Nhóm binh lính vô cùng đắc ý trong lòng: Đương nhiên là !
Ngồi xe hai ngày hai đêm, Khương Tuệ Tuệ mệt sắp c.h.ế.t . Tống Thời Thanh đưa cô đến ký túc xá của , ký túc xá của nhóm lính sẽ gồm vài ở chung một phòng, nhưng vì Tống Thời Thanh là đội trưởng, cho nên quyền hưởng thụ riêng một phòng ký túc xá.
Mới ký túc xá, Khương Tuệ Tuệ dậm dậm chân, đưa tay nhéo nhéo cái lỗ tai tê cứng vì lạnh, run run : “Lạnh c.h.ế.t mất thôi……”
Tống Thời Thanh nhanh chóng lấy áo khoác treo giá quần áo, khoác lên cô, : “Mặc ít quần áo như chả trách lạnh. Mặc áo , chút nữa sẽ còn thấy lạnh nữa.”
Nếu sớm cô chỉ mặc ít như , chắc chắn đem áo khoác theo .
Khương Tuệ Tuệ để mặc cho Tống Thời Thanh khoác áo lên cô, đó chú ý tới lỗ tai Tống Thời Thanh cũng ửng hồng, còn tưởng rằng cũng lạnh, vì thế nhón chân đưa tay sờ sờ lỗ tai , nhưng mà lỗ tai hề lạnh, ngược còn ấm.
Bởi vì lỗ tai ửng hồng do lạnh, mà là vì gặp cô, vui nên nó mới như thế.
Ở góc độ , Tống Thời Thanh lưng về phía cửa sổ, còn Khương Tuệ Tuệ ngoài cửa sổ, cô chú ý tới hai cái đầu đen thập thò bên ngoài, mấy mặc áo khoác nữ binh qua cửa sổ, rõ ràng là đang bên trong, nhưng sợ phát hiện, cho nên khi qua đều cố gắng bộ, chỉ là cẩn thận liếc mắt một cái.
Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng thấu tâm tư của các cô gái đó.
Sau khi các cô gái đó qua thì lập tức ríu rít thảo luận: “Các cô thấy rõ cô gái trông như thế nào ? Có đúng như lời đội năm , xinh như tiên nữ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-554.html.]
“Nghe cô gái mặc áo khoác nhung, mùa đông mà mặc loại áo đó thì thể giữ ấm mà còn nữa, cứng ngắc như áo khoác chúng mặc, mặc cứ như chim cánh cụt .”
“Vừa liếc mắt một cái, làn da trắng sáng, đôi mắt to tròn, đôi môi hồng hào……”
Cố Diệp Phi
“Giọng của cô gái cũng là dễ , còn nũng với đội trưởng Tống ở mặt nhiều như ….”
“Chẳng trách đội trưởng Tống thích cô đến như thế, một một bạn trực điện thoại kể cứ cách hai ngày bọn họ sẽ gọi điện thoại cho một . Thường ngày đội trưởng Tống nghiêm túc, thế mà nhớ cô , cô ăn cái gì cũng đều hỏi thăm….”
Những đó dần dần xa, âm thanh trò chuyện cũng còn thấy rõ nữa, nhưng nhanh vài khác thế, bọn họ đều đến đây vì thấy vợ của đội trưởng Tống trong truyền thuyết, một Khương Tuệ Tuệ xinh như tiên nữ.
Khương Tuệ Tuệ cũng tức giận, những nữ binh đó cũng gì bậy bạ về cô, bọn họ chỉ là tò mò cô trông như thế nào mà thôi. cô cũng xem như là khỉ như thế, vì thế cô đến cửa sổ, kéo màn , trong phòng tối sầm nhiều.
Ký túc xá cũng lớn, ngoại trừ một chiếc giường thì chỉ còn một bộ bàn ghế, lúc Tống Thời Thanh đang giường, còn kịp chuyện, chỉ thấy Khương Tuệ Tuệ đá văng giày chân , xoay trèo lên giường.
Anh còn kịp chuẩn thì cô lập tức : “Có lúc em như thế nào thì cứ như thế đúng ?”
Tống Thời Thanh nhanh chóng : “Bây giờ là ban ngày mà….”
Ban ngày ban mặt mà những việc ở quân khu thì nên, mặc dù Tống Thời Thanh và Khương Tuệ Tuệ đang ở bên thì cũng thể loại chuyện ...