Chiến Bắc Hành suy nghĩ một chút, cũng hạ mệnh lệnh tấn công : “Cao Dương, bảo của chúng rút lui.”
“Vâng.”
Cao Dương đáp một tiếng, nhanh biến mất rước mặt.
Tần Trạch chỉ ở phía xa: “Đội trưởng, qua một chút.”
“Không cần.”
Chiến Bắc Hành cự tuyệt: “Đội viên trinh sát qua xem một chút.”
Có hai chiến sĩ rời .
Một lát Cao Dương trở .
Trên mặt là nóng nảy: “Đội trưởng, của thấy.”
“Chúng hơn một trăm , ngay cả một chút âm thanh cũng , thật thể tưởng tượng nổi.”
Có một đội viên trinh sát trầm giọng :
“Đội trưởng. Cách bên một trại, dân tính nhiều. Nghe trong trại tất cả đều là vu sư, xem như là nơi sinh quốc sư của nước X.”
“Bọn họ ít tiếp xúc với ngoài.”
Chiến Bắc Hành nhíu chặt ấn đường, cảm thấy chuyện đơn giản như .
“Trước đây tình báo ?”
Trinh sát viên nhỏ giọng giải thích rõ:
“Vốn dĩ chúng chú ý chuyện phương diện ... Cũng là đó mấy ngày, chị dâu tới, chúng mới bắt đầu chú ý... Lại suy nghĩ nhiều như .”
Phần lớn vu sư đều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.
Đám đại vu sư cũng gặp phản phệ, c.h.ế.t ở trong trại.
“Có là bọn họ quấy rối ?”
Ánh mắt Chiến Bắc Hành sắc bén về trại cách đó xa: “Rất khả năng.”
Anh chuyện ly kỳ cổ quái thế giới quá nhiều.
Xa xa hai chữ khoa học thể giải thích.
Tay Chiến Bắc Hành cầm bùa Tô Tiêu Thất đưa cho , nơi đó còn một sợi tóc của Tô Tiêu Thất. Anh nắm bùa trong tay, về phía bên , trong miệng còn thầm thì:
“Tiêu Thất, em cho lòng tin. Làm cho giải quyết vu sư .”
Anh đem túi vải đỏ đựng phù treo ở cổ, nhẹ nhàng chạm đến một cái.
Tô Tiêu Thất mở mắt.
Cô bấm tay tính toán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-339.html.]
Ôi...
Tạo nghiệt a...
Cái đại vu sư còn giống những vu sư chỉ tạo nghiệt chuyện .
Đại vu sư .
Tu vi đơn giản...
Lại còn... theo chính là phương pháp tu luyện chính thống.
Màu mắt Tô Tiêu Thất trở nên sâu hơn.
Đại vu sư vì quốc gia của ông , lấy sinh mạng ngòi nổ, thúc đẩy âm hồn nước X bày trận pháp.
Là ... Giết trong trận pháp.
Mục tiêu của ông rõ ràng.
Không cho bất kỳ cơ hội thở dốc nào.
Nếu Chiến Bắc Hành phát hiện sớm, cầm túi vải cùng cô chuyện.
Sợ rằng đội đặc chiến tử thương vô .
Đội đặc chiến còn như thì những chiến sĩ khác thể tưởng tượng.
Tô Tiêu Thất lên, Cao Văn Anh vẫn còn đang ngủ say, xuống giường tới phòng của cô ở bên cạnh.
Lấy bài vị của tổ sư gia .
Rất cung kính đốt ba nén hương.
“Tổ sư gia, đồ tôn tế của các cùng chiến hữu gặp nguy hiểm. Cầu các tổ sư gia để hồn xuyên qua.”
Tô Tiêu Thất cắm ba cây hương lư hương.
Tắt...
Tính tình táo bạo của Tô Tiêu Thất thể nhẫn nhịn, xoay cần d.a.o phay hướng về phía bài vị.
“Tổ sư gia, ngài còn thể đối thoại vui sướng ?”
“Nếu ngài năng lực thì rõ. Ta đổi một sư môn hơn, tìm một tổ sư gia nhiều nhàn sự, năng lực siêu cường hầu hạ.”
“Các ngài ở trời lăn lộn thảm, cũng thể hiểu .”
“Người khác truyền thừa xuống một đống pháp bảo... Đến chỗ ... Ngay cả một hòn đá đểu cũng .”
Tô Tiêu Thất càng càng giận.
Dao phay trong tay cũng sắp dỗi đến bài vị.
Ba cây hương tắt lập tức bốc lên đốm lửa...
Vòng khói bay lên nghi ngút...