Lão Tằng: “……”
Mọi : “……”
“Em trai nhỏ, cảm ơn em.”
Quỷ nhỏ 13 tuổi ngượng ngùng .
“Không cần khách khí.”
“Chị, chị thể tìm cha của em ?” Bọn họ gia đình đoàn tụ.
“Có thể. Mọi ở chỗ , cha em chạy xa.” Tô Tiêu Thất cảm thấy chủ mộ ham chơi, thích thế giới , chạy tới hóng chuyện xem náo nhiệt.
“Vậy phiền chị.”
Quỷ nhỏ chắp tay hành lễ: “Nếu là chị thể gia đình chúng em đoàn tụ, em sẽ khuyên cha chuyển nhà.”
“Bên trong nhiều đồ chôn cùng.”
Quỷ nhỏ hiểu thế nào để nắm bắt lòng .
Mắt Tưởng Nhất Phàm sáng ngời.
“Tốt lắm.”
Tưởng Kiến Phương liếc mắt một cái: “Cậu hơn ?”
“Cậu hơn.”
“Vậy nhảm nhiều như gì?” Tưởng Kiến Phương nhạo: “Không tăng giá vô tội vạ, thật sự cái giá xứng với nỗ lực Tiêu Thất nhà bỏ .”
Tưởng Nhất Phàm: “……”
Lão Tằng vuốt cằm : “Đến lúc đó, sẽ đưa hai bảo bổi mà cất giấu đưa cho đồng chí Tô.”
“Vậy cảm ơn lão Tằng .”
Tưởng Kiến Phương hiền lành.
Tô Tiêu Thất: “……”
Có một chồng luôn đặt bạn lên hàng đầu trong việc, thử hỏi hâm mộ ?
Thay bạn kiếm tiền, còn thể bảo vệ danh dự của bạn.
Tô Tiêu Thất cầm la bàn trong tay, nhíu mày.
“ tìm nam chủ nhân một chút.”
Khi hướng ngày càng thích hợp, Tô Tiêu Thất thở dài một . Cô rút lời đó, nam chủ nhân chạy tới Bắc Kinh.
Tô Tiêu Thất kết quả tính cho Tưởng Nhất Phàm.
“Vậy, chúng trở về Kinh Thị ?”
“Ừ. Chỉ thể trở về.” Tô Tiêu Thất gật gật đầu.
Bùa chú của cô gia đình nữ quỷ trở về, chỉ âm hồn trẻ con ôm chân Tô Tiêu Thất nũng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-525.html.]
Dùng sức cầu xin cô, dẫn bé ngoài trải nghiệm cuộc sống.
Tô Tiêu Thất thực sự nỡ từ chối.
“Được thôi. Vậy em chị .” Tô Tiêu Thất kiên nhẫn với những bạn nhỏ, đương nhiên ngoại trừ bé Chiến Tiểu Giang.
Nghe cho quỷ nhỏ về Bắc kinh cùng bọn họ.
Tưởng Kiến Phương chút tò mò, chút sợ hãi.
“Tiêu thất. Được ?”
Cậu bé ở một bên lắc cái đầu dài khỏi hư ảnh.
“Không .”
“Không việc gì.” Tô Tiêu Thất ôn nhu âm hồn trẻ con: “Em đáng yêu.”
Mọi : “……”
Mặt trắng bệch, hai con mắt đen tuyền chuyển động.
Làm thấy đáng yêu ?
Tô Tiêu Thất để âm hồn trẻ con theo cô, đoàn chạy về hướng Kinh Thị. Cô hiểu về khảo cổ lắm, đề nghị lão Tằng cũng trở về Kinh Thị với bọn họ.
Lão Tằng một chút do dự mà đồng ý.
Đoàn tiến về phía Bắc Kinh.
Theo phương hướng của la bàn, Tô Tiêu Thất chỉ huy xe lái qua một con đường rộng lớn.
Chạy đến cuối. Thì thấy tên nhà xưởng.
Tô Tiêu Thất ngửi ngửi.
Là cơ quan an ninh của Hoa Quốc, cũng là nơi Chiến Bắc Hành .
Sắc mặt mặt cô cứng đờ.
“Tiêu thất, ?” Tưởng Kiến Phương luôn chú ý đến Tô Tiêu Thất.
“Mẹ, con xuống xem một chút.”
Tô Tiêu Thất mở cửa xe , về phía cửa chính của nhà xưởng. Tới chỗ bảo vệ gác cổng, cô chuyện quan trọng tìm Chiến Bắc Hành.
Thuận tiện cầm theo bằng cố vấn quân sự của .
Bảo vệ gác cổng là một trai cường tráng, thủ yếu.
Cầm bằng cố vấn quân sự xuống.
“Đồng chí, xin chờ một lát.”
Hắn gọi điện thoại cho văn phòng.
Chỉ chốc lát , Chiến Bắc Hành .
“Tiêu Thất, em đến đây?” Chiến Bắc Hành đáp máy bay xuống đây, hai ngày nay quen môi trường việc ở nơi , thuận tiện bộc lộ tài năng với đồng nghiệp.