Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 905:-- Kỳ lạ, không bị mắng mỏ sao? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 02:06:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Hổ ánh mắt trần trụi của tiểu giấy nhân đến dựng cả lông gáy, theo phản xạ liền rụt tai . Tiểu giấy nhân còn đang nghĩ cách thương lượng với Bạch Hổ, nào ngờ đôi tai biến mất, điều khiến tiểu giấy nhân nhất thời cảm thấy chút thoải mái.

 

Vô thức, nó bắt đầu thói quen gãi chân. Đây là điều nó học từ tên sát thủ trong phim mà nó từng xem video đây, nó cảm thấy việc gãi chân đặc biệt giúp giải tỏa căng thẳng.

 

Bạch Hổ liếc mắt tiểu giấy nhân như , bản năng liền xê dịch vị trí. Y luôn cảm thấy, đám pháp khí bên cạnh Vân Nhiễm, từng cái một, đều tinh ranh hơn cả loài khỉ.

 

Vân Nhiễm ăn cơm xong, tới liền thấy tiểu giấy nhân và Bạch Hổ riêng rẽ ở hai nơi khác .

 

“Ngươi đây là ai hút mất nguyên khí ?”

 

Sau khi xem phần lớn các video về chiêu trò lừa đảo, khi Bạch Hổ Vân Nhiễm nữa, đôi mắt y tựa như chùm nho héo úa.

 

Nghe tiếng Vân Nhiễm rõ ràng mang ý trêu chọc, Bạch Hổ xoa xoa mặt . Giọng điệu y cũng chút chán nản: “Ta chỉ là thể ngờ , hóa nhân loại lắm mưu mô lừa gạt đến thế, những cái bẫy, cứ liên tiếp , thật khó mà phòng .”

 

Theo cách của một trong video, kẻ lừa dối, chẳng khác nào đám hẹ, cắt một lứa mọc lên một lứa khác.

 

Bạch Hổ cảm thấy, nếu chỉ dựa bản y mà đơn độc sinh tồn trong thế giới nhân loại, thật quá đỗi khó khăn. E rằng y sẽ chẳng còn mảnh khố che nào.

 

Nghĩ , Vân Nhiễm, từng thèm khát bộ lông của y, cũng thể coi là .

 

“Ai, nhân loại quả nhiên nguy hiểm.”

 

“Ngươi đang lầm bầm gì đó?”

 

Bạch Hổ vội lắc đầu: “Không gì.”

 

Đã học nhiều điều như , nếu còn như đây, gì trong lòng liền , mặt càng biểu lộ hết cảm xúc, thì y thật sự là kẻ ngu ngốc .

 

Vân Nhiễm cũng chẳng bận tâm Bạch Hổ toan tính gì trong lòng. Dù , nếu Bạch Hổ thực sự lòng khác, nàng sẽ trực tiếp lột da xẻ xương y . Vừa hai thứ đều cực kỳ đáng giá.

 

“Đã nghỉ ngơi trọn một ngày , giờ chúng cũng nên việc chính sự thôi.”

 

Lần nữa lên xe, Bạch Hổ học cách thắt dây an , cần tiểu giấy nhân giúp đỡ.

 

Có kinh nghiệm từ , , Bạch Hổ căng thẳng thể, cảm giác đẩy lưng cuối cùng cũng còn quá mạnh mẽ.

 

Để tránh say xe, y còn mở cửa sổ đón gió.

 

Đã từng chứng kiến sự phồn hoa của thành thị, khi nữa thấy phong cảnh ven đường , Bạch Hổ còn chút cảm xúc d.a.o động nào nữa.

 

Khi về, tốc độ của Vân Nhiễm vẫn nhanh, chẳng mấy chốc, bọn họ trở Vong Linh Đại Sơn.

 

Nhân Sâm Quả từ trong cốp xe lấy bảy tám túi đồ ăn vặt.

 

Trước đây khi mắc kẹt ở khu vực trung tâm Vong Linh Đại Sơn, đó là điều bất khả kháng, bọn họ bắt cóc đưa đó. bây giờ, là tự bọn họ tìm kiếm những bảo vật, về phương diện ăn uống, tuyệt đối thể để thiệt thòi.

 

Đám tiểu giấy nhân cũng điều mà lấy những dụng cụ dã ngoại đây buộc nóc xe.

 

Vân Nhiễm thể chịu khổ, nhưng, những khổ cực cần thiết, nàng kiên quyết chịu. Chẳng , hiện giờ, còn đặc biệt sắm mấy chiếc lều trại chất lượng cực , thể giúp Vân Nhiễm hưởng thụ giữa Vong Linh Đại Sơn.

 

Bạch Hổ Nhân Sâm Quả và tiểu giấy nhân phân công việc của một cách trật tự, đáy mắt bỗng nhiên dâng lên một tia ngưỡng mộ.

 

Tuy y cũng thuộc hạ cận, nhưng đám thuộc hạ của y đều chỉ giúp y đ.á.n.h . Còn nhiều chuyện khác, vẫn cần Bạch Hổ tự .

 

Vân Nhiễm bây giờ thật hưởng thụ bao, chỉ cần há miệng, tiểu giấy nhân lập tức đưa đồ ăn miệng nàng.

 

Tiểu giấy nhân nhanh dựng xong một chiếc lều, phía còn một mái che nắng. Khi chiếc ghế lắp ráp xong, Vân Nhiễm đeo kính râm, trực tiếp lên đó, hưởng thụ khí trong lành ở khu vực ngoại vi Vong Linh Đại Sơn.

Mèo con Kute

 

Cây cỏ hoa lá nhiều, cũng nhiều lợi ích, ví dụ như nhiệt độ xung quanh đây, đều thấp hơn những nơi khác khá nhiều.

 

Còn về đám muỗi và côn trùng xung quanh, ha hả, sớm điều mà trốn cả .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-905-ky-la-khong-bi-mang-mo-sao.html.]

Tiếng khoai tây chiên “rôm rốp” giòn tan, khiến Bạch Hổ vốn ăn no, bắt đầu chảy nước miếng.

 

Nghĩ , Bạch Hổ cẩn thận rón rén đến phía Vân Nhiễm, giá ở đó, đặt nhiều đồ ăn.

 

Y cứ nghĩ lén lút lấy sẽ ai phát hiện, nhưng thực , ngay khi y tới gần, Vân Nhiễm .

 

Vân Nhiễm vẫn nhắm mắt, bận tâm Bạch Hổ đang ăn vụng đồ ăn vặt của .

 

Một tiểu giấy nhân quạt mát cho Vân Nhiễm, một tiểu giấy nhân đút đồ ăn miệng nàng.

 

Bất cứ ai , cũng sẽ cảm thấy cuộc sống của Vân Nhiễm đúng là thoải mái đến tận xương tủy.

 

Bạch Hổ vốn định gây chút tiếng động nào, mà xé mở túi khoai tây chiên .

 

đôi tay y, dường như mấy lời, căn bản chẳng loại việc tinh xảo như .

 

Một tiếng “xoẹt” vang lên.

 

Mặt Bạch Hổ, tức thì đỏ bừng. Y chính là Yêu Vương, một Yêu Vương mà bắt quả tang ăn vụng, thì mặt mũi coi như vứt sạch .

 

Ngay lúc y cứng rắn chịu đựng, chờ Vân Nhiễm mắng, bên tai y chỉ tiếng Vân Nhiễm tiếp tục “rôm rốp” ăn khoai tây chiên.

 

Đôi tai của Bạch Hổ, “duang” một cái, nhô , còn khẽ động đậy.

 

Kìa, mắng ?

 

Bạch Hổ căn bản chẳng thế nào là nội tâm giằng xé, Vân Nhiễm bận tâm, thì y chẳng khách khí nữa.

 

Chẳng mấy chốc, bên Bạch Hổ cũng vang lên tiếng “rôm rốp”.

 

Ăn hết một túi khoai tây chiên, ngoài việc nếm mùi vị, thì cũng chỉ thấy trống rỗng.

 

Bạch Hổ kìm mà nghĩ thầm trong lòng: Nhân loại thật đúng là rỗi quá đỗi, món ngon thế , nhưng chẳng thể ăn no, chẳng đây là sự lãng phí thuần túy !

 

Bạch Hổ lúc còn , nhân loại, sớm còn thỏa mãn với việc no bụng nữa , mà càng ngày càng bắt đầu theo đuổi sự hưởng thụ.

 

Trông thấy mặt trời sắp lặn , Vân Nhiễm vẫn còn đó.

 

Bạch Hổ chút hiểu, đó chẳng sốt ruột tìm bảo vật , bây giờ đây là đang gì?

 

Mặc dù trong lòng vô vàn thắc mắc, nhưng Bạch Hổ cảm thấy còn là vị Yêu Vương thẳng thắn như nữa , y cách sắc mặt mà hành động.

 

Tiếng “tút tút tút...” truyền đến từ một đầu khác của con đường.

 

Vân Nhiễm đang , cuối cùng cũng mở mắt .

 

Mấy chiếc xe tải lớn, nhanh xuất hiện trong tầm mắt.

 

Xe dừng , cửa chiếc xe đầu tiên liền mở , Vân Cảnh Dương liền từ đó nhảy xuống.

 

Khi thấy Vân Nhiễm, nụ mặt y, suýt nữa thì vỡ cả .

 

“Nhiễm Nhiễm! Chúng đến muộn chứ?”

 

Những nối gót từ xe bước xuống, khi vững, đồng thanh hô lớn: “Tam tiểu thư!”

 

Rõ ràng những đó nhiều, nhưng, giọng , vô cùng khí thế.

 

Vân Nhiễm tiến lên chuyện với Vân Cảnh Dương.

 

Bạch Hổ theo phía , cảnh , đầu tiên cảm thấy, Vân Nhiễm bây giờ còn uy phong hơn cả y, một Yêu Vương.

 

 

Loading...