Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-04-30 12:12:31
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà phải để bọn họ tận mắt thấy hết tất cả những thứ này, từ hôm nay về sau có phải sẽ mù mắt luôn không?

Tai điếc rồi?

“Trong ba tiếng mà không chịu xuất hiện, tôi sẽ đốt bài vị của mấy người.”

Tô Tiêu Thất cười u ám, mặt đầy nét cười vui vẻ.

“Ba.”

Cô rủ tay xuống.

Đặt bài vị trên mặt lửa, khói bay lên hun bài vị.

“Đừng, đừng, đừng... cái đồ đệ tử bất hiếu nhà ngươi.”

“Ta ra rồi đây!”

Người xuất hiện đầu tiên là lão quỷ, người đáng thương hơn một trăm tuổi ở trên thì bị các sư tổ đạp, ở dưới thì bị cái đứa đệ tử bất hiếu này uy hiếp.

Có ai hiểu cho ông ấy?

Lão quỷ rất uất ức, nhìn trong mắt Chiến Bắc Hành đầy đáng thương.

“Sư phụ lão quỷ, người tới gần chút. Con bảo đảm không bắt nạt người.”

Lão quỷ bị doạ sợ bay xa ba mét.

“Đồ đệ tử bất hiếu nhà người. Từ sau khi ta chết, ta luôn bị đòn.”

“Cái con nhóc c.h.ế.t tiệt, phải biết kính già... ây dô, sư phụ, người đừng đánh con nữa.” Lão quỷ xoa xoa cái eo già đã biến dạng.

Tô Tiêu Thất dời bài vị qua một chút: “Người tới rồi, nghe con nói.”

Lão quỷ suýt phun ra một ngụm máu.

Đại nghịch bất đạo.

Nhưng vẫn rất nghe lời bay đến trước mặt Tô Tiêu Thất.

Tô Tiêu Thất duỗi tay ra, cũng không sờ được vào quần áo của lão quỷ. Trong giọng nói đầy nhớ nhung: “Sư phụ. Con rất nhớ người a.”

Lão quỷ:.... Hu hu hu.

Tạo nghiệt a...

Con nhóc này muốn mắng thì cứ mắng đi, sao còn dùng chiêu này lừa tình.

Chắc chắn không phải là chuyện gì tốt.

“Sư phụ. Người tới đứng lên vị trí cửa tử đi.” Tô Tiêu Thất chỉ vỉ trí trên trận pháp.

Lão quỷ: “!!!”

Ông ấy cũng biết đứa đệ tử bất hiếu này chắc chắn sẽ gài bẫy sư phụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-296.html.]

Mặt lão quỷ như đưa đám, bay tới chỗ cửa tử.

“Đệ tử bất hiếu. Sau này ngươi đừng nói nhớ ta, hu hu hu hu... Mười lần nói nhớ ta, đều là chuyện không tốt...”

Tô Tiêu Thất nhàn nhạt nhìn vào không trung.

“Các sư tổ, đến lượt các người.” Cô cầm một tấm gỗ trầm hương cực phẩm từ trong túi ra, dán lên trên tấm gỗ một lá bùa.

Đặt tấm gỗ lên trên bài vị.

Đơn giản gọn gàng.

Từng luồng sáng vàng ào ào từ bài vị chui ra, rơi vào trong trận pháp.

Trong đó còn có một âm thanh già nua vang lên: “Lại là con nhóc đồ tôn c.h.ế.t tiệt đó? Ta vẫn đang làm việc, thì lại bị gọi đi trốn việc.”

Tô Tiêu Thất cuộn hai tay, bài vị các sư tổ tự động quay lại trong túi Tô Tiêu Thất.

Tấm gỗ kia cũng rơi vào trong tay Tô Tiêu Thất.

“Mở.”

Trận pháp phát ra ánh sáng vàng chói mắt.

Từng luồng ánh sáng vàng bay lên, các sư tổ của cô đi tìm những vu sư kia tính sổ.

“Tiêu Thất, mây đen trên bầu trời là làm sao? Chiến Bắc Hành lau mồ hôi trên trán, lần đầu tiên anh có cảm giác chịu bó tay.

Không thể giúp Tô Tiêu Thất làm cái gì.

“Đại vu sư gọi âm binh tới trước đối phó chúng ta.”

Tô Tiêu Thất đưa một tấm bùa ra, trong miệng lẩm nhẩm:

“Thiên lôi tôn tôn, long hổ giao binh, nhật nguyệt chiếu minh, theo ta phân minh... điều thiên binh thiên tướng tới... ngũ lôi thần tướng, phù chí tắc hành, cấp cấp như luật lệnh!”

Trong nháy mắt.

Ánh nắng trên trời bừng sáng hơn bất cứ khi nào.

“Người nào gọi thiên binh thiên tướng?”

Tô Tiêu Thất chỉ nghe tai cô truyền tới tiếng gầm thét của một trong sư tổ bạo lôi nóng nảy: “Con nhóc này. Ngươi làm ông già ta tức c.h.ế.t rồi.”

Được.

Các sư tổ giúp cô dọn dẹp phần còn lại rồi.

Tô Tiêu Thất lộ ra nụ cười hiểu ý, sư tổ bạo lôi này cưng chiều cô nhất.

“Sư tổ bạo lôi, ngày mai con sẽ cúng cho người hương khói nhiều hơn một chút.”

“Đừng có quên đấy.”

Mây đen tản đi.

Loading...