Tinh Thời trò chuyện cùng họ thêm một lúc, cuối cùng đồ ăn cũng  dọn lên.
Tinh Thời phấn chấn ngay, cầm đũa tập trung  bữa ăn, thỉnh thoảng mới đáp  vài câu.
Đạo diễn Hạ  ăn  quan sát con trai, thử gắp thêm cho  một ít đồ ăn. Thấy  ăn thật, ông âm thầm thở phào.
Lúc  ông    xác nhận, đây đúng là con trai ông,    tráo đổi.
Những cử chỉ nhỏ và thói quen   đổi, nhưng tính cách  khác lạ.
Biểu cảm sáng suốt, hành vi bình thường,  năng trôi chảy,    tà ma ám  trúng bùa chú gì.
 điều   hợp lý.
Lần cuối ông gặp Tinh Thời,  vẫn còn  sắc bén, thậm chí khi yên lặng cũng toát lên vẻ kiêu ngạo.
Không giống như bây giờ, điềm tĩnh và hòa nhã.
Điều  khiến ông nghĩ rằng con trai  chắc chắn  trải qua nhiều khổ sở mà ông  hề  .    thể?
Hằng năm, dù Tinh Thời    chuyện với ông, nhưng  vẫn liên lạc thường xuyên với ông bà nội. Họ  phát hiện điều gì bất thường ở . Hơn nữa, Tinh Thời   kiểu  chịu thiệt, khổ sở luôn rơi   khác mới đúng.
Nghĩ tới nghĩ lui, đạo diễn Hạ   hiểu nổi, ông cau mày.
Kỳ Trường Dật cũng đang quan sát Tinh Thời, lòng tràn đầy nghi hoặc.
Phản ứng của  khiến  cảm thấy  bé  mắt và những gì    trong suốt hơn nửa năm qua   cùng một .
Hệ thống thì lo đến chết:
“Đừng ăn nữa! Ba  và Kỳ Trường Dật đều đang  , chắc chắn đang nghi ngờ  !”
Tinh Thời nuốt thức ăn trong miệng, ngẩng đầu lên, ánh mắt đối diện thẳng với hai :
“Mặt con  chữ ?”
Đạo diễn Hạ phản ứng theo bản năng, lập tức lắc đầu nguầy nguậy.
Kỳ Trường Dật mỉm  giải thích:
“Chỉ là  thấy ai ăn ngon miệng như , nên  thêm mấy  thôi.”
Tinh Thời bình thản đáp:
“Ăn .”
Đạo diễn Hạ và Kỳ Trường Dật vội thu ánh mắt về.
Tinh Thời hài lòng tiếp tục bữa ăn, tận hưởng xong liền tựa  ghế, lười biếng   nhúc nhích.
Phù Tu Ninh  đoán  thói quen của  từ lâu, liền nghiêng đầu hỏi:
“Mệt  ?”
Tinh Thời đáp:
“Cũng tạm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-noi-loan/chuong-19-3.html.]
Phù Tu Ninh ân cần nhắc nhở:
“Tối ngủ sớm một chút, sáng mai cũng ngủ thêm,    dạo   dậy  sớm.”
Đạo diễn Hạ lập tức căng thẳng, nghi ngờ con trai gặp vấn đề, liền hỏi:
“Mất ngủ ?”
Tinh Thời:
“Không.”
Đạo diễn Hạ:
“Thật ? Trước đây con  ngủ đến tận trưa mà?”
Hệ thống suýt “ hình”. Tinh Thời vẫn giữ vẻ thản nhiên, kiếm cớ:
“Mọi  đều dậy sớm, con cũng dậy theo, dần thành thói quen thôi.”
Đạo diễn Hạ  thực tập sinh  tập luyện  khổ cực,  cau mày:
“Vậy đừng ở ký túc xá nữa, để bố mua cho con căn nhà gần công ty.”
Kỳ Trường Dật xen :
“Mua xong cũng  sửa sang ,   ở chỗ  , khu cao cấp, yên tĩnh,  thường xuyên  ở nhà.”
“Chỗ đó  xa,” Phù Tu Ninh ôn tồn , “mà ký giả   rình rập, dễ  chụp hình.”
Kỳ Trường Dật: “?”
Cậu  về phe nào ?
Phù Tu Ninh  một ông chủ  cả tối nay   để   hòa giải.
Đạo diễn Hạ ngày mai diễn thuyết xong sẽ rời  ngay. Ông vốn định để  ấn tượng , theo lẽ thường, phụ   khi  đều   với ông chủ của con  câu: “Nhờ  chăm sóc nó.”
Câu   sẽ giúp ông dễ bề hành động về .
  ngờ,    một chút, chuyện chuyển nhà   lôi  bàn bạc.
Quá nhanh.
Phù Tu Ninh nghĩ, Tinh Thời  thông minh, nhưng      lố.
Mặc dù … cơ hội  thể bỏ qua.
Sau  nghĩ cách vá  cũng  muộn.
“Nhà  gần cả trường học lẫn công ty, diện tích lớn,  lo phiền .” Anh  sang Tinh Thời, dịu giọng hỏi:
“Hay là…  dọn qua chỗ  ở nhé?”
Tinh Thời: “?”
Hệ thống: “!!!”