Trước bữa cơm,  theo thói quen định lấy bát đũa thì   chồng ngăn : "Bây giờ là lúc dạy dỗ bọn trẻ nên , con nên tập trung  việc đó, còn những việc khác tự khắc   ."
 đành  cạnh hai đứa nhỏ, giúp chúng đeo yếm ăn.
Món Kiều Từ Từ dọn lên trông cũng , cách bày biện cũng  gì đấy.
Trong nhà,  chồng luôn là  gắp thức ăn .
Mẹ chồng ăn một miếng, cau mày: "Cô mua đồ ăn chế biến sẵn về chỉ việc hâm nóng  bày  đấy ?"
Kiều Từ Từ cúi đầu.
Mẹ chồng bắt đầu lên lớp: "Đến cơm nước mà cũng  qua loa thế , cô còn  nên trò trống gì nữa!"
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Lâm Tự vội vàng bênh  yêu: "Mẹ, tay Từ Từ là để kiếm tiền chứ   để nấu nướng,   khó cô  quá! Việc  vốn là của Giang Thập Nguyệt, cứ để cô   là  ."
Kiều Từ Từ thừa cơ dìm : "Mẹ, con  giống Giang Thập Nguyệt, cô  chỉ là con bé nhà quê quê mùa, chẳng  bản lĩnh gì, giặt giũ, nấu nướng, dọn dẹp là những việc  ăn sâu  m.á.u cô  từ nhỏ , việc nhà cứ để cô   ."
Nếu Lâm Tự cũng nghĩ như  thì  chỉ càng thêm đau lòng.
Anh  chắc  quên hồi đại học, thành tích chuyên ngành của  còn  hơn   nhiều.
Vì   một  vợ đảm đang,   chồng chấp nhận,   từ bỏ sự nghiệp, dốc hết sức  hậu phương vững chắc cho  .
Mười năm công sức đổ sông đổ bể.
Mẹ chồng  Kiều Từ Từ: "Nghe  con học đại học ở Anh?"
Kiều Từ Từ gật đầu: "Mẹ,  ạ. Hồi con học cấp ba, bố   gửi con  nước ngoài, khi đó một  con..."
Cô còn  dứt lời    chồng cắt ngang: "Con  thể cho  xem bằng  nghiệp ?"
 thấy sắc mặt Kiều Từ Từ thoáng chốc trở nên khó coi,  vẻ chột .
Lâm Tự thấy Kiều Từ Từ   khó, vội vàng hòa giải: "Mẹ,  thật là vô duyên, học đại học mà cũng  thể lừa    !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoc-vao-hao-mon-bo-nhi-hoa-nguoi-hau/chuong-4.html.]
Mẹ chồng là   việc gì cũng tỉ mỉ, bà  hỏi như ,  đoán chắc bà  điều tra Kiều Từ Từ ,  lẽ thông tin thật của cô  khác với những gì cô  .
Lần đầu Lâm Tự dẫn  về  mắt,   cưới ,  chồng  cho  về quê  điều tra.
Bố   tuy trọng nam khinh nữ nhưng cũng là nông dân chân chất,  từng  điều gì sai trái nên  mới  chấp nhận.
Quả nhiên,  chồng : "Đã  kết hôn thì   chuyện của hai  mà là chuyện của hai gia đình, nhất định  tìm hiểu rõ ràng."
Bà   tiếp: "Bây giờ lòng  khó đoán,  giả bằng cấp ở  cũng , thuê  đóng giả bố  cũng   là  ,  cẩn thận một chút thì  gì sai? Có   từng  khỏi nước, chỉ cần đến công viên thế giới chụp vài tấm ảnh là  thể  dối  sống ở nước ngoài nhiều năm."
Bà là một tay lão luyện  thương trường, xưa nay chỉ dựa  thực lực và bằng chứng, tuyệt đối  dễ dàng tin lời  một phía.
Cảm giác áp lực từ  chồng khiến Kiều Từ Từ toát mồ hôi lạnh, cô  ý thức  điều gì đó, bỗng nhiên quỳ xuống  mặt bà: "Mẹ, xin , con  lừa  Tự. Con chỉ là quá thích  , vì theo đuổi   nên mới  dối, con sợ   coi thường ."
Lâm Tự lộ vẻ mặt  thể tin nổi: "Từ Từ, em  từng du học ?"
Kiều Từ Từ sợ hãi gật đầu: "Em  nghiệp chuyên ngành tiếng Anh. Năm đó thành tích của em  , thầy giáo  nếu  cơ hội  nước ngoài, em nhất định sẽ  thành công. Chỉ là điều kiện gia đình quá khó khăn, em  mất  cơ hội  đổi cuộc đời."
Cô  ươn ướt nước mắt, ngả  lòng Lâm Tự.
"Anh  , dù em   ,  vẫn yêu em."
Không  là thật lòng yêu Kiều Từ Từ    mất mặt  , Lâm Tự nhẹ nhàng vuốt lưng cô: "Không , em   cố gắng . Trong lòng , em là  giỏi nhất."
Lâm Tự lên tiếng: "Mẹ,  cũng   con cả đời vô dụng chứ? Con và Từ Từ  đến công ty  việc, con  tổng giám đốc, cô   thư ký cho con. Lần   cô  giúp đỡ, con nhất định sẽ  ."
—
Thông tin truyện:
有什么好看的婆媳世情文爽文?
妍欣言
Ps: Truyện đạt 1500view và đủ 5 lượt comment, sẽ  tiếp nha.