Từ hôm nay trở … Ngày nào cũng mua đồ ăn về nhà, việc đầu tiên chính là dâng đồ lên cho tổ tiên, mong tổ tiên thể giúp đỡ cho Tô Tiêu Thất.
Sáng ngày hôm , Chiến Bắc Hành xuất viện.
Chiến gia lái xe đến đón , đồng thời Chiến Bắc Thịnh cũng quyết định xuất viện.
Người hai nên về nhà dưỡng thương thì hơn.
Chiến Bắc Diệu lắc đầu thở dài: “Đến chó cũng lắc đầu ngao ngắn, cả cả lẫn em đều thương.”
Chiến Bắc Hành: “...”
Chiến Bắc Thịnh: “...”
“Không em cũng lắc đầu ?”
Chiến Bắc Diệu: “...”
“Anh cả, đổi .”
Chiến Bắc Thịnh cho Chiến Bắc Diệu một cái hình viên đạn, để trải nghiệm thực tế một .
Tô Tiêu Thất cùng Chiến Bắc Hành ở phía .
Chiến Bắc Diệu mặt dày chen ngang : “Anh cả hai về nhà, mấy ngày nữa cũng sẽ về nhà.”
Tô Tiêu Thất nhờ mới em Chiến gia ở cùng cha .
Anh cả Chiến Bắc Thịnh, vợ của là Diêu Thuấn Hoa, sinh ba bé trai một bé gái: Chiến Ái Quốc mười bốn tuổi, Chiến Ái Dân mười ba tuổi, Chiến Ái Khánh mười tuổi, Chiến Vận Như chín tuổi.
Anh hai Chiến Bắc Đình, vợ là Chu Nguyệt vẫn con.
Anh ba Chiến Bắc Sanh, vợ là Phạm Nguyệt Hoa, hai con trai một con gái: Chiến Vận Đình mười một tuổi, Chiến Vận Hòa chín tuổi, Chiến Ái Quân sáu tuổi.
Chị cả Chiến Bắc Nguyệt, chồng là Đường Cảnh Xuyên, một đứa con gái là Đường Mẫn mười một tuổi.
Anh tư Chiến Bắc Diệu, vợ là Trương Tường sinh một cặp sinh đôi: Chiến Tiểu Giang bốn tuổi, Chiến Tiểu Hà bốn tuổi.
Người hai đứa con của Chiến Bắc Diệu từ nhỏ thích , cả hai đều sửa tên của .
Tiểu Giang, Tiểu Hà mới một tuổi , đó hai đứa nhỏ liền cùng tự chạy ngoài chơi.
Chiến Bắc Tú nhỏ nhất vẫn kết hôn.
Cô khá coi trọng bản , tính cách khiến cho khỏi đau đầu.
Chiến Bắc Diệu bày vẻ mặt âu sầu, giải thích: “Tiêu Thất, hai đứa con của , em đánh như thế nào thì cứ đánh. Còn về phần em gái nhỏ nhất của chúng , nếu như em mắng thì cứ mắng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-426.html.]
“Đừng bận tâm quá nhiều.”
Tô Tiêu Thất: “...” Vừa đánh mắng cùng lúc quá nhiều thì cũng lắm.
Cô là một văn minh.
“Anh tư, nếu như đánh mắng như lắm. giống những tùy tiện đánh ai thì đánh.”
Con nên đánh chửi khác gì.
Chiến Bắc Diệu những lời liền nhận vợ của em trai là một đặc biệt.
Sau khi giới thiệu thành trong Chiến gia, cả nhà cùng vui vẻ về nhà.
Tô Tiêu Thất ngoài cửa sổ.
Chiến Bắc Hành đột nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Tiêu Thất, trong lòng tay toát một tầng mồ hôi mỏng.
Tô Tiêu Thất cũng nắm chặt lấy tay .
“Bắc Hành.”
“Ừm.”
“Bắc Hành.”
“Ừm.”
Cứ gọi như vài tiếng, trong lòng Chiến Bắc Hành cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.
Anh cứ thế đến gần Tô Tiêu Thất.
“May mà còn em.” Anh thấp giọng bên tai Tô Tiêu Thất.
Tô Tiêu Thất ngẩng đầu, đắm chìm trong ánh mắt của .
Ánh mắt hai đều đối phương.
Trong mắt là hình bóng của .
Chiến Bắc Hành dời mắt , càng đến gần nhà thì càng lo lắng.
Cảm giác còn lo lắng hơn nhiều so với chiến trường.
Nó khác với cảm giác khi ở cùng với cha trong bệnh viện giống .
Cái … Có lẽ gọi là càng gần nhà thì càng lo sợ.
Bàn tay thô ráp to lớn của cảm nhận ấm từ tay Tô Tiêu Thất truyền đến, Chiến Bắc Hành vẫn một luôn luôn bên cạnh yêu thương .