“Không cần, Tiểu Giang và Tiểu Hà cùng con .” Sắc mặt Tô Tiêu Thất nhàn nhạt, cô giống như lúc là chuyện thể nào.
Chờ Chiến Bắc Hành trở về, họ liền dọn nhà .
“Tiêu Thất, để đưa Bắc Tú .” Tưởng Kiến Phương hổ, bà đúng nên như .
bà thể để con gái nhỏ của tù.
Tô Tiêu Thất chỉ dừng chốc lát.
Cô cũng đầu : “Không cần với con những chuyện .’
Cô mang theo hai đứa nhỏ khu tập thể, lên xe buýt, vòng vo một chuyến mới đến kế cận.
“Nhóc con, chúng ăn cơm .”
Tô Tiêu Thất xoa xoa bụng đói meo của .
“Được.”
Hai đứa nhỏ một trái một theo Tô Tiêu Thất, đầu trần, hai mắt sáng ngời.
Nhìn thấy chó ngang qua đều đưa tay đánh một cái.
Tô Tiêu Thất gõ đầu chúng.
“Muốn ăn đánh như ?”
Chiến Tiểu Giang rút tay , tỏ vẻ dữ tợn với một bạn nhỏ ngang qua.
Bạn nhỏ dọa sợ phát chạy tìm bà nội.
Chiến Tiểu Giang tinh quái.
Tô Tiêu Thất: “...?”
Ăn no đánh.
Tô Tiêu Thất dẫn theo hai đứa nhỏ đến một nhà hàng quốc doanh, gọi ba bát cơm, một phần cải trắng ngâm giấm, sườn heo muối tiêu và thịt heo om nấm.
“Thêm một phần bánh trôi nước.”
Hai đứa nhỏ nuốt nước miếng. Sư phụ chỉ cho chúng ăn kẹo, vẫn là thím sư phụ hào phóng.
Tô Tiêu Thất dùng phiếu cơm, phiếu thức ăn trả tiền.
Chiến Tiểu Giang dùng quần áo của lau ghế, chuẩn chỗ cho Tô Tiêu Thất .
Tô Tiêu Thất gọi thức ăn xong, dậy nhà vệ sinh.
Bên cạnh một thằng bé bảy tám tuổi, với Chiến Tiểu Giang.
Chiến Tiểu Giang lộ nụ u ám.
Làm một động tác c.h.é.m , đứa bé lập tức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-596.html.]
Chỉ Chiến Tiểu Giang thở .
Mẹ đối phương chừng ba mươi tuổi, gọi một bát mì sợi cải trắng.
Vội trừng mắt với Chiến Tiểu Giang: “Cái đứa nhỏ dọa như chứ?”
Chiến Tiểu Giang lập tức tỏ đáng thương.
“ mà.”
Nó mới bốn năm tuổi, thể bắt nạt một đứa trẻ bảy tám tuổi chứ.
Chiến Tiểu Giang bĩu môi.
Nó ôm lấy một ông cụ ở trong góc: “Ông nọi, con hung dữ với .”
Vẻ mặt ông lão lạnh lùng.
“ cô đó, chuyện gì thế hả? Con trai nhà cô bao lớn? Nhìn xem dọa đứa nhỏ như thế .”
“ , nhỏ bắt nạt lớn.”
“Cô xem con trai là trẻ sơ sinh ?”
Nhà hàng quốc doanh lớn, ngươi một câu một lời, cho con nọ đỏ cả mặt cả cổ, tranh cãi gì với họ.
Tô Tiêu Thất trở , lời bàn luận của xung quanh mới chuyện gì xảy .
“Đi xin .”
Chiến Tiểu Giang cứng cổ, rõ ràng do đối phương nhát gan.
Hai tay Tô Tiêu Thất động tác bắt pháp quyết.
Chiến Tiểu Giang dọa sợ tái cả mặt.
Lập tức xin : “Thật xin , sai .”
Chiến Tiểu Hà dám lên tiếng.
Ông lão nổi: “Rõ ràng là đứa nhỏ nhà cô bắt nạt, cô bắt nó xin ?”
Tô Tiêu Thất nên lời.
Phục vụ đưa thức ăn lên, cô nhanh chóng ăn cơm.
Cơm nước xong cô dẫn hai đứa nhóc chỗ đổ rác, chỗ đổ rác một bảo vệ.
Tô Tiêu Thất rõ ý định của .
Cô lặng lẽ cầm năm cân gạo trắng và năm cân phiếu lương thực: “Bác , cháu thích sách cũng thích mấy cái bình cũ.”
Bác bảo vệ thèm thuồng đồ tay Tô Tiêu Thất: “Đồng chí, ở bãi rác gì .”
“Những thứ đồ cũ là đồ g.i.ế.c .”
Đều đập còn hình dạng, ai dám cầm chúng về nhà chứ?