Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 873:-- ---Đã thật sự bám được chỗ dựa vững chắc
Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:08:00
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm giác của Long Linh quả nhiên linh nghiệm vô cùng, loại cảm giác đó vẫn biến mất. Bên tai truyền đến tiếng của Tiểu Sư Thúc: “Ngươi đưa tay thử xem .”
Theo lý mà , đây là lời của mà Long Linh sùng bái nhất, lấy lòng nhất, hẳn vui vẻ mà mới đúng, ít cũng tranh thủ chút ấn tượng . Thế nhưng bộ dạng thê t.h.ả.m của Vân Nhiễm ban nãy, vẫn còn hiện rõ mồn một mắt. Long Linh quả thật từng nghĩ qua, nếu thể, nguyện ý Vân Nhiễm chịu đựng nỗi đau .
đây chẳng tiền đề là ‘nếu như’ , Vân Nhiễm chịu tội , liền cần thiết nữa… nhỉ.
Mèo con Kute
Thế nhưng, tay dường như suy nghĩ của riêng , khi Tiểu Sư Thúc xong câu , liền thẳng tắp vươn . Thậm chí vì lỡ việc phán đoán của Tiểu Sư Thúc, tay còn hướng thẳng về phía miệng vết nứt còn của pháp khí vỡ vụn.
“Hít hà~”
Khoảnh khắc ngón tay cứa rách, biểu cảm mặt Long Linh thể hình dung là ngũ quan rối loạn. Chàng coi như hiểu vì Vân Nhiễm đó kêu t.h.ả.m thiết đến , nỗi đau , quả thực là thấu tận xương tủy. Điểm khác biệt duy nhất, đại khái chính là vết thương của , qua mấy giây mà cũng những đường vân màu nâu bò lên.
“Cảm giác thế nào?”
Khi tiếng Tiểu Sư Thúc nữa vang lên, đầu óc Long Linh thoáng chốc ngẩn ngơ. Loại cảm giác đó, thật sự dễ hình dung. Suy nghĩ một chút, Long Linh cân nhắc lời lẽ: “Hơi đau, nhưng thể chịu . Ban nãy khoảnh khắc , dường như chợp mắt một lát, nếu ngài gọi , lẽ quên mất đang ở .”
Tiểu Sư Thúc gật đầu, càng thêm xác nhận suy nghĩ của . Sau đó, như một sự đền đáp, ông truyền Tử Ngự Phù của cho Long Linh. Điều khiến Long Linh, đó từng khen là chút thiên phú phù đạo, nhất thời chút thụ sủng nhược kinh, cái ‘đùi’ , quả thật ôm .
Long Linh trong lòng vui sướng, giờ phút sớm quên bẵng chuyện ngón tay đau đằng đầu. Rồi hớn hở chạy sang một bên, bắt đầu luyện tập.
Vân Nhiễm Tiểu Sư Thúc vẫn luôn dõi theo giọt m.á.u của Long Linh, thăm dò gọi một tiếng.
“Tiểu Sư Thúc…”
“Con tự khai Thiên Nhãn mà xem!”
Tiểu Sư Thúc kiểu hễ phát hiện điều gì thì lập tức kết luận dạy cho hậu bối, mà luôn để bọn họ tự quan sát . Vân Nhiễm gật đầu, các ngón tay khép , lướt qua mắt.
Chỉ thấy, nơi mà đó chỉ thể thấy giọt máu, giờ đây xung quanh đang vây kín những sinh vật nhỏ bé bò lúc nhúc. Có lẽ vì giọt m.á.u đó là của , khi Vân Nhiễm thấy cảnh , trong lòng bỗng nhiên cảm thấy rờn rợn. Cảm giác đó, cứ như thể thấy thứ gì đó đang bám rễ cơ thể , lấy m.á.u thịt của thức ăn. Nhìn những nốt da gà nổi lên cánh tay, Vân Nhiễm vội vàng dời ánh mắt đến chỗ vết nứt mà Long Linh thử nghiệm đó.
Thoáng qua, chà, quả nhiên là một cảnh tượng khác biệt. Nếu m.á.u của nàng khiến những sinh vật nhỏ bé chen chúc tranh giành, thì m.á.u của Long Linh, đối với những sinh vật , dường như là một điều cấm kỵ. Xung quanh giọt m.á.u chỉ sạch sẽ tinh tươm, mà những sinh vật nhỏ bé thậm chí còn lùi hẳn ngoài một phạm vi an đối với chúng. Điều tạo nên một cảnh tượng, lấy giọt m.á.u trung tâm, ở giữa xuất hiện một dải cách ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-873-da-that-su-bam-duoc-cho-dua-vung-chac.html.]
“Những thứ , vẻ sợ hãi hoặc đúng hơn là chán ghét m.á.u của Long Linh?”
Tiểu Sư Thúc lúc chút tiếc nuối, ông chỉ là một Linh Khôi Lỗi, nếu , ông sớm tự đưa tay thử nghiệm . Ông vẫn từng gặp qua pháp khí nào như , thể tự cảm nhận một phen, thật là đáng tiếc.
“Pháp khí , hẳn là tác dụng ‘trấn hồn khu tà’.”
Vân Nhiễm lúc chỉ cảm thấy như đang gánh một cái tiếng oan lớn. Ai ngờ , một ngày, nàng, một Thiếu chủ của Thanh Phong Quan, thể gọi là ‘tà’ chứ. Nhận thức , khiến sắc mặt Vân Nhiễm chút khó coi. Ánh mắt nàng liếc thấy Long Linh với gương mặt tràn đầy hưng phấn, Vân Nhiễm nhất thời cảm thấy bực bội khó chịu. Pháp khí , quả nhiên là chọn , đối với nàng thì là khu tà, đối với Long Linh chỉ là một chút khó chịu nho nhỏ.
Tiểu Sư Thúc biểu cảm của Vân Nhiễm, liền nàng đang nghĩ gì, bằng thì , là đứa con nuôi dưỡng, chỉ cần vểnh đuôi lên là nó gì . Ngay lập tức, ông đưa tay búng trán Vân Nhiễm thêm một cái: “Thân thể và thần hồn của hai con gì để so sánh, thu bộ dạng hiện giờ của con !”
Khóe miệng Vân Nhiễm kìm giật giật. Trời ơi, cái Tiểu Sư Thúc đây từng chê Long Linh chỉ là con cá chạch nhỏ ? Giờ bắt đầu bằng con mắt khác ? Cái ‘đùi’ Long Linh quả nhiên ôm !
Vân Nhiễm khẽ hừ một tiếng, nàng mới nhỏ nhen, càng sẽ ‘đố kỵ’ vì khác Tiểu Sư Thúc coi trọng. Sinh linh trời sinh đất dưỡng, quả nhiên khác biệt, nàng chỉ là đang ghen tị một cách trần trụi mà thôi!
“Trước đây Long Linh chẳng , những pháp khí đều chôn trong các trụ đá , khi trận pháp khởi động, tất cả pháp khí đều phát sáng ? Ta nghi ngờ, trận pháp đó khi kích hoạt, tác dụng lớn nhất chính là trấn áp tất cả sinh linh trong bộ địa cung, bất kể là nhân loại, là những đại yêu . Nếu , nơi thể nào mấy trăm năm qua vẫn yên và trật tự như , khiến các đại yêu ngoan ngoãn lời.”
Ánh mắt Tiểu Sư Thúc khi những pháp khí mặt đất, thái độ khác. Đây đúng là thứ , hơn nữa, thể, căn bản là thứ nên tồn tại trong tiểu thế giới .
“Đem tất cả pháp khí còn tới đây!”
Vân Nhiễm gật đầu, lật tất cả pháp khí . Trước đó khi Long Linh đem pháp khí hiến bảo, Vân Nhiễm tịch thu bộ. Tiểu Sư Thúc một đống pháp khí mặt, nữa cảm thán về việc tộc Long Linh sở thích sưu tầm. Thói quen , trong một vài trường hợp, dường như thật sự chút tác dụng.
Tiểu Sư Thúc, giơ tay vung lên. Những pháp khí vốn mặt đất, liền như sợi dây kéo lên… Ờ (⊙o⊙)…, quả nhiên những sợi dây vô hình buộc chúng . Những tia sáng vô hình đó, kéo tất cả pháp khí lên giữa trung, sắp xếp ngay ngắn.
Rồi đó, tất cả pháp khí, đồng loạt bay về phía quan tài băng.
Với một tiếng “Ầm”, bốn phía quan tài băng mấy chục pháp khí cắm chằng chịt. Trước đây hễ quan tài băng công kích, để vết nứt, thì sẽ nhanh lành . giờ đây, những pháp khí cắm dày đặc quan tài băng, những vết nứt hình thành đó, mãi mà biến mất. Chưa kể, những vết nứt đó thậm chí còn dấu hiệu lan rộng, mấy chục vết nứt thoạt như sắp hợp thành một.
Đột nhiên, một trận khói trắng bốc lên, xu hướng nứt vỡ vốn đang tiếp diễn liền dừng , và mơ hồ bắt đầu lành . Ánh mắt Vân Nhiễm gắt gao chằm chằm, trong lòng vô cùng căng thẳng!