Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 915:--: Sự khác biệt giữa người bản địa và người ngoại lai ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 02:06:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Hổ cũng thật sự ngu ngốc đến mức vô phương cứu chữa, y chân tâm dâng tặng Vân Đại ca thứ bảo bối . Ai bảo Vân Đại ca nhận vật trong tay y, y còn ngỡ Vân Đại ca sẽ thích thú chứ. Haiz, hoài công một phen thiện ý của y.

 

Tiểu nhân giấy đưa vỏ trai trở về, đến lúc cũng từ trong nước mà . Rõ ràng thể bằng giấy, thế nhưng mảy may vương chút dấu vết ẩm ướt nào. Khiến Vân Cảnh Dương càng thêm nóng mắt, tiểu nhân giấy thật , thật hữu dụng bao!

 

“Đại ca, đưa vỏ trai về , nó mà mở miệng lời tạ ơn . Có điều, chắc là mới khai linh trí, ngây ngốc, giọng càng non nớt!”

 

Vân Cảnh Dương tiểu nhân giấy chuyện giọng non nớt, suýt chút nữa bật thành tiếng. Một giọng non nớt, cứ bảo giọng khác non nớt, thật là thú vị.

 

Đối với kết quả , Nhân Sâm Quả chút ngạc nhiên, bản vỏ trai vốn đạt đến giai đoạn sắp khai linh trí. Khi nó vượt qua kiếp nạn định mệnh , tự nhiên sẽ thể tiến thêm một bước. Hơn nữa, vì để chữa thương cho vỏ trai, Nhân Sâm Quả dùng phù chú do Thanh Phong Quan chế tạo, hiệu quả vô cùng . Điều trực tiếp đẩy nhanh tiến trình vỏ trai khai linh trí, thể sớm giao tiếp bằng ý niệm với tiểu nhân giấy, cũng gì kỳ lạ.

 

“Thời gian còn sớm, chúng nên về .”

 

Cũng rõ do trời về chiều, là do bản đầm nước vấn đề. Mặt nước dần dần bốc lên sương, khiến nơi đây trông càng lúc càng giống chốn tiên cảnh. Vân Cảnh Dương và Bạch Hổ đều bất kỳ dị nghị nào, hiện giờ bọn họ quả thật nên nhanh chóng về .

 

Chuyện nhỏ ở đầm nước , giờ phút xem như kết thúc.

 

Đợi khi trở về nơi Vân Nhiễm và chúng nhân từng cắm trại. Nhìn mắt viên trân châu to lớn cùng cây âm trầm mộc khổng lồ , Vân Nhiễm tức thì rơi trầm mặc.

 

Vậy , đây chính là sự khác biệt giữa bản địa và ngoài ư?

 

Trước đó nàng cũng từng đến Tử Vong Đại Sơn, thứ cũng chỉ là bảo bối tầm thường. Giờ đây Bạch Hổ tay, ôi chao, hai thứ đồ , tùy tiện lấy một món, đều là hàng hóa cứng giá trị.

 

Viên trân châu khổng lồ tỏa ánh châu ngọc tròn trịa, đừng là những nữ nhân yêu thích châu báu, cho dù là nam nhân, thấy vật , cũng khó lòng cất bước, khác.

 

Người vẫn thường , bảo bối mà lấy khoe khoang một phen, chỉ riêng việc cất giữ thì ít nhiều cũng phần phung phí của trời. Huống hồ, giờ đây bảo bối là của nàng, trong lòng Vân Nhiễm nảy sinh ý tưởng mới.

 

“Viên trân châu thật , Nhân Sâm Quả, lát nữa ngươi ở cổng Thanh Phong Quan, một cái tủ trưng bày, đặt nó ở cổng, để khác chiêm ngưỡng tài lực của Thanh Phong Quan chúng .”

 

Những khác lời , tuy chút kinh ngạc, nhưng cũng đến mức chấn động. Còn Vân Cảnh Dương, giờ phút mặt tràn ngập vẻ mặt ngỡ ngàng. Trước đó trong lòng y từng nghĩ, thứ , bình thường thể bảo vệ. Vân Nhiễm chắc chắn thể bảo vệ, cho dù bày ngoài vật trang trí, cũng ai dám thốt lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-915-su-khac-biet-giua-nguoi-ban-dia-va-nguoi-ngoai-lai.html.]

y thật ngờ, Vân Nhiễm thật sự lấy thứ bảo bối giá trị liên thành vật trang trí cho khác tùy ý chiêm ngưỡng.

 

“Điều ... điều liệu bất , quá phô trương chăng?” Vân Cảnh Dương hiểu rõ, đôi khi quá phô trương dễ khơi dậy lòng đố kỵ của kẻ khác, khiến kẻ gian lén lút gây sự. Đa phần thời điểm, nhiều kỳ thực càng thích giàu một cách âm thầm.

 

Nghe Vân Cảnh Dương , Vân Nhiễm phất tay: “Cần chính là sự phô trương, thể thu hút thêm nhiều ánh mắt, càng .”

 

Điều tính là phô trương, cho dù nàng việc , cũng nhiều kẻ vẫn chằm chằm Thanh Phong Quan. Huống hồ , nàng liên hợp Tạ Hủ Chi cùng chúng nhân, tiêu diệt một trong những hang ổ của Hắc bào nhân, sự chú ý đổ dồn nàng càng nhiều hơn. Hơn nữa, nàng còn thật sự ý định đối đầu trực diện với những trong Huyền môn khác, bảo vệ sự yên bình cuối cùng của Tử Vong Đại Sơn .

 

Ai cũng rõ, Hắc bào nhân ở Tử Vong Đại Sơn tung hoành mấy trăm năm mà ai phát hiện. Đủ để chứng minh, Tử Vong Đại Sơn vô vàn thứ thể lợi dụng. Thứ tài nguyên , một khi kẻ x.é to.ạc một lỗ hổng, thì về sẽ thể kiểm soát nữa.

 

Có lẽ, Tử Vong Đại Sơn thật sự nhiều tinh quái dính dáng đến nhân quả, nhưng nơi đây cũng nhiều tinh quái vô tội. Vả , nơi đây sớm hình thành hệ sinh thái thuộc về riêng chúng. Một khi ngoài nhúng tay , nơi đây sẽ sụp đổ, cuối cùng sẽ sinh linh c.h.ế.t một cách thê thảm.

 

Người đời vẫn trời đức hiếu sinh, trong phạm vi khả năng của , Vân Nhiễm vẫn nguyện ý kẻ che chở cho chúng. Việc định , Vân Nhiễm sẽ lùi bước. Có điều, nếu cách thể chuyển hướng ánh mắt của những kẻ một chút, thể ít chịu đựng những ánh mắt soi mói đó một chút, đương nhiên sẽ càng hơn.

 

Khi thấy viên trân châu to lớn và cây âm trầm mộc khổng lồ , trong lòng Vân Nhiễm nảy sinh ý định. Nàng thu hút ánh mắt của những kẻ tầm hạn hẹp, kiến thức nông cạn cùng những kẻ thích giở trò, đến trân châu và âm trầm mộc. Đến lúc đó, những kẻ đó sẽ chằm chằm những thứ , những kẻ chú ý đến chuyện khác tự nhiên sẽ ít .

 

Vân Cảnh Dương tuy rõ lắm giữa đó rốt cuộc chuyện gì cụ thể. chỉ cần là đoàn thể do con tụ tập thành, là đoàn thể thương nhân, đoàn thể thế gia, là đoàn thể do những trong Huyền môn tạo thành, đều tránh khỏi phát sinh đủ loại âm mưu tính toán.

 

Mèo con Kute

Giờ phút , Vân Cảnh Dương rõ ràng thấy trong mắt Vân Nhiễm tiết lộ vẻ xảo quyệt đắc ý, tựa như âm mưu gì đó thành công. Nếu hỏi y tại quen thuộc với ánh mắt như , lẽ chính là vì y mấy đứa thích giở trò vặt. Mỗi mấy đứa ngốc nghếch tự cho là tính toán thành công, đều là ánh mắt .

 

Có điều, trong lòng y vẫn rõ ràng , Vân Nhiễm và mấy đứa ngốc nghếch giống . Những kẻ khác lộ ánh mắt , đa phần là khiến sự tình càng tồi tệ hơn. Nếu là Vân Nhiễm, thì ắt hẳn là thật sự tính toán thành công.

 

Vân Cảnh Dương hỏi thêm gì nữa, dù Vân Nhiễm trong lòng tính toán, y chỉ cần con đường tắt Vân Nhiễm trải sẵn cho y là . Bạch Hổ bộ quá trình đều cạnh lắng , thế nhưng, những lời , trong đầu những khác thì trải qua mấy lượt suy nghĩ. Còn đối với Bạch Hổ mà , chính là tai lọt , tai lọt , qua thì thôi, y thậm chí còn điều nghĩa là gì.

 

Thấy đều lời nào, lúc mới chỉ chỉ khúc gỗ phía : “Vậy thứ thì , còn cần nữa chăng?”

 

Đây quả thật là một bảo bối, thế nhưng y dâng cho Vân Đại ca, Vân Đại ca hình như mấy thích thú. Nếu Vân Nhiễm cũng cần, thì y chỉ thể tìm một nơi vứt bỏ , nếu , thật sự chút chiếm chỗ.

 

May mắn , chúng nhân mặt tại đây một ai thể trong lòng Bạch Hổ đang nghĩ gì. Nếu , bọn họ giờ phút lẽ cần đến một chiếc mặt nạ dưỡng khí, những lời thể khiến tức c.h.ế.t thế , cũng y mà nghĩ !

 

 

Loading...