Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-04-30 12:12:32
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiêu Thất thấy từng luồng sáng vàng trở trong bài vị lưng cô, cô vung tay một cái trận pháp liền biến mất tăm.

Cô ngoắc tay với Chiến Bắc Hành.

“Bắc Hành, chân em tê.”

Trên khuôn mặt trắng nõn lộ nụ đang yêu, trong ánh mắt trong suốt hiện sự ngây thơ.

Giống như quyết đoán sát phạt , thèm cố kị gọi sư tổ ban đầu hề tồn tại.

Thẩm Đào trợn tròn mắt.

Người đàn ông sắt đá như Chiến Bắc Hành gặp Tô Tiêu Thất như , chỉ sợ sớm sẽ nộp vũ khí đầu hàng.

Chiến Bắc Hành vẫn cõng Tô Tiêu Thất xuống núi.

Trong trại cách nơi mười dặm đường núi.

Đại vu sư và vu sư cấp một cấp hai tất cả đều c.h.ế.t bất đắc kì tử, phơi bày bọn họ mặt thiên đạo.

Người nhiều chuyện , tự nhiên sẽ gặp cắn trả của nghiệp lực.

Tên chột tận mắt thấy cái c.h.ế.t của đại vu sư.

Bị doạ sơ vội vàng lăn xuống núi trốn, báo cáo cho lãnh đạo nước X..

Trên đường xuống núi.

Tên chột cẩn thận rơi trong khe núi.

Con mắt còn nhánh cây đ.â.m xuyên qua.

Tiếng kêu của truyền tới thảm thiết.

Chó hoang gần đó tiếng mà tới...

Đợi nhóm Tô Tiêu Thất về tới nơi đóng quân lâu, đội ngũ đám Cao Dương núi kiếm cũng trở .

Tô Tiêu Thất chút buồn.

Cô rũ thấp mi mắt, chằm chằm mặt đất.

“Có chín chi đội , còn một chi đội an nghỉ trong núi Mãng, chi đội khác chỉ ba còn sống. Hồn thần nguyên, nếu thể, để giúp họ chiêu hồn.”

Chi đội an nghỉ tại núi Mãng , c.h.ế.t từ mấy ngày khi Tô Tiêu Thất tới núi Mãng.

Các chiến sĩ đưa về t.h.i t.h.ể của bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-297.html.]

Nghe lời của Tô Tiêu Thất, Vương Mãnh tin: “Chị dâu. Chúng đều thể sống, tại bọn họ thể?”

Tô Tiêu Thất lên tiếng.

Trong âm phủ, cô thể cứu sinh mạng của tất cả .

Vương Mãnh xin Tô Tiêu Thất.

“Chị dâu, ý là trách chị. Chỉ là cảm thấy đáng tiếc, bọ họ chết?”

Anh tin.

Tiểu Điền ban hậu cần run rẩy chạy tới.

“Đội trưởng Chiến. Chúng một chi đội trở , còn trung đoàn của đại đội hai đại đội phó và hai tiểu đội trưởng còn sống, những sáng đều thể trở về.”

Vương Mãnh: ...

Tâm trạng đều nặng nề.

Đồng thời, cũng vui mừng.

Nếu Tô Tiêu Thất tới, chỉ sợ bộ bọn họ đều ở trong núi Mãng.

Giọng Tiểu Điền đầy thất vọng và vui mừng: “Đội trưởng Chiến, sư đoàn trưởng Lô mời vợ chồng đến. Nói là chuyện quan trọng trao đổi.”

Chiến Bắc Hành về phía Tô Tiêu Thất: “Đi ?”

“Đi chứ.”

Tô Tiêu Thất vươn tay, dùng tay nhỏ của chính khóa bàn tay to của Chiến Bắc Hành .

Ở những trại xung quanh, các vu sư ngừng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.

Ngay cả đại vu sư của bọn họ cũng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.

Hơn nữa khi vu sư c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, các chiến sĩ vây khốn ở Mang Sơn trở .

Không cần dùng đầu óc để suy nghĩ, đều thể chuyện gì xảy .

Chờ đến khi Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành chậm rì rì giống như vịt đẻ trứng tới chỗ sư đoàn trưởng Lô, tình cờ gặp những trại chủ xung quanh đang tìm sư đoàn trưởng Lô để chuyện.

Sư đoàn trưởng Lô một bụng lửa giận.

Hầu hết hai đội ngũ đều tổn thất ở Mang Sơn, trong lòng ông khó chịu đến phát điên.

Gặp mấy cái trại chủ .

Loading...