Thấy Chiến Bắc Hành trừng phạt mấy đeo phù hiệu tay áo một trận.
Làm chuyện mà bình thường bọn họ dám .
Chiến Bắc Hành đợi những đó , mới bên cạnh Tô Tiêu Thất.
Đưa hộp cơm bằng nhôm cho Tô Tiêu Thất, “Bên trong là sữa đậu nành, ở đây còn mấy bánh bao. Thấy em say xe ăn bánh bao dầu, dứt khoát mua bánh bao nhân đậu.”
Hai ghế dài.
Tô Tiêu Thất mở hộp cơm bằng nhôm , ngửi mùi sữa đậu nành thơm đậm đà.
Bỗng cảm thấy tâm trạng hơn nhiều.
Con sâu thèm ăn trong dày cũng nhúc nhích.
Cô một uống gần phân nửa, ăn một cái bánh bao nhân đậu. Lúc mới đưa hộp cơm bằng nhôm cho Chiến Bắc Hành, “Em ăn nữa, ăn .”
Chiến Bắc Hành Tô Tiêu Thất dày bé như chim, khỏi đau lòng khẽ : “Uống thêm chút nữa.”
Tô Tiêu Thất uống mấy hớp, lắc đầu : “Không uống nổi nữa.”
Lúc Chiến Bắc Hành mới lấy hộp cơm bằng nhôm về, uống hết sữa đậu nành còn thừa. Lại ăn hết bánh bao nhân đậu.
Người phụ nữ tầm năm mươi tuổi đeo mắt kính bên cạnh.
Mặc áo sơ mi giặt trắng bệch, và quần vải màu xanh lam.
Cầm trong tay một quyển Trích dẫn của vĩ nhân, ánh mắt về phía Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành tràn đầy hiền hòa.
“Cô thành phố An?”
Tô Tiêu Thất gật đầu một cái, đơn vị của Chiến Bắc Hành ở thành phố An.
“Thím ơi, thím cũng thành phố An ạ?”
Đối phương gật đầu một cái, “ thăm ba của tụi nhỏ, ông điều đến đó việc.” Nói tới đây, phụ nữ thoáng qua vẻ lo lắng.
Tô Tiêu Thất lập tức bắt điều tầm thường.
Ba của tụi nhỏ điều đến đó việc, xem lúc phong trào tới hai vạch rõ giới hạn ly dị .
song phương tình cảm.
Bỗng dưng, cũng gì thêm.
Xe nhanh đến.
Chiến Bắc Hành Tô Tiêu Thất giành chỗ, vội kéo cô : “Em đừng giành, để giành cho em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-97.html.]
Trong lòng Tô Tiêu Thất chảy qua một dòng nước ấm.
“Đừng, cứ để em giành. Anh mặc quần áo thế , giành .”
Tô Tiêu Thất xong, giống như linh xa khỏi hang .
Chiến Bắc Hành và phụ nữ bên cạnh cũng sợ ngây .
Đến khi Chiến Bắc Hành lên xe, Tô Tiêu Thất chiếm vị trí nhất. Vỗ lên cái túi lớn đặt ghế bên cạnh : “Ngồi .”
“Không em say xe ?”
“ . giành chỗ là khắc trong xương.”
Từ nhỏ khi học bắt đầu tranh giành, thẳng đến khi vẫn còn tranh giành.
Năng lực khắc trong xương , thể vứt bậy bạ .
Đang khi chuyện, phụ nữ cũng chỗ.
Đã còn chỗ trống, bà ở chính giữa của xe khách. Vừa vặn là băng ghế nhỏ mặt nhóm Tô Tiêu Thất.
Quyển trích dẫn thu .
Dưới bàn chân để bao lớn bao nhỏ hành lý.
Sau khi lên xe Tô Tiêu Thất bắt đầu uể oải.
Có ở xe hút thuốc tẩu, còn mở hộp cơm bằng nhôm bắt đầu ăn.
Trong buồng xe gà vịt đang kêu gào.
Tô Tiêu Thất cau mày, cầm một quả lê đặt dười mũi.
Mơ màng .
Mãi cho đến trưa, mới tới nơi.
Chiến Bắc Hành kêu cô xuống xe.
“Chúng ăn mì, xe từ đây đến khu tập thể.” Chiến Bắc Hành vuốt tóc Tô Tiêu Thất.
“Còn xe?”
“Ừ. Ngồi xe đến huyện Mục Dương, xe buýt đến khu tập thể.”
“Tới tối là chúng thể đến khu tập thể .”
Tô Tiêu Thất giật giật miệng, xem nên nghĩ cách tàu hỏa. Xe khách đau cả xương, lỗ mũi và dày đều khó chịu.
“Được .”