Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 862:-- --- Người một nhà, phân biệt gì ta với ngươi!

Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:07:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Choét” một tiếng, ngay mắt Vân Nhiễm, trán Long Linh, đột nhiên nhú một chiếc sừng. Điều khiến Vân Nhiễm vốn dĩ cảm động, bật thành tiếng.

 

“Có gì đáng !”

 

Nhìn Long Linh vẻ mặt bất mãn, Vân Nhiễm cố gắng ghìm nụ mặt xuống. Lúc , chiếc sừng còn trán Long Linh, cũng như trò ảo thuật, trực tiếp bật .

 

Vân Nhiễm thực sự nhịn nữa, khóe mắt đuôi mày đều tràn ngập ý .

 

“Long giác của ngươi, là từng cái một nhú , điều thật sự trách mà~”

 

Chẳng lẽ Long Linh long giác của nhú ? Vốn dĩ khá hổ, Vân Nhiễm còn một cách quá đáng như . Trước mặt ganh đua, chuyện mất mặt lớn như thế , điều khiến Long Linh cảm giác hổ và phẫn uất.

 

“Ngươi còn ! Ta đây là vì ai chứ?”

 

Câu bản vấn đề gì, nhưng khi thoát từ miệng Long Linh vốn dĩ chút kiêu ngạo, vẻ buồn . Tuy nhiên, Vân Nhiễm thì , nhưng cũng điều.

 

Ngay cả sinh lực cường hãn như Long Linh, cũng thể ngăn long lân và long giác nhú trong thời gian ngắn như . Điều đó đủ để cho thấy thứ trong băng quan hung hãn tham lam, hận thể hút khô khác để tự nuôi béo bản .

 

Trước khi Tiểu Sư Thúc rõ thứ bên trong là gì, bọn họ tự cứu lấy . Bằng , thứ trong băng quan thật sự sẽ lợi lớn.

 

Suy nghĩ một lát, Vân Nhiễm đưa tay, ném con Băng Long phong ấn từ tay còn của Long Linh.

 

“Thứ vốn dĩ định giữ , giờ thì tiện cho ngươi .”

 

Long Linh theo phản xạ tiếp lấy, mới thấy Vân Nhiễm . Hắn lúc mới cúi đầu vật trong tay , thì thôi, suýt nữa kinh hô thành tiếng.

 

Chà, tay là một con tàn long.

 

Long Linh vốn dĩ còn chút bất mãn với nụ tự mãn của Vân Nhiễm, lập tức lộ vẻ mặt như nhặt của hời.

 

“Ngươi ngươi, đều là một nhà, còn khách khí gì…”

 

Vân Nhiễm nhe răng : “Không thì trả cho !”

Mèo con Kute

 

Long Linh lập tức thu nụ mặt, tiện thể lưng , ôm chặt con tàn long phong ấn, sợ Vân Nhiễm mở miệng đòi .

 

“Thứ tặng , nào đạo lý đòi !”

 

Hắn thật nên khách khí với Vân Nhiễm. Vân Nhiễm Long Linh bắt đầu hấp thu và dung hợp long nguyên của con Băng Long tàn khuyết , thêm gì nữa.

 

Mà là đưa tay, tiếp tục lấy đồ từ trong túi . Nhị Đản đang ngủ mơ màng, đột nhiên rùng một cái, hình như nó thứ gì đó theo dõi.

 

Vân Nhiễm cầm Nhị Đản trong tay, nhấc lên ước lượng. Rồi “bốp” một tiếng thật mạnh, đập băng quan.

 

Độ cứng rắn của Nhị Đản, là đầu tiên Vân Nhiễm thấy trong bao nhiêu năm qua. Thuở nàng còn từng nghĩ, Nhị Đản dung hợp bản nguyên của thiên đạo, nhân lúc nó còn là trứng, ăn chắc chắn sẽ đại bổ. Vì thế, nàng nghĩ ít cách để vỡ vỏ trứng. Ngay cả dùng Đào Mộc Kiếm cũng thể c.h.é.m vỡ lớp vỏ , chỉ khiến Nhị Đản ngừng phát sáng, vẻ mặt như cầu xin tha thứ.

 

Băng quan , cũng thứ tầm thường, chỉ , là Nhị Đản cứng rắn hơn băng quan lợi hại hơn.

 

“Rầm” một tiếng vang.

 

Khiến Long Linh đang lưng cũng giật đầu qua. Chỉ thấy băng quan vốn lành lặn chút sứt mẻ, đột nhiên xuất hiện một vết nứt.

 

Long Linh:…

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-862-nguoi-mot-nha-phan-biet-gi-ta-voi-nguoi.html.]

Thật ngờ, Nhị Đản mà mang về đó, mạnh mẽ đến . Ừm, chút hối hận khi tặng cho Vân Nhiễm . Không nếu bây giờ đòi , Vân Nhiễm trả cho

 

Nhị Đản tuy vẫn nguyên vẹn sứt mẻ, nhưng bên trong long trời lở đất, ngay cả việc cố gắng phát sáng để thể hiện sự phẫn nộ cũng .

 

“Quả trứng hình như c.h.ế.t ~”

 

Nhị Đản:…

 

Nó chỉ đập choáng váng thôi mà, c.h.ế.t!

 

Băng quan nứt một khe nhỏ, luồng lực vốn dĩ hút chặt Vân Nhiễm và Long Linh đột nhiên gián đoạn. Vân Nhiễm và Long Linh chớp thời cơ rút tay về.

 

Tay hai thu về, một luồng lực hút mạnh hơn bắt đầu bùng phát khắp gian. Vân Nhiễm vội vàng định hình, chỉ thiếu chút nữa là nàng luồng lực hút kéo trở .

 

“Vẫn chịu yên tĩnh !”

 

Long Linh thực sự chút nổi giận, vốn dĩ thấy băng quan là một bảo vật nên mới nhặt về. Hắn giơ tay vỗ một chưởng, lập tức đ.á.n.h trúng băng quan, đẩy băng quan lùi xa mấy trượng.

 

“Cẩn thận chút, đừng gần thứ , thật sự tà môn lắm!”

 

Lời của Long Linh dứt, luồng lực hút càng mạnh hơn, những bộ xương trắng rải rác xung quanh cũng luồng lực hút kéo đến.

 

“Băng quan , nuốt chửng chúng !”

 

Việc suy toán của Tiểu Sư Thúc đến thời khắc cuối cùng, luồng lực hút khiến con khôi mà Tiểu Sư Thúc phụ suýt nữa giữ vững hình.

 

“Tiểu Sư Thúc, đến giúp !”

 

Vân Nhiễm rút Đào Mộc Kiếm của , nhằm luồng lực hút vô hình, c.h.é.m ngang qua trung. Long Linh cũng nhàn rỗi, hóa long vĩ của , vung mạnh vài cái.

 

Luồng lực hút xoáy nước hình thành trong bộ gian phá vỡ. Long Linh sợ Tiểu Sư Thúc ảnh hưởng, lập tức dùng long vĩ khoanh tròn khu vực Tiểu Sư Thúc đang ở.

 

Chờ đến khi Long Linh và Vân Nhiễm phá giải luồng lực hút đang bao vây quanh họ, ánh mắt nữa rơi băng quan. Vết nứt băng quan do Nhị Đản đập biến mất.

 

Mà băng quan vốn dĩ chút mờ mịt, cũng dần trở nên trong suốt, hình dáng đứa trẻ bên trong cũng dần trở nên rõ ràng.

 

“Rắc” một tiếng vang.

 

Tiểu Sư Thúc cuối cùng cũng suy toán lai lịch của băng quan , nhưng ông cũng gặp phản phệ, con khôi mà ông phụ , từ đầu đến chân, nứt thành hai nửa. May mắn , con khôi chỉ là pháp khí mà Tiểu Sư Thúc phụ , nhục của ông, nếu , mức độ phản phệ , ông mất nửa cái mạng .

 

Long Linh trừng mắt bản thể linh khôi của Tiểu Sư Thúc, uy phong lẫm liệt y hệt như tưởng tượng.

 

“Thu long vĩ của ngươi về.”

 

Long Linh trông vẻ ngây ngốc, thẫn thờ, lời Tiểu Sư Thúc , mới phản ứng . Hắn vội vàng “ồ ồ” hai tiếng, thu long vĩ về. ánh mắt của , vẫn rời khỏi Tiểu Sư Thúc.

 

“Cái cũng quá soái , mấy vị thượng thần, đại tiên tivi, so với Tiểu Sư Thúc, quả thực yếu kém đến mức nào!”

 

Long Linh dùng cánh tay huých nhẹ Vân Nhiễm: “Nếu ngươi sớm cho Tiểu Sư Thúc soái như , còn dám cãi bướng nữa chứ~”

 

Hắn chắc chắn đầu tiên gặp Tiểu Sư Thúc trực tiếp quỳ sụp xuống , uổng phí cơ hội . Vân Nhiễm ánh mắt từ xuống quét một lượt Long Linh: “Thật cho ngươi một tấm gương xem cái vẻ mặt hiện tại của ngươi, với , đó là Tiểu Sư Thúc của !”

 

“Đều là một nhà, phân biệt gì ngươi !”

 

 

Loading...