Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 797:--: Cảm giác nằm không cũng thắng, nhặt tiền ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 08:03:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Hủ Chi cũng ý định giấu giếm, để Giả Phong thấy rõ nụ mặt . “Không ngờ Vân Nhiễm tay nhanh thật, mấy bảo bối của mấy , đều cô vét sạch .”
Nghe giọng điệu thoải mái và chút hả hê của Tạ Hủ Chi, môi Giả Phong lập tức mím chặt .
Bọn họ chờ Vân Nhiễm một lúc lâu mới theo, mục đích đương nhiên là để xem trò của Vân Nhiễm.
Cô gái dù lợi hại đến mấy thì vẫn là cô gái, đối mặt với nỗi sợ hãi rõ, e rằng cũng sẽ nơm nớp lo sợ.
Những từng bắt đây, khi đẩy cánh cửa lớn huyền thiết, sợ hãi la hét ầm ĩ.
Nói cho cùng, trong lòng Giả Phong vẫn coi thường phụ nữ, đặc biệt là những phụ nữ nổi bật trong Huyền Môn, tiềm thức cho rằng họ đều là đồ bỏ .
Giả Phong ý định nhụt nhuệ khí của Vân Nhiễm , nên mới theo sát cô ngay.
Ai ngờ, để chứng kiến cảnh tượng , Vân Nhiễm những nỗi sợ hãi vô danh cho lóc ầm ĩ, cũng hề run sợ.
Ngược , cô còn trực tiếp vét sạch những nội đan khảm vách đá của bọn họ.
Mặc dù những nội đan đối với họ mà , thật sự tính là chí bảo gì, nhưng chịu nổi lượng lớn.
Hơn nữa, còn Tạ Hủ Chi nhạo.
Đối với Giả Phong, điều chẳng khác nào trực tiếp tát mặt một cái, còn hỏi xem tư thế tát trai .
Nhìn nụ rõ ràng mặt Tạ Hủ Chi, Giả Phong nghiêm mặt, cố ý dùng giọng điệu thờ ơ : “Đây đáng gì là bảo bối, chỉ những nền tảng nông cạn mới nghĩ những nội đan là bảo bối.”
Rõ ràng mặt đ.á.n.h sưng, mà vẫn những lời để giữ thể diện.
Trớ trêu , Tạ Hủ Chi còn gật đầu một cách nghiêm túc, biểu thị rằng tin lời Giả Phong.
Điều khiến Giả Phong đột nhiên cảm thấy những gì phần "vẽ rắn thêm chân".
“Thời gian cũng còn sớm nữa, chúng tiếp thôi.”
Ở một bên khác, Vân Nhiễm và Nhân Sâm Quả, đào nội đan, mặt cả hai đều rạng rỡ nụ .
“Chủ nhân, đây là đầu tiên trải nghiệm cảm giác ' hưởng lợi' kiếm tiền, sướng thật đó!”
Bọn họ thiếu tiền, nhưng chỉ cần cúi động tay một chút là thể kiếm tiền, nhặt thì phí, nhất là những thứ còn là của kẻ thù.
Điều càng khiến hành động của họ thêm phần sảng khoái.
“ bây giờ chỉ thấy tiếc là, con đường hầm hình như dài lắm.”
Mèo con Kute
Nếu nó dài như con đường hầm lúc họ đó thì , họ sẽ đào bao nhiêu nội đan chứ.
Quay về bỏ những nội đan kho báu của Thanh Phong Quan, thì thể mài bao nhiêu bột, vẽ bao nhiêu lá bùa cao cấp chứ.
Vừa nghĩ đến việc nguyên liệu bùa cao cấp của Thanh Phong Quan trong tương lai thể dùng vài trăm năm, Nhân Sâm Quả liền tràn đầy năng lượng.
Thời gian cho việc đào báu vật luôn trôi qua nhanh, Vân Nhiễm cảm thấy mới khởi động xong, nội đan đào gần hết.
Họ cũng cuối cùng đến cuối đường hầm, ở đây còn cánh cửa lớn huyền thiết, nhưng đột nhiên xuất hiện một gian khổng lồ.
Những tiếng xích sắt va chạm vang lên, mùi m.á.u tanh cũng chính là từ đây mà .
Chân của Vân Nhiễm bước từ đường hầm địa phận của gian khổng lồ .
Nơi vốn dĩ tối tăm bỗng nhiên bừng sáng một luồng ánh sáng trắng.
Ánh sáng là ánh sáng đèn, mà là ánh sáng của một trận pháp kích hoạt.
“Chủ nhân, kìa!”
Mắt Vân Nhiễm chút quen với ánh sáng đột ngột , cô theo bản năng nhắm mắt , cho đến khi thích nghi mới từ từ mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-797-cam-giac-nam-khong-cung-thang-nhat-tien.html.]
Còn những ánh sáng hề ảnh hưởng đến Nhân Sâm Quả, rõ tình hình ở đây nhanh hơn Vân Nhiễm.
Tiếng kêu kinh ngạc là vì thấy một cảnh tượng khiến kinh ngạc đến sững sờ.
Ở đây, nhiều xích chặt, điều khiến Nhân Sâm Quả ngạc nhiên nhất là, trong đám , mấy khuôn mặt quen thuộc.
Sự quen thuộc là quen những đó, mà là từng thấy ảnh của họ.
Bên ngoài, những đều là những mất tích, hơn nữa, mất tích từ lâu, nhiều đều cho rằng họ c.h.ế.t ở bên ngoài khi lịch luyện.
Lúc , những xích sắt đều vẻ mặt thờ ơ, giống như những con rối, ngoan ngoãn ở đó.
Nếu Nhân Sâm Quả thể cảm nhận rõ ràng rằng họ vẫn còn thở yếu ớt, suýt chút nữa nghĩ rằng những là những bức tượng.
Vân Nhiễm cuối cùng cũng thích nghi xong, mở mắt , thấy cảnh tượng mắt.
Đồng tử của cô cũng đột nhiên co .
“Xác sống khôi !”
Khoảnh khắc thấy những , trong đầu Vân Nhiễm đột nhiên nghĩ đến một chuyện lãng quên.
Khi cô mới đến thế giới , đầu tiên gặp Tạ Hủ Chi, chính là lúc Tạ Hủ Chi và đồng đội đang truy đuổi một xác sống khôi .
Người đó còn là bạn của Đội trưởng Tống.
“Chủ nhân, những là xác sống khôi ? Sao trông họ giống những chúng từng gặp đây?”
Vân Nhiễm lời của Nhân Sâm Quả, vẻ mặt đột nhiên trở nên phức tạp.
“Nếu đoán sai, những xác sống khôi chúng gặp đây đều là sản phẩm thất bại, còn những chúng thấy bây giờ, mới là xác sống khôi thực sự.”
Mắt Nhân Sâm Quả lập tức trợn tròn: “Những trông chỉ yếu ớt một chút, khác biệt lắm so với bình thường mà.”
Vân Nhiễm cũng nhiều, co ngón tay , một luồng khí đ.á.n.h tới.
Người gần họ nhất theo đường thẳng, vốn dĩ đang đó như một bệnh nhân yếu ớt vô hại.
Khi cảm nhận luồng khí tấn công của Vân Nhiễm, khí thế đột nhiên đổi.
Đôi mắt đó sắc bén như mắt chim ưng, cơ bắp phình , tốc độ và sức mạnh càng kinh .
Trong nháy mắt, bóng đó xuất hiện mặt Vân Nhiễm và Nhân Sâm Quả.
Tốc độ , vượt xa dự đoán của Nhân Sâm Quả.
Khi đó tung một cú đ.ấ.m xuống, bên tai Nhân Sâm Quả còn truyền đến tiếng nổ do khí đ.á.n.h nát.
Nhân Sâm Quả giơ tay đỡ.
Một tiếng ‘rắc’, cánh tay của Nhân Sâm Quả trực tiếp đ.á.n.h gãy.
Vân Nhiễm trực tiếp nhảy vọt lên, đá một cú cổ đó, cú đá gia trì huyền lực, nặng như ngàn cân.
cú đá chỉ khiến hình đó lay động một chút, mà gây bất kỳ tổn hại nào.
Vân Nhiễm nhanh chóng túm lấy Nhân Sâm Quả, đó kết ấn, một vòng sáng trực tiếp bảo vệ cả hai ở giữa.
Đợi đến khi xác sống khôi đó tấn công tới, Nhân Sâm Quả liền thấy, vòng sáng phòng ngự của chủ nhân trực tiếp nứt một vết do cú tấn công .
“Chủ nhân!”
Trên mặt Vân Nhiễm chút hoảng sợ nào, cô kết ấn, đồng thời, ném mấy lá bùa phòng ngự cao cấp .
Tiếng ‘bốp bốp’ liên tục vang lên mấy tiếng nữa, nhưng may mắn , phòng ngự của họ còn xuất hiện vết nứt như nãy nữa.