Anh cũng nhớ cô, nhưng giờ phút bọn họ đang ở cửa quân khu, phía còn một đám vợ đội trưởng đến nên theo để xem náo nhiệt……
Bọn lính đều còn khá nhỏ tuổi, phần lớn đều độc , ngày thường cũng ít khi chuyện mấy câu với các cô gái, chứ đừng gì đến nắm tay.
Lúc bất thình lình để bọn họ thấy đội trưởng ngày thường nghiêm túc đang vợ ôm, còn hôn một cái nữa chứ.
Cả đám đều sợ đến ngây .
Lại vợ của đội trưởng, lúc bọn họ hỏi đội trưởng là vợ trông như thế nào, sẽ trả lời lệ là cô lớn lên .
là như thế nào? Bọn họ căn bản nghĩ , còn nghĩ, chẳng lẽ như tiên nữ ?
Hiện giờ thấy, họ trợn tròn mắt, còn , quả thật là như một tiên nữ!
Làn da trắng sáng, đôi mắt to tròn, lông mi thật dài, cái mũi cũng cao và thẳng…… Còn…… Còn bất chợt nũng, còn nhiệt tình nữa chứ……
Trên mặc một chiếc áo khoác nỉ, thoạt đặc biệt thời thượng, giống như áo khoác mùa đông của bọn họ ở bên .
Khuôn mặt của bọn họ đỏ ửng, hai tai cũng đỏ lên vì lạnh, còn ngượng ngùng, nhịn mà bắt đầu lén Khương Tuệ Tuệ.
Tống Thời Thanh kéo tay Khương Tuệ Tuệ từ cổ xuống, ho nhẹ một tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở bên tai cô: “Chú ý một chút, ở đây còn nhiều .”
Khương Tuệ Tuệ bĩu môi, uất ức mà : “ em thật sự nhớ mà.”
“Đợi đến khi chỉ hai chúng , lúc đó em cái gì cũng , còn bây giờ thì kiềm chế một chút.” Tống Thời Thanh chỉ thể khuyên nhủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-553.html.]
“Thật ?” Ánh mắt Khương Tuệ Tuệ trở nên sáng ngời, thể tưởng tượng hình ảnh trong tay cô đang múa may chiếc roi da nhỏ, eo Tống Thời Thanh, kêu nhanh nhanh lên một chút. Cô nhếch miệng : “Vậy , cứ quyết định như nhé.”
Sau khi thỏa thuận với , Khương Tuệ Tuệ xoay về phía đám lính lưng Tống Thời Thanh.
Chỉ thấy đám lính đó mà ngượng ngùng, điên cuồng vò đầu ngây ngô. Khương Tuệ Tuệ cảm thấy ý tứ của bọn họ khá thú vị và ngộ nghĩnh, nhịn mà theo.
Tống Thời Thanh : “Ở đó ngây ngô cái gì, ngày thường gặp vợ , hôm nay gặp tất cả đều biến thành câm thế , gì ? Còn mau chào ?”
Cố Diệp Phi
Nghe , bắt đầu vài lên tiếng chào cô.
“Vợ….”
Sắc mặt Tống Thời Thanh trở nên xanh mét, ánh mắt như phi đao: “Kêu là chị dâu!”
Nhóm lính sợ tới mức run lập cập, nhất thời kích động nên gọi theo đội trưởng mà kêu chị dâu là vợ, cả đám nhanh chóng sửa cho đúng: “Chào, chào chị dâu!”
Khương Tuệ Tuệ chào hỏi bọn họ, đó chỉ chỉ trong xe, : “Lần đầu tiên đến đây, cũng thích cái gì, thế nên mua mấy cân dê nướng nguyên con, buổi tối cùng ăn một ít nhé.”
Nghe thấy dê nướng nguyên con, ánh mắt trở nên sáng rực, thầm nghĩ chị dâu những lớn lên xinh như tiên nữ, mà tâm địa cũng giống tiên nữ, thật bụng quá , ngại cực khổ đến thăm đội trưởng, còn quên mang đồ ăn ngon cho bọn họ.
Khương Tuệ Tuệ lệnh một tiếng, bọn họ nhanh chóng tất bật lấy dê nướng nguyên con mang trong.
Dê nướng nguyên con chín sẵn trong tiệm, nêm nếm gia vị đầy đủ, chỉ đợi đến bữa tối hâm nóng một chút là thể ăn .
Chuyện vợ của đội trưởng Tống tới thăm chồng , còn mang theo mấy cân dê nướng nguyên con nhanh lan truyền khắp quân khu. Rất đông lính của Tống Thời Thanh cũng đến đây xem náo nhiệt, đều bọn họ thật đúng là quá hạnh phúc mới một chị dâu như .