Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 845:-- Tôi bị chứng sợ hãi vật thể dày đặc!!! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 14:09:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những đôi mắt đỏ , căn bản chẳng hề để tâm đến chút lòng và sự thương hại cuối cùng của Tiểu sư thúc. Tiểu sư thúc vươn tay, hư nắm chặt, những đôi mắt đỏ dày đặc xung quanh, đột nhiên như thể một lực bạo lực nào đó bóp nát.
Tiếng 'ầm ầm ầm...' liên tiếp vang lên.
Không gian và sương mù xung quanh, vốn méo mó vì sự xuất hiện của những đôi mắt đỏ , lập tức khôi phục trạng thái ban đầu.
Và những đôi mắt đỏ đó, cũng cùng một khoảnh khắc, tan biến như khói sương.
Tiểu sư thúc thở dài một , đó mặc niệm một giây cho chủ nhân cũ của những đôi mắt đỏ .
“Lát nữa nhắc nhở thật kỹ các tiểu bối trong môn, bình thường nhất định siêng năng khổ luyện. Nếu , rơi nơi như thế , ngay cả thây cũng giữ , chỉ còn đôi mắt mất lý trí thế , cũng thật đáng thương.”
Tiểu sư thúc tiếp tục bay về phía , coi cảnh tượng gì.
Còn về chuyện áy náy gì đó, thì tồn tại, nếu lòng đủ cứng rắn, thể việc lớn!
Điều Tiểu sư thúc hề là, ngay khi đang dò xét phía , Vân Nhiễm, dặn ở yên.
Lại lẳng lặng bắt đầu giở trò, rời khỏi vòng bảo vệ mà Tiểu sư thúc vẽ.
Nhân Sâm Quả cứng đờ , dốc hết sức bình sinh cũng kéo cái chân Vân Nhiễm bước ngoài trở về.
“Ký chủ, cô đừng ngoài, nếu Hoài Nhất Chân Nhân trở về mà thấy cô, sợ sẽ vạ lây!”
Trước đây khi và Tiểu giấy nhân vạ lây, cái cảm giác treo lên đó thật sự dễ chịu chút nào.
trải qua thêm một nữa.
Vân Nhiễm chút cạn lời Nhân Sâm Quả đang dùng cả tay chân, nếu cô tự Huyền lực, với sức của Nhân Sâm Quả thế , thể trực tiếp x.é to.ạc cánh tay cô .
“Anh bỏ tay !”
“Không bỏ! Nếu cô ngoài, lát nữa khó mà ăn !”
Vân Nhiễm dùng tay còn , gõ gõ đầu Nhân Sâm Quả: “Rốt cuộc là hệ thống của ai, thấy đang trái ý trời đó!”
Nhân Sâm Quả vẫn hề lay chuyển, mặc dù một chân của Vân Nhiễm bước khỏi vòng bảo vệ, nhưng nó vẫn cố gắng hết sức để kéo ký chủ .
“Hay là, ngoài với ?”
Nhân Sâm Quả suy nghĩ một giây, đó kiên quyết lắc đầu.
“Không ! Hoài Nhất Chân Nhân , bảo chúng ngoan ngoãn chờ đợi, nếu cô nhất quyết ngoài, cứ tháo tung !”
Vân Nhiễm lúc cạn lời đến mức thể cạn lời hơn nữa.
ai bảo Nhân Sâm Quả là hệ thống của chứ, cô thật sự thể tháo tung nó ?
“Anh thấy quẻ bói đó , lợi ích trời ban đang chờ đó, sẽ . Chẳng lẽ, chỉ vì nguy hiểm mà trơ mắt lợi lộc to lớn rời bỏ ?”
“ mà…”
“Không nhưng nhị gì hết! Muốn lợi ích mà mạo hiểm, đời gì chuyện như , hơn nữa, trong Huyền môn thể tham sống sợ c.h.ế.t chứ!”
Nhân Sâm Quả suýt chút nữa Vân Nhiễm thuyết phục, nhưng cũng chỉ trong chốc lát, nó vẫn kiên định với suy nghĩ của .
Nếu tận mắt thấy con thuyền của Tháp Khóa Yêu đ.â.m hỏng, lẽ nó sẽ ngăn cản Vân Nhiễm như .
Nhìn Nhân Sâm Quả cứng đầu cứng cổ, Vân Nhiễm trực tiếp sang Tiểu giấy nhân bên cạnh: “Kéo nó cho !”
Tiểu giấy nhân chỉ chần chừ một chút, đó liền tuân theo mệnh lệnh của Vân Nhiễm.
Bây giờ chúng suy nghĩ riêng, còn phân tích lợi hại, thế nhưng, chúng vẫn vô điều kiện tin tưởng chủ nhân.
Cho dù Nhân Sâm Quả là lão đại của chúng, nhưng chủ nhân mới là nguyên tắc hàng đầu của chúng, một khi lão đại và chủ nhân xuất hiện bất đồng, đương nhiên là theo chủ nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-845-toi-bi-chung-so-hai-vat-the-day-dac.html.]
Những tiểu giấy nhân còn , từng con một tiến lên, kéo Nhân Sâm Quả xuống.
Vân Nhiễm lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, đó chân còn cũng bước khỏi vòng bảo vệ.
Rõ ràng chỉ cách một cánh tay, nhưng ngay khoảnh khắc chân Vân Nhiễm bước , cô biến mất khỏi tầm mắt của Nhân Sâm Quả.
Điều khiến Nhân Sâm Quả dù đuổi theo cũng cách nào, nó thể xác định vị trí của Vân Nhiễm.
Ngay cả khi nó dùng âm thanh hệ thống để liên lạc với Vân Nhiễm, cũng thể kết nối .
May mắn đây là đầu tiên Nhân Sâm Quả và Vân Nhiễm mất liên lạc, nếu , Nhân Sâm Quả bây giờ thật sự sẽ phát điên mất.
Nhìn những tiểu giấy nhân vẫn đang kéo , Nhân Sâm Quả lập tức liếc chúng một cái đầy bực bội: “Còn kéo gì!”
Tiểu giấy nhân vội vàng buông Nhân Sâm Quả : “Lão đại, chủ nhân sẽ .”
Nhìn đám tiểu giấy nhân một lòng sùng bái chủ nhân của , Nhân Sâm Quả gì đây, chẳng lẽ nó lo lắng Vân Nhiễm một trở .
“Tất cả sang một bên mà , đang phiền phức đây!”
Vân Nhiễm bước khỏi vòng bảo vệ, xung quanh còn bất kỳ âm thanh nào, bất cứ ai chút nhát gan đều sẽ dọa đến mức nào.
Bước trong màn sương mù , mắt và tai, lúc đều trở thành vật trang trí vô dụng.
Vân Nhiễm dứt khoát lấy chiếc khăn choàng mà sư tặng đó từ trong túi, quấn kín đầu , chỉ chừa miệng và mũi để thở.
Một mù bình thường, dù ở nơi quen thuộc, khi vẫn sẽ hết sức cẩn trọng.
Thế nhưng Vân Nhiễm lúc , hề cẩn trọng chút nào dù mắt che khuất.
Ngược , tư thế và tốc độ của cô vẫn y như .
Sương mù từng chút một bao phủ lấy Vân Nhiễm, thậm chí còn tràn khoang mũi của cô.
Mèo con Kute
Thế nhưng, những màn sương mù thể khơi gợi bí mật sâu thẳm nhất trong lòng con , chẳng tác dụng gì với Vân Nhiễm.
Nếu chân cô truyền đến từng đợt đau nhức, Vân Nhiễm thậm chí còn thể phán đoán bao lâu.
Vân Nhiễm cuối cùng cũng dừng bước, đó tháo chiếc khăn choàng đầu xuống.
Sau cuộc thử nghiệm , Vân Nhiễm xác định sự kỳ lạ của những màn sương mù .
Bị mắc kẹt trong đó, thể cảm nhận thở xung quanh, ngay cả sự trôi chảy của thời gian cũng cảm thấy .
Cứ như thể, ở trong , giống như đang ở trong một hố đen .
“Không hổ danh là Tháp Khóa Yêu, mệnh danh là thần khí hàng đầu, chỉ với màn sương mù thôi, thể vây khốn bao sinh linh cường đại đến c.h.ế.t .”
Phàm là tâm tính kiên định, nhốt đây, chắc chắn sẽ đ.á.n.h mất bản , đó, c.h.ế.t thế nào cũng .
Vân Nhiễm rạch lòng bàn tay , miệng lẩm bẩm niệm chú.
Rất nhanh đó, đầu Vân Nhiễm, xuất hiện một vầng hào quang khổng lồ.
Nếu Tiểu sư thúc ở đây, liếc mắt một cái là thể nhận , vầng hào quang chính là đạo thống Thanh Phong Quan phát từ Vân Nhiễm.
Màn sương mù vốn ngay cả Thiên Nhãn cũng thể xuyên qua, lúc vầng hào quang của đạo thống Thanh Phong Quan bức lui thật xa.
“Vẫn là đạo thống Thanh Phong Quan của hữu dụng!”
Vân Nhiễm dứt lời, ánh mắt liền thấy cảnh tượng cách đó xa.
Từng đôi từng đôi mắt đỏ lòm trần trụi, cứ thế chằm chằm cô.
Vân Nhiễm lập tức kêu lên: “Ôi ơi, chứng sợ vật thể dày đặc !!!”