Tà vật nhỏ: “┗|`o′|┛ngao~~”
“Cứu mạng...”
Lại là một chân hung hăng đá , b.ắ.n trở về.
Lại đá, b.ắ.n trở .
Tà vật bên : “...?” Thật là khủng khiếp, vì cái gì nhân loại dễ ức h.i.ế.p nhất.
Kẻ lừa đảo bậy bạ.
Tô Tiêu Thất tới nhấc nó lên, ôn nhu với nó một cái:
“Bọn mày yêu cầu gì?”
Tà vật nhỏ vội vàng lắc đầu: “Không .”
“Vậy thì .” Tô Tiêu Thất sờ khuôn mặt nhỏ bé tái nhợt của nó: “Tao đá bóng da.”
Lại là hung hăng đập xuống đất.
Một chân dẫm lên.
Tà vật nhỏ biến thành cái bánh trứng gà bày mặt đất.
Hai con mắt ở chính giữa.
“Biết đường như thế nào ?”
“Biết.”
“Cho bọn mày thêm một cơ hội, bọn mày cần nắm chắc.” Tô Tiêu Thất xách hai tà vật ở tay, ngừng xoay xoay.
Phương Chí Viễn trong lòng một trận buồn nôn.
Đến khi hai tà vật nhỏ khôi phục hình dáng, cô vứt hai nhóc con đó đất.
“Dẫn đường.”
Lần hai tà vật nhỏ dám bất kỳ ý tưởng gì.
Mang bọn họ đến bên cạnh một cái lồng sắt lớn.
Cái lồng lớn.
Mã Tú Anh cùng hai nhóc con hình dạng sơ sinh nhốt ở bên trong.
“Tú Anh.”
Phương Chí Viễn rơi lệ đầy mặt.
“Tô Tiêu Thất, bọn họ ?”
“Ài, cả nhà các ông quá xui xẻo. Nhân hồn của vợ ông thuật khóa hồn khóa ở chỗ .”
Người nhà bình thường, một chuyện xui xẻo cũng khó gặp .
Nhà họ Phương...
Xui xẻo là chuyện tiếp chuyện .
Cô tại chỗ trả giá, cô bỏ thật sự là quá cao .
Chỉ tám ngàn đồng , quá ít...
Tô Tiêu Thất thâm ý khác Phương Chí Viễn.
Phương Chí Viễn nhận thâm ý trong ánh mắt của Tô Tiêu Thất, nhãn lực :
“ trả cô thêm năm ngàn đồng.”
Đối mặt nhãn lực, Tô Tiêu Thất nở nụ sâu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-328.html.]
“Có tiền đồ.”
Cô móc từ trong túi mấy lá bùa, rơi cái lồng.
Còn ba lá bùa rơi xuống Mã Tú Anh cùng hai đứa trẻ sơ sinh.
Lúc Mã Tú Anh xoay .
Mắt bà chứa lệ nóng.
Khẽ :
“Chí Viễn, mau .”
“Tú Anh, đại sư Tô nhất định sẽ cứu em ngoài.”
Phương Chí Viễn luôn luôn lạnh nhạt, nhưng dốc tất cả nhu tình đối với nhà.
Ông đưa tay , sờ Mã Tú Anh.
Lại một lực lượng vô hình ngăn trở.
“Em chịu khổ .”
Mã Tú Anh cắn chặt môi, nhúc nhích về phía ông , tình yêu trong mắt tràn .
Tô Tiêu Thất: “...?”
Phiền c.h.ế.t kẻ ở mặt cô tú ân ái.
“Tô Tiêu Thất, ?
“Đi sang một bên , đừng quấy rầy .”
“Được.”
Phương Chí Viễn lui về mấy bước.
Tô Tiêu Thất kêu mèo đen: “Đại Hắc, ăn một bữa thỏa thích .”
Đại Hắc kêu “Meo meo” mấy tiếng.
Trên lồng sắt hiện lên luông hắc khí u ám.
Đại Hắc vọt tới, ôm một chỗ lồng sắt bắt đầu gặm “Răng rắc răng rắc”.
Quai hàm động động.
Thanh âm thanh thúy giờ khắc đặc biệt êm tai.
Phương Chí Viễn nghĩ tới con trai lớn nhà thích nuôi mèo, ông dùng uy nghiêm của gia trưởng đuổi con mèo .
Bây giờ... Hối hận.
Ông quyết định, nuôi mèo.
Mèo đen ăn nhanh.
Không đến một lát thời gian...
Lồng sắt gặm hơn một nửa, hắc khí cũng biến mất thấy.
Phương Chí Viễn kích động chạy tới.
“Chờ một chút.”
Phương Chí Viễn vội vàng dừng : “Tô Tiêu Thất, thế nào?”
Tô Tiêu Thất đưa tay , trong lòng bàn tay một lá bùa.
Trên bùa tản mát kim quang nhàn nhạt, là bùa vốn là rơi cái lồng bộ đều rơi trong tay Tô Tiêu Thất.
Lá bùa bốc cháy trong nháy mắt.
Một tia sáng màu vàng tràn ấn đường hai đứa trẻ sơ sinh.