Biết rằng thể giao tiếp bằng suy nghĩ, quyết định chia sẻ niềm vui của : “Tuyệt quá!”
Hệ thống và Phù Tu Ninh đều thầm nghĩ: Đã bình tĩnh ?
Họ ngạc nhiên. Kiểu họ gặp nhiều, cuộc sống khổ sở hoặc bình thường tầm thường, nghĩ rằng hệ thống lựa chọn sẽ bước lên đỉnh cao nhân sinh. Những luôn khả năng chấp nhận và phối hợp cao.
Hệ thống hài lòng, định lên tiếng nhắc nhở bình tĩnh . ngay đó, nó thấy giọng đầy kích động của Tinh Thời, giọng điệu dõng dạc và đầy khí thế:
“Mì! Tương! Đen!”
Hệ thống: “?”
Phù Tu Ninh: “?”
Chuyện gì ? Có liên quan gì đến nhiệm vụ ?
Hệ thống cố kéo chủ đề trở : “Ký chủ...”
Tinh Thời phấn khích: “Là mùi của mì tương đen!”
Hệ thống cố gắng giữ bình tĩnh: “Ký chủ, xin ...”
Tinh Thời vẫn hề nao núng, tiếp tục kích động:
“Mì tương đen!”
Hệ thống : “Cậu thấy ?”
Tinh Thời đáp: “Câm miệng, hôm nay đừng ai hòng cản ăn mì tương đen!”
Nếu phối hợp, hệ thống lạnh lùng lên tiếng: “Nếu ký chủ phối hợp, chúng sẽ kích hoạt chương trình trừng phạt. Trường hợp nghiêm trọng, sẽ xóa sổ.”
Tinh Thời kêu lên đầy vui mừng: “Ở đây mì tương đen!”
Hệ thống, tàn nhẫn đến cùng: “Phát hiện ký chủ phối hợp, kích hoạt chương trình trừng phạt cấp một. Đếm ngược 3 giây.”
Dù thấy lời đe dọa, Tinh Thời vẫn hề lay động.
Những năm tháng khắc nghiệt mài mòn tính tình , nhưng vẫn còn đó một giới hạn cuối cùng— chấp nhận bất kỳ sự uy h.i.ế.p kiểm soát nào.
Nên câu xóa sổ bật , ý nghĩ duy nhất trong đầu là hủy diệt thứ .
Vậy thì tiên, cần rõ cơ chế hoạt động và mức độ sát thương của nó, thuận tiện lập kế hoạch phản công.
Phù Tu Ninh thấy bất kỳ tiếng cầu xin nào của ký chủ, ánh mắt nâng lên.
Theo , nếu là trừng phạt cấp một, dù là hình thức nhẹ nhất, nhưng cũng dễ chịu chút nào. Ký chủ ít nhất mặt cắt còn giọt máu, run rẩy, hoặc là “hú” một tiếng thảm thiết, từng ngoại lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-noi-loan/chuong-1-2.html.]
Hắn hề biểu lộ gì, mắt đảo quanh một vòng, tỏ vẻ nhàn nhã chờ xem một màn ho.
nhanh, suy đoán của phá vỡ.
Bởi vì thấy giọng từ ký chủ, hề một chút đau đớn nào:
“ chẳng cảm thấy gì cả, còn xong ? Chẳng lẽ thời gian của các và chúng khác , nên vẫn đang đếm ngược?”
Hệ thống: “?”
Phù Tu Ninh: “?”
Hệ thống khựng một chút: “Cậu chuyện gì ?”
Tinh Thời chợt hiểu : “Vậy là trừng phạt xong đúng ? Chỉ thôi ?”
Cậu thả lỏng , thản nhiên : “Vậy mua mì tương đen đây, tạm biệt nhé~”
Năng lượng của hệ thống lập tức trở nên hỗn loạn, giọng điệu kiêu ngạo lập tức sụp đổ, lạnh lùng còn sót chút nào, ngữ điệu tràn đầy kinh hoảng: “... Không đúng! Tại hề hấn gì?”
Tinh Thời thèm để ý đến nó.
Lúc hệ thống vang lên, bản năng sinh tồn bao năm trong môi trường nguy hiểm khiến Tinh Thời lập tức thử vận hành ma pháp hạch, nhưng hề cảm nhận năng lượng quen thuộc nào.
Vậy thì chắc chắn, khi xuyên đến thế giới , biến thành bình thường, còn sở hữu ma pháp.
Tuy nhiên, dù còn ma pháp, những kinh nghiệm của vẫn còn nguyên. Nếu chỉ là đau đớn, thể chịu đựng .
Thật ngờ, chuẩn tâm lý sẵn sàng, nhưng chẳng cảm thấy gì hết.
Tinh Thời rõ nguyên nhân vì , nhưng chắc chắn sẽ với hệ thống.
Cậu mua một phần mì tương đen, phát hiện nó thậm chí còn cần trả tiền. Cậu liền bưng khay thức ăn, tìm một chỗ gần đó xuống và bắt đầu ăn một cách vô cùng sung sướng.
Hệ thống quét một lượt từ đầu đến chân , nghi ngờ hỏi: “Cậu thực sự ?”
Phù Tu Ninh cũng tò mò, lấy cớ lau miệng để quan sát thêm một lượt.
Đáng tiếc là, những cuộc trò chuyện giữa hệ thống và ký chủ, luôn chỉ âm lượng cố định, cách nào xác định cách gần xa. Lúc đúng giờ ăn trưa, nhà ăn đông , hơn nữa xung quanh cửa sổ mì tương đen còn náo nhiệt, chẳng thể tìm mục tiêu.
Hệ thống hỏi hỏi ba , nhưng Tinh Thời vẫn chẳng thèm đáp . Cuối cùng, nó nhắc đến cái quy tắc trừng phạt .
Tinh Thời vẫn thản nhiên lờ .
Hệ thống tiếp tục đe dọa:
“Phát hiện ký chủ phối hợp, sẽ kích hoạt chương trình trừng phạt cấp một. Đếm ngược 3 giây.”