Sắc mặt Dung Trăn chợt lạnh xuống: “Mấy đào thì cả nhà ở ?”
Tăng lão: “…”
Ông Tô Tiêu Thất, hài cốt thể đổi chỗ ở.
vấn đề chuyên nghiệp?
Tô Tiêu Thất đang chơi đùa với tay của Chiến Bắc Hành: “Mấy ông ở ?”
Hai mắt Dung Trăn sắc lạnh: “Ở cũng ?”
“Vô nghĩa, ông lên trời? bản lĩnh đưa ông lên đó ?” Tô Tiêu Thất trợn mắt.
Tăng lão cũng ép một cách quá đáng.
“Vậy ông với nhà, đừng để những tên trộm mộ . Đó đều là mạng .”
Dung Trăn lắc đầu: “Người tham lam thì để đáng tiếc.”
Tăng lão nghẹn lời.
“Vậy ông để bọn . Chúng cũng xem như là vì bảo vệ di vật văn hóa, còn bắt đầu từ năm 1949 cho phép ma quỷ xuất hiện.”
Tăng lão run rẩy: “Sự xuất hiện của các ông hợp pháp.”
Dung Trăn cảnh cáo:
“Lão già ông khiến bọn hồn phi phách tán?”
Tăng lão: “…”
Ông bản lĩnh đó, chỉ là đang một quy định pháp luật mà thôi.
Ai ngờ Dung Trăn ngoan cố như .
Ông để đội khảo cổ khảo cổ, cũng cứu những tên trộm mộ bên trong.
Mọi chuyện liền rơi bế tắc.
Tăng lão và Tưởng Nhất Phàm chỉ thể dùng cách để thuyết phục Dung Trăn.
Dung Tu to gan đến bên cạnh Chiến Bắc Hành.
Lại với .
Rồi với Tô Tiêu Thất: “Chị ơi, em thể xung quanh xem ?”
Tô Tiêu Thất kiên nhẫn trả lời:
“Không . Sẽ em thương đó, em chỉ thể ở với chị.”
Cô đưa bánh gato cho Dung Tu ăn.
Những chuyện đều rơi mắt Dung Trăn.
Tưởng Nhất Phàm và Tăng lão ngờ về tầm quan trọng của di vật văn hóa cho Dung Trăn , cũng như việc họ ở đây là hợp pháp.
Ví dụ như…
Nhà họ hộ khẩu, cũng giấy tạm trú…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-528.html.]
Chính là hồn ma lang thang.
Nói hơn nửa ngày, nước trong phích nước nóng đều Tăng lão và Tưởng Nhất Phàm uống hết.
Đương nhiên, Dung Trăn cũng uống một ít nước .
“ chuyện với cô .” Dung Trăn chỉ Tô Tiêu Thất.
“Mấy ngoài .”
Tăng lão: “…”
Con ba cái gấp, ông nhịn đến sắp viêm tuyến tiền liệt .
Ông và Tưởng Nhất Phàm lập tức chạy ngoài tìm nhà vệ sinh.
Dung Trăn Chiến Bắc Hành, Tô Tiêu Thất nắm c.h.ặ.t t.a.y Chiến Bắc Hành: “Anh là chồng , cần ngoài.”
“Ông dẫn nhà rời khỏi cổ mộ?”
“Muốn. một yêu cầu quá đáng.” Dung Trăn suy nghĩ của quá đáng, nhưng nếu thì sợ còn cơ hội.
Liều một phen.
Biết cơ hội thì ?
“Nếu là yêu cầu quá đáng thì cần .”
Dung Trăn quan tâm, kể câu chuyện của cả nhà ông .
Thì ông là đại tướng quân của một triều đại nào đó hơn một nghìn năm , đáng tiếc khác lập kế ông thông địch bán nước.
Cả nhà giết, còn tru di cửu tộc.
Ông phục.
Chiến Bắc Hành thích nhất tướng quân vì nước vì dân như .
Đáng tiếc…
Không cái kết .
“Ông trở về?”
Hai mắt Dung Trăn phát sáng, ông thuật sĩ mắt đạo sĩ dỏm.
“Mong đại sư thành .”
Dung Trăn quỳ đất. Dung Trăn ngạc nhiên ba , đó âm thầm qua quỳ xuống.
Miệng nhỏ :
“Chị ơi. Nếu khó quá thì cần để ý ba em .”
Tiểu Dung Tu chắp tay: “Em sẽ khuyên ba em dọn nhà.”
Tô Tiêu Thất: “…”
Tiểu Dung Tu đáng yêu.
“Mấy đợi chút.”
Tô Tiêu Thất triệu hồi Hắc Bạch Vô Thường, hỏi rõ nguyên nhân chuyện.