Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:29:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi nhìn thấy nồi dầu lại trống rỗng, bà ta tức giận trợn mắt ngồi ở bậc cửa bếp.

Khó khăn lắm mới lấy lại tinh thần.

Bà ta bò về phòng Chiến Trường Dã, phải hỏi xem Chiến Trường Chinh thật sự không lên xã sao?

Tô Tiêu Thất chiên ba quả trứng rồi cho vào bát.

Cầm đôi đũa ngồi cửa bếp ăn trứng ốp la.

Tiểu Hoa từ bên cạnh đi tới, ngồi xổm trên mặt đất, bắt kiến trên mặt đất chơi đùa.

Đôi mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Tô Tiêu Thất.

Nước dãi từ khóe miệng chảy xuống đất, một sợi tơ dài bị kéo ra và đứt.

Tô Tiêu Thât:....... Không ăn nổi nữa.

“Tiểu Hoa lại đây.”

Tiểu Hoa nhanh chóng đi tới, ngồi xổm trước mặt Tô Tiêu Thất, ngẩng đầu nhìn chiếc bát trong tay như một con ch.ó con.

“Muốn ăn trứng ốp la không?”

Tiểu Hoa dùng mu bàn tay lau nước bọt và gật đầu mạnh”Cháu là con gái, có thể ăn không?”

“Có thể”

Tô Tiêu Thất đưa bát đũa cho cô bé.

Tiểu Hoa vươn bàn tay đen sạm ra, cầm lấy quả trứng ốp nhét vào miệng.

Nheo mắt lại, khóe miệng dính đầy dầu.

“Thím ba” Người giàu có ăn trứng ốp mỗi bữa không?”

Cô bé còn lè lưỡi l.i.ế.m sạch bát.

Tô Tiêu Thất gật đầu: “Người giàu ăn cái này mất cái kia.”

Tiểu Hoa sửng sốt: “Người giàu ở đâu? Lúc họ ăn trứng ốp, cháu sẽ ngồi xổm bên cạnh họ.”

“Lúc họ vứt, có thể vứt vào miệng cháu cũng được.”

Tô Tiêu Thất bị lời nói trẻ con của cô bé làm cho buồn cười: “Cháu đi rửa bát sao?”

Tiêu Hoa lắc đầu, “Cháu lại liếm.”

Trong mắt cô bé, thím ba này có vẻ tốt hơn những người khác. “con gái nhà giàu cũng ăn được trứng ạ?”

Cô bé nhớ rằng ba mẹ và ông bà đã nói rằng con gái là đồ phí tiền.

Trứng và thịt là dành cho con trai trong gia đình.

Tô Tiêu Thất lại gật đầu: “Ăn đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-243.html.]

Cô mở cửa phòng bước vào lấy túi bánh đào. Sau đó khóa cửa và phớt lờ mấy người đang âm mưu trong phòng.

Dù sao những người này sau này cũng là châu chấu, cuối cùng bọn họ sẽ ngoan ngoãn đưa tiền cho cô.

Tô Tiêu Thất bước ra khỏi sân.

Đi về phía nhà cô cả Chiến.

Cô cả Chiến gồm mấy căn nhà thấp lợp tranh, trước cửa có một người đàn ông đang đan giỏ tre.

Nhìn thấy Tô Tiêu Thất đi tới, liền lẩm bẩm mấy câu.

Tô Tiêu Thất không hiểu một chữ.

Cô thực sự không hiểu được ngôn ngữ câm.

Tuy nhiên, cô cả Chiến bước ra khỏi phòng, mỉm cười giải thích với ông già câm: “Đây là vợ của Bắc Hành, cô ấy đến từ thành phố, xinh đẹp hơn những cô gái nhà quê chúng ta phải không?”

Kỳ thực Tô Tiêu Thất cũng là một cô gái nhà quê.

Tuy nhiên, xã Vĩnh Hà tương đối giàu có, cũng không thua kém huyện thành của Chiến Bắc Hành ở đây.

Ông già câm cười thành thật, tiếp tục cúi đầu đan thúng tre.

Tô Tiêu Thất gọi: “Chú.”

Người câm mỉm cười có chút ngượng ngùng, chỉ vào bếp lắp ba lắp bắp nói chuyện với cô cả Chiến.

Cô cả Chiến trả lời.

“Tôi biết rồi, đi pha trà trứng.”

Tô Tiêu Thất ngăn cô cả Chiến lại, đưa cho bà ấy chiếc bánh đào trên tay.

“Một chút thành ý.”

Dì Chiến nói không, “Sao có thể làm được việc này?”

Cô cả Chiến nói không cần: “Sao có thể như vậy được?”

“Cô, cháu đến đây muốn nhờ cô giúp chút việc.” Tô Tiêu Thất vội vàng kéo bà ấy ngồi xuống, lại gần nói cụ thể mấy câu.

Cô cả Chiến tức giận đến mức toàn thân run rẩy.

“Cái tên vô liêm sỉ Chiến Trường Chinh đó thật sự đã lên xã sao?”

Tô Tiêu Thất gật đầu.

“Cháu không có ý định ở lại đây, phải về càng sớm càng tốt.” Không biết vì sao, Tô Tiêu Thất cảm thấy có chút bất an.

Cô sợ có chuyện gì đó xảy ra ở phía Tây Nam.

Ở nhà mới có thể kịp thời ứng phó.

“Được rồi, chuyện này giao cho cô.” Cô cả Chiến vỗ n.g.ự.c hứa hẹn.

Loading...