Tô Tiêu Thất ngẩng đầu lên , mặt đối mặt với của Triệu Viễn.
Cô bình tĩnh thoáng qua, gật đầu.
“Cô là ai ?” Tối hôm qua Nhiếp Hồng Triệu Viễn dỗ vui vẻ, cô cũng hiểu rõ và Triệu Viễn là một nhà.
Chỉ cần để mắt đến Tô Tiêu Thất, cho cô dây dưa với Triệu Viễn là .
Tô Tiêu Thất nhíu mày, cô gái bệnh ?
“Không .”
Nhiếp Hồng mở hết cửa sổ .
Giọng the thé hét lên:
“Làm cô thể là ai? Chuyện và Triệu Viễn là chuyện lớn như , tin cô quan tâm.”
“Cô xứng đôi với Triệu Viễn đó, chúng là cả hai đều tự tin.”
Nói xong, Tô Tiêu Thất cất bước bỏ .
“Cô xuất từ dân bản xứ, lấy sự ngạo mạn đó chứ?” Nhiếp Hồng cứ nghĩ Tô Tiêu Thất thấy nên tự ti, ngờ đến phụ nữ kiêu ngạo như thế.
“Ngạo mạn . Liên quan gì đến cô?”
Tô Tiêu Thất thấy thật xui xẻo, xong đầu rời khỏi đây.
Nhiếp Hồng trong phòng bếp.
Nhìn Tô Tiêu Thất mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, quần vải màu ẩn, một đôi giày da nhỏ mũi vuông.
Khóe miệng treo lên nụ lạnh, đến một cái đồng hồ đeo tay cũng còn ngạo mạn cái nỗi gì.
Cô thể thua .
Cô đồng hồ đeo tay, mặc một chiếc váy hoa nhí liền .
Trên đầu đeo băng đô, bôi một lớp kem trang điểm thơm thơm lên mặt.
Xong việc, cô mới khóa cửa , lấy một nắm kẹo trái cây đem ngoài để tạo mối quan hệ với những khác. Cô quyết định cô lập Tô Tiêu Thất trong khu tập thể .
Tô Tiêu Thất cũng Nhiếp Hồng đang nghĩ cái gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-181.html.]
Mà dù cô cũng quan tâm.
Lúc cô đến cửa căng tin, căng tin ở phía của khu tập thể, là địa điểm do hợp tác xã Cung – Tiêu của quận bố trí, việc ở trong đó là một chị gái của khu tập thể.
Trong nhà bên hợp tác xã Cung – Tiêu.
Lúc Tô Tiêu Thất đến, đúng lúc một xếp hàng đằng để gọi điện thoại.
Chị Cố ở căng tin chuyển một chiếc ghế đẩu nhỏ , nắm một nắm hạt dưa đưa cho Tô Tiêu Thất.
“Khách quý đến thăm nha. vợ của phó đoàn Chiến lớn lên xinh , đúng là bông hoa xinh của khu tập thể chúng mà.
Đây là đầu tiên cô đến căng tin, từ nay về cần hợp tác xã Cung – Tiêu bên ngoài để mua muối, giấm và nước tương nữa.”
Chồng của chị Cố là nhân viên văn thư.
Tô Tiêu Thất thấy cô nhiệt tình, cũng tiện từ chối nắm hạt dưa của cô .
Cô nhận lấy ghế đẩu xuống, chuyện phiếm với chị Cố.
Có mấy phụ nữ vây quanh hai bên, đều là ở khu tập thể.
Mọi thích nhất là ở căng tin tán gẫu.
Nơi chính là tâm điểm truyền bá đủ thứ chuyện.
“Tô Tiêu Thất, bà của cô là bà đồng ?” Có gần thì thầm hỏi.
Tô Tiêu Thất lắc đầu: “Bà nội của là bác sỹ Đông y, chút ít về xem tướng. Bà bà đồng.”
Người hỏi bĩu môi:
“ , Triệu Viễn thấy gia thế nhà cô chỉ vì mê tín đó.”
Mặt chị Cố lạnh lùng.
Nhổ vỏ hạt dưa trong miệng : “Nghe miệng nhét cà . Không chuyện gì cớ mà ngoác miệng .”
“Các đến nhà họ Lâm ?”
Người phụ nữ chị Cố chặn họng ngượng ngùng giải thích:
“ ý gì khác. Không là con về quê, chúng nó nhập ngũ. chỉ xin lời khuyên của Tô Tiêu Thất thôi mà.”
Tô Tiêu Thất: …