Mấy bác sĩ Tôn trợn tròn mắt.
“Tay kim đ.â.m đến phòng y tế gì?”
Trong lòng Bác sĩ Tôn phục, khi cô điều tới phòng y tế thích Chiến Bắc Hành. Cho rằng dựa sự kiên trì của , Chiến Bắc Hành sẽ chú ý tới cô .
Không ngờ mới ngoài một chuyến, cưới một phụ nữ tầng lớp trở về.
Trong lòng cô ít nhiều phần khó bình tĩnh.
“Cô kim đ.â.m thì thể thế nào?”
Tô Tiêu Thất thờ ơ bác sĩ Tôn, giơ ngón tay của lên.
Dùng lời của xanh:
“Người đàn ông nhà sẽ đau lòng, kim đ.â.m một cái, còn đưa đến phòng y tế băng bó vết thương.”
Bác sĩ Tôn:... Tìm vết thương ?
Tần Vân:... Tô Tiêu Thất là loại phụ nữ gì?
Những xe khác:...
Xe lắc lư con đường lầy lội chừng mười phút, một đường dừng một chở . Cuối cùng cũng đến nơi gần cung tiêu xã và dừng .
Xuống xe, còn đầu trở mấy chục mét.
Tô Tiêu Thất theo Tần Vân xuống xe.
Tô Tiêu Thất há hốc mồm, đường chen chúc?
Còn mua đồ đường, đại viện quân đội thuộc về bộ phận tập hợp thành thị và nông thôn ở Mục Dương, càng nghiêng về làng quê thị trấn hơn.
Vài ngày mới một họp chợ.
“Chị Tần, đây là?”
“Phiên họp chợ lớn đó, em ở nông thôn phố Lâm ? Chỗ các em cũng họp chợ mà.” Tần Vân hắng giọng trả lời.
Người bộ buổi họp chợ lớn nhiều, đường xe lừa xe bò và cả xe đạp.
Cả hai bên đường đều bán hàng nọ.
Chỗ đậu xe đạp cửa cung tiêu xã cũng bán đồ ăn chiếm chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-140.html.]
Tô Tiêu Thất tìm kiếm ký ức của nguyên chủ, phát hiện cũng nhớ rõ tất cả chuyện.
“Rất ít khi em họp chợ lớn.”
Tần Vân cũng cảm thấy bất ngờ, phụ nữ ở nông thôn địa vị thấp.
Trong nhà chắc sẽ là đàn ông họp chợ.
“Em theo chị, hôm nay vải vóc của cung tiêu xã rẻ, chúng mua nhiều một chút.” Tần Vân nhiệt tình gọi Tô Tiêu Thất,”Đi xem đồ họp chợ .”
Tô Tiêu Thất hít thở một , mùi phân trong khí thiếu chút nữa đuổi cổ cô .
Phân gia súc tràn ngập khắp nơi.
Khiến cho chỉ thăng thiên tại chỗ.
Trên phiên họp chợ lớn bán lương thực vải vóc cùng với những thứ khác, những thứ đều cần vé lương thực với vé công nghiệp.
Cho dù là bánh mì, các loại sủi cảo cũng bán, cũng cần mua chung một lượng cung cấp.
Trong phiên họp chợ lớn chỉ bán rau dưa nhà để , cùng với hạt giống rau dưa, gáo nước, chổi, sọt, rổ những thứ đó.
Tô Tiêu Thất xuống một vòng.
Chỉ mua một cái sọt, mua thêm một ít rau dưa.
Cô xách sọt, thật sựkhông thể ngửi nổi mùi hôi thối trong khí.
“Chị Tần, em đến cung tiêu xã chờ chị.”
Tần Vân mua chổi và gáo nước, vội vàng :
“Chúng cùng . Chúng mua thêm chút thịt, hôm nay về sủi cảo ăn. Người đàn ông nhà em cũng thích ăn sủi cảo.”
Tô Tiêu Thất:... Người đàn ông nhà ? Cái từ là từ chỉ đất mà, nhưng cũng đại biểu cho quyền sở hữu.
Chiến Bắc Hành thật sự thích ăn sủi cảo.
Bác sĩ Tôn vui bĩu môi: “Tô Tiêu Thất sủi cảo ? Hay là, qua đó sủi cảo nhé.”
“Không phiền bác sĩ Tôn. Bắc Hành nhà sủi cảo.”
Tô Tiêu Thất gì chết.
Cô lập tức về phía cung tiêu xã, Tần Vân nhanh chóng bước lên kéo cánh tay cô cùng .
Tô Tiêu Thất quen kéo cánh tay của cô.