Chiến Bắc Hành cô cô sợ bố chồng.
Anh và : “Ba thích . Em chỉ cần chính là .”
“Bắc Hành, bao giờ nghĩ rằng do bọn họ sinh ?”
Chiến Bắc Hành sửng sốt một lát, đó lắc đầu. “Không khả năng, ở nông thôn con ruột ? Mọi đều thể thấy .”
“Trong thôn ai rằng là con ruột của bọn họ cả.”
Chiến Bắc Hằng khi còn nhỏ cũng từng nghi ngờ.
Chỉ là, đứa bé hoang mà trong thôn nhắc tới .
Tô Tiêu Thất bình tĩnh , vẻ mặt bình tĩnh của cô khiến Chiến Bắc Hành nổi lên nghi ngờ.
“Anh thực sự là con ruột của họ?”
“Em thầm xem tướng mạo của con ruột của bọn họ, ba ruột của vẫn luôn tìm kiếm .”
Bàn tay cầm bát của Chiến Bắc Hành run lên.
“Anh bỏ rơi ?”
Tô Tiêu Thất đến chuyện thì tức giận, cô liền cho Chiến Bắc Hành về quẻ mà cô thấy.
Nghe từ bên cạnh ba bọn họ trộm bắt .
Chiến Bắc Hành lập tức tan vỡ.
Anh luôn cho rằng , nên nhận tình yêu thương của ba .
Sao bọn họ thể cướp cuộc sống của ?
Lại đối với hà khắc như .
Chiến Bắc Hành mím môi : “Hai tháng năm tệ cũng cần gửi về nữa, nhất định sẽ đòi những gì bọn họ nợ .”
“Bọn họ trộm ở nơi nào?”
Tô Tiêu Thất thấy rõ, chỉ nhớ lúc nhiều .
Mọi đều xa lạ nhưng chút quen, ngược giống như đang tụ tập từ đường gì đó.
Hai mươi mấy năm .
Một gia đình tụ tập đông là chuyện bình thường, lúc đó loạn lạc như bây giờ.
“Em rõ, chỉ thể thấy nhiều . Em nghi ngờ đây là một cuộc tụ họp trong gia tộc, ba ruột của cũng thể là họ Chiến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-154.html.]
Những họ Chiến Không nhiều
Chẳng qua cũng chỉ một danh gia vọng tộc ở miền Nam và miền Bắc.
Trong đó nhà họ Chiến ở Bắc Kinh là nổi tiếng nhất.
Tô Tiêu Thất chỉ nhà Chiến Bắc Hành điều kiện , nếu cũng sẽ đeo vòng vàng bắt mắt như .
“Thôi , chuyện đó .”
Tô Tiêu Thất cũng nhiều, cô rõ thì điều đó nghĩa là Chiến Bắc Hành và ba vẫn đến lúc gặp .
Ăn cơm xong.
Chiến Bắc Hằng dọn dẹp nồi chén.
Tô Tiêu Thất trở phòng, tìm một chiếc áo sơ mi giản dị trông vẻ trang nghiêm và đắn, bên mặc một chiếc quần vải màu xanh lam.
Một đôi giày da nhỏ mũi vuông.
Tô Tiêu Thất chải tóc thành đuôi ngựa và buộc bằng một dải ruy băng lụa đỏ phổ biến.
Đi đến nhà chính.
“Bắc Hành, thế ?”
Chiến Bắc Hành lấy khăn lau khô tay, bước tới kỹ hơn.
Anh ôm Tô Tiêu Thất lòng ngực, khàn khàn :
“Đẹp quá.”
“Chắc chắn kiếp nhiều chuyện , mới gặp em. Tiêu Thất, nếu còn nhỏ lúc xảy chuyện để gặp em. Chắc hẳn sẽ là may mắn nhất.”
Nghe lời khàn khàn của Chiến Bắc Hành.
Trên môi Tô Tiêu Thất nở nụ , tình yêu đến từ hai phía mới .
Cô ngại ngày lâu sinh tình.
Cũng ngại sống một cuộc sống tôn trọng như khách.
Cho dù đối phương cho bao nhiêu, cô cũng sẽ dùng hết sức để đối xử.
Nếu đối phương yêu, cô cũng sẽ trao sự chân thành.
“Em cũng là may mắn.” Tô Tiêu Thất buông : “Chúng thôi.”
“Được.”