Tống Thời Thanh gật đầu thật mạnh, giọng điệu khẩn thiết: “Cháu thì sẽ , cháu tuyệt đối sẽ phụ lòng Tuệ Tuệ.”
“Tốt lắm, đợi tới khi nào thời gian, cháu đưa Tuệ Tuệ tảo mộ cha cháu , với bọn họ một tiếng là nhà họ Tống chúng tìm cháu dâu .” Nói xong, bà Tống rưng rưng nước mắt, nhưng vẻ mặt tươi rạng rỡ.
Nãy giờ ông Tống vẫn luôn lên tiếng, nhưng trong lòng cũng vui khác gì bà Tống.
Vậy là , chuyện hôn nhân đại sự của Tống Thời Thanh định xong, với mà thích nhất là Tuệ Tuệ, kết quả thật là quá tuyệt vời.
Hôm nay vui nhiêu đó là đủ , Tống Thời Thanh vẫn nên trở về binh đoàn, dù thì bây giờ chuyện quan trọng nhất đối với chính là biểu hiện cho thật , như thì xác suất nhà sửa án xử sai càng lớn.
Ngay từ đầu Khương Đắc Thắng và Phương Quế Chi còn định giữ Tống Thời Thanh ở nhà đêm nay, nhưng Tống Thời Thanh kiên trì như , cũng chỉ đành tiễn Tống Thời Thanh đến cửa sân cùng với ông Tống và bà Tống.
Tống Thời Thanh chạy xe đạp của Tuệ Tuệ về binh đoàn, lớn dặn dò nhớ cẩn thận một chút, hôm nay muộn , ngày mai rảnh thì gọi điện thoại về nhà báo cáo là .
Lý Tú Cầm và Khương Vệ Quốc đều còn thức, thấy bên ngoài động tĩnh thì lập tức xem thử. Khương Vệ Quốc cũng chuyện em út và Tống Thời Thanh hẹn hò, vỗ vai Tống Thời Thanh vài cái: “Cậu lắm, mắt của em út quả nhiên tệ, tìm cho một đứa em rể .”
Cuối cùng Khương Vệ Bình cũng tới, thật cô cũng thấy động tĩnh đó , nhưng vì lúc Tiểu Nguyệt còn quấy , cô dỗ Tiểu Nguyệt ngủ mới .
Chỉ phòng của ba là mở cửa, Lưu Ái Đệ và Khương Vệ Quân cất tiếng ngáy, chắc hẳn là ngủ say .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-534.html.]
“Cháu đây, đợi khi nào còn nghỉ sẽ đến thăm .” Tống Thời Thanh .
“Được, em cũng sẽ thường xuyên đến thăm .” Khương Tuệ Tuệ gật đầu.
Tống Thời Thanh vẫy tay chào tạm biệt , đó mới chạy xe đạp rời .
Đợi đến khi còn thấy bóng dáng của Tống Thời Thanh nữa, mới trong sân, đó đóng cửa . Khương Vệ Bình mới chuyện , vội kéo tay Khương Tuệ Tuệ hỏi cô rốt cuộc là xảy chuyện gì, Khương Tuệ Tuệ kiên nhẫn mà trả lời.
Cố Diệp Phi
Khi Tạ Phương Hoa và Kỳ Huy Hoàng đây, đúng lúc thấy hết tất cả.
Kỳ Huy Hoàng vội phía , Tạ Phương Hoa kéo tay , cô lắc đầu hạ giọng : “Nhìn dáng vẻ của Tuệ Tuệ thì chắc là rõ ràng với , hơn nữa lúc nãy Tuệ Tuệ còn thanh niên trí thức họ Tống trìu mến như thế, chắc là còn cáu kỉnh nữa, mà cho dù cáu kỉnh chăng nữa thì hiểu lầm cũng đều giải quyết thỏa hết .”
“Vậy là , nếu thì sẽ cảm thấy thật .” Kỳ Huy Hoàng .
“Thế thì cũng hẳn.” Tạ Phương Hoa bĩu môi. Cô quen Tuệ Tuệ lâu , cũng tự giác mà học theo thói quen bĩu môi của Tuệ Tuệ, cô giữ chặt Kỳ Huy Hoàng, : “Nếu bọn họ đều cởi bỏ hiểu lầm, hôm nay trễ thế , chúng nên quấy rầy thêm nữa.”
Cô sốt ruột vì trễ thế mà còn kéo Kỳ Huy Hoàng tới nhà họ Khương, chủ yếu là sợ Khương Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh vì chuyện mà xảy mâu thuẫn, nhưng bây giờ thấy bọn họ ầm ĩ thì cũng yên tâm , hai họ thể trở về nhà.
“Không xin ?” Kỳ Huy Hoàng hỏi.
Tạ Phương Hoa lắc đầu, : “Đương nhiên là , xin thì vẫn xin , nhưng mà hôm nay trễ quá , đợi ngày mai , ngày mai em đưa tìm Tuệ Tuệ cho rõ ràng.”