Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 860:--: Ngươi đã làm chuyện thất đức gì rồi? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:07:47
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Long Linh quả thật trúng chiêu, nhưng việc trúng chiêu khác biệt so với các sinh linh khác. Những màn sương mù , khơi gợi từ sâu thẳm nội tâm của các sinh linh khác những ham đen tối và đố kỵ nhất. Long Linh, suốt mấy ngàn năm , tại vùng biển nơi sinh , xưng vương xưng bá, căn bản tồn tại cái gọi là sự đè nén trong nội tâm. Hễ ý, liền dấy lên những cơn sóng thần dữ dội, hoặc là thu dọn đám binh tôm tướng cá ở vùng biển lân cận khiến chúng ôm đầu bỏ chạy. Nay còn truyền thừa, thăng cấp trở thành Chân Long Vương. Suốt đời chỉ chịu thiệt thòi duy nhất một , đó là do Vân Nhiễm gây , nhưng cũng để Vân Nhiễm yên. Mấy trận cãi vã nhỏ nhặt với Vân Nhiễm, trong quãng đời rồng thuận buồm xuôi gió của , bỗng chốc trở nên đáng nhắc tới. Hiện tại, điều mong nhất trong lòng, chính là hy vọng Tiểu Sư Thúc thể thu nhận , thể học hỏi thêm nhiều điều. Nếu thể đá Vân Nhiễm , thì càng .
Lúc , biểu hiện của Long Linh khi trúng chiêu, chính là bộ dạng đắc chí của kẻ tiểu nhân khi nguyện vọng thành. May mà Vân Nhiễm mặt ở đây, nếu , nàng nhất định sẽ buông một câu: " là uống rượu giả nhiều quá, cái gì cũng dám nghĩ!"
Đôi mắt Dung Cô khôi phục sự trong sáng, vốn dĩ chứng kiến cảnh kẻ thù của thôn phệ. Kết quả, cho nàng xem cái ? Đáng tiếc, hiện giờ nàng chỉ còn một đôi mắt, và thứ duy nhất thể điều khiển cũng chỉ là những màn sương mù . Một khi màn sương còn ảnh hưởng gì đến Long Linh, Dung Cô cũng chỉ thể .
Mèo con Kute
Thấy Long Linh vẫn chìm đắm trong niềm vui, Dung Cô xoay quanh Long Linh mấy vòng. Nhìn thế nào cũng thấy chút khó hiểu. Nàng rõ ràng cảm nhận , gần đây thứ gì đó đang thu hút nàng... Dung Cô rõ, nàng cần nhiều dưỡng chất hơn, nếu , nàng sẽ thực sự tiêu diệt trong Tỏa Yêu Tháp . Mối thù Vân Nhiễm chọc tức đến mức thở nổi, nàng vẫn còn ghi nhớ đó. Hừ, cho cùng, bất quá cũng chỉ là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, ai thắng thì đó quyền lên tiếng. Sớm muộn gì cũng ngày, nàng sẽ trả tất cả những cơn giận đáng ghét đó cho Vân Nhiễm.
Thế nhưng, khi tìm kiếm mấy vòng, đôi mắt của Dung Cô vẫn tìm thấy thứ . Ngay khi nàng cho rằng cảm nhận sai. Trong chiếc quan tài băng xa bên cạnh Long Linh, đôi mắt của đứa bé bỗng nhiên mở . Dung Cô cũng như cảm giác, về phía đó. Cảnh tượng lúc , quả thật chút cảm giác "nhất nhãn vạn niên".
Đôi mắt của Dung Cô đột nhiên cảm thấy như khóa chặt, đó một lực mạnh kéo thẳng về phía quan tài băng. Điều khiến Dung Cô, vốn quen với việc kiểm soát, lập tức hoảng sợ. Đáng tiếc, nàng miệng, nếu , nhất định sẽ hét lên một tiếng. Cuối cùng, đôi mắt của Dung Cô trực tiếp 'xuyên qua' quan tài băng, rơi hốc mắt của đứa bé .
Đồng thời, những màn sương mù xung quanh, càng giống như bật quạt hút mùi, điên cuồng dồn trong quan tài băng. Chẳng mấy chốc, chiếc quan tài băng vốn trong suốt, những màn sương mù đó biến thành mờ đục, căn bản thể rõ bên trong gì.
Sương mù biến mất, Long Linh, đó còn đang mơ , đột nhiên tỉnh táo.
Long Linh: ...
Hắn còn 'thấy' Vân Nhiễm đuổi , đang với vẻ mặt nịnh nọt, cầu xin đừng để Tiểu Sư Thúc đuổi nàng. Ai ngờ, giấc mơ cứ thế 'tách' một tiếng, vỡ tan! Lúc , lẽ ai thể hiểu tâm trạng đau lòng của Long Linh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-860-nguoi-da-lam-chuyen-that-duc-gi-roi.html.]
"Đồ ch.ó c.h.ế.t, đùa đấy !"
Thế nhưng, xung quanh , còn chút sương mù nào? Còn đôi mắt chút quái dị , càng biến mất còn dấu vết. Thân là Long Linh, đôi mắt thể thấu hư ảo, thể khẳng định, những gì thấy đó, tuyệt đối là thật. Long Linh quanh, xác nhận sương mù dày đặc đó, quả nhiên tan . Trong ánh mắt Long Linh, còn vương chút tiếc nuối: "Nếu sớm màn sương còn tác dụng khiến mơ , nên thu hết những màn sương ..."
Vừa nghĩ , Long Linh liền thấy, xa đó, hình như một đang về phía , hơn nữa, trông giống hệt Vân Nhiễm! Long Linh lắc lắc đầu, lẩm bẩm một . "Chẳng lẽ công hiệu của màn sương vẫn tan hết , thật là thần kỳ, mới nghĩ thể dễ dàng nghiền nát Vân Nhiễm, kẻ xuất hiện !" Long Linh chút mong chờ, thấy bộ dạng Vân Nhiễm cầu xin .
Bên tai truyền đến giọng của Vân Nhiễm: "Cười bỉ ổi như , ngươi chuyện thất đức gì thế?" Nghe lời lẽ độc địa chỉ thuộc về Vân Nhiễm, Long Linh lập tức tỉnh táo. Đây Vân Nhiễm trong giấc mơ mà thể tùy ý nắn tròn nắn dẹt, đây rõ ràng là bản thể. Long Linh cảm thấy chua xót một chút, thu biểu cảm mặt. "Ta cảnh cáo ngươi đấy, đừng công kích cá nhân!"
Tiểu Sư Thúc đang ở phía Vân Nhiễm, lúc , là 'fan cứng' của Tiểu Sư Thúc, hề thấy ngay lập tức. "Vừa ở đây xảy chuyện gì?" Long Linh còn kịp điều chỉnh tâm trạng thấy Vân Nhiễm phiền phức, bỗng nhiên thấy giọng của Tiểu Sư Thúc. Cũng may tim , nếu , sự d.a.o động như , thật sự thể chịu nổi. Trên mặt Long Linh, lập tức lộ nụ nịnh nọt. "Tiểu Sư Thúc, ngài cũng ở đây ư~"
Vân Nhiễm lập tức cảm thấy nữa, nàng cũng , Long Linh đây cuồng ngạo, lạnh lùng, bá đạo đến thế, biến thành phong cách hiện tại. Mặc dù đây nàng , Tiểu Sư Thúc sức hút cá nhân lớn, phàm là từng tiếp xúc với Tiểu Sư Thúc, đều ai ngưỡng mộ. một kẻ nịnh bợ trắng trợn như Long Linh, Vân Nhiễm cảm thấy đây là đầu nàng thấy. Ơ (⊙o⊙)…, chỉ là cái thần thái , cảm giác quen thuộc một cách khó hiểu nhỉ?
Vân Nhiễm còn đang chê Long Linh quá nịnh bợ, thì Long Linh bước tới, đẩy nàng sang một bên. Vân Nhiễm suýt nữa thì hành động vô liêm sỉ của Long Linh chọc cho bật , tranh sủng mà còn tranh ngay mặt chính chủ như nàng! Chẳng lẽ , trong lòng Tiểu Sư Thúc, nàng mới là nghịch lân duy nhất ?
Long Linh vứt bỏ tiếng hừ lạnh của Vân Nhiễm đầu, vội vàng kể chuyện xảy ở đây đó một lượt. Đương nhiên, bỏ qua nội dung trong giấc mơ của , tuy rằng đẩy Vân Nhiễm , thế vị trí của nàng. Thế nhưng, cũng là kẻ ngu thật sự, dám để lộ những suy nghĩ nhỏ nhặt như .
"Ngươi , đôi mắt hồng nhạt và sương mù đó, đột nhiên biến mất mà ngươi hề ?" Tuy đây là sự thật, nhưng khi nó từ miệng Tiểu Sư Thúc. Long Linh vì , đột nhiên sinh một cảm giác, thật sự vô dụng.
"Đều là do đủ mạnh, nên mới dính chiêu. Không thể rõ cho Tiểu Sư Thúc ngài xảy chuyện gì, thật sự quá vô dụng mà~" Vân Nhiễm Long Linh chăm chú, nàng cảm thấy, khi Long Linh lời , chỉ ' xanh' mà còn mang theo một ám chỉ nào đó chứ?