Cá Mặn Xuyên Sách - Chương 21
Cập nhật lúc: 2024-08-14 12:24:25
Lượt xem: 339
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Úc Tưởng: Có bệnh ? Anh bảo lãnh cho nữ chính mà chạy tới đây gì?
Hệ thống: [Bảo lãnh cũng cần đích mặt, phái là .]
Úc Tưởng: Ban nãy nhắc nhở nhân vật quan trọng trong tình tiết đang tới gần? À, Tiểu Viên còn đang giận hả?
Hệ thống: [... Không.]
Đương nhiên nó sẽ thừa nhận rằng nó xem Úc Tưởng chơi mấy trò mất não , nhất thời chú ý.
"Tình hình của cô ?" Lăng Sâm Viễn hỏi điều dưỡng.
Điều dưỡng nghi hoặc , : "Không cả, lắm."
Lúc Lăng Sâm Viễn mới tới bên cạnh giường bệnh xuống.
Úc Tưởng bớt chút thời gian liếc một cái. Môi vẫn trắng bệch.
Trên mặt Lăng Sâm Viễn biểu cảm gì, hỏi: "Ngày đó cô cũng ở tòa nhà Dương Quang?"
Úc Tưởng: ?
Úc Tưởng mờ mịt hỏi hệ thống: Ghê gớm thật, đừng bảo vẫn còn nghi ngờ đấy nhé? Vẫn tính để gánh tội nữ chính?
Hệ thống: [Có khả năng.]
Lúc Úc Tưởng mới chậm rãi lên tiếng đáp : " Ừ, ở đó, thì ?"
"Cô trúng độc nhẹ ?"
"Ừm, chỉ uống một ngụm thôi. Sau đó bọn họ là bên chiếc muỗng độc? Chắc là lúc lấy để khuấy, dược tính tiêu tan gần hết ." Úc Tưởng cũng ngẩng đầu lên, vẫn đang mải mê xây nhà mới trong trò chơi để nhận tiền vàng.
mà ghét thật.
Không tiền để nạp!
Lăng Sâm Viễn đưa mắt lướt qua màn hình điện thoại di động của cô.
... Đang chơi trò chơi?
Người thích ở mặt mà cô đang chơi trò chơi .
Lăng Sâm Viễn: "Phần lớn thuốc đều trong miệng ."
Úc Tưởng: "Cái gì?!"
"Anh khổ thật đó!" Giọng cô khoa trương, cũng xót xa, càng chút sốt ruột lo lắng nào, y như NPC thiết lập trong hệ thống trò chơi, máy móc lời thoại thuộc về .
Lăng Sâm Viễn: "Hình như cô Úc thấy trúng độc còn mừng là đằng khác nhỉ?"
Bấy giờ Úc Tưởng mới để điện thoại di động xuống, ngẩng đầu .
Úc Tưởng bằng giọng điệu vô cùng nghiêm túc: "Cũng , chỉ điều bây giờ dáng vẻ Lăng đây ... Bớt tính công kích, chỉ còn vẻ ngoài tuấn. Ừm, khiến càng thích hơn."
Chỉ qua một cuộc đối thoại, Lăng Sâm Viễn xác nhận Úc Tưởng thực sự liên quan gì tới sự kiện đầu độc .
Bây giờ Lăng Sâm Viễn gặp Ninh Ninh, cũng dám cho Ninh Ninh đến phòng bệnh của .
Tránh để kẻ chủ mưu nhắm , khi thấy Ninh Ninh điểm yếu của là gì.
Làm là vì để Ninh Ninh mất việc, thậm chí Ninh Nhạn còn rơi cái bẫy tù.
Chỉ là Ninh Nhạn cũng ngờ tới trường hợp chủ tịch Trữ đột nhiên dẫn Lăng Sâm Viễn họp. Phải vốn dĩ chỉ Trữ Lễ Hàn mới thể đại diện cho Trữ thị tham dự hội nghị.
Cánh bướm* của Úc Tưởng cuối cùng vẫn vô hình trung đổi cả nội dung cốt truyện.
*Hiệu ứng cánh bướm chỉ những điều nhỏ nhoi, đáng lưu tâm mà tác động đến tương lai, thể đổi sự kiện lớn.
Bây giờ chỉ còn mỗi một nhân vật vẫn ngoan cường, giữ nguyên hình tượng ban đầu.
Ánh mắt Lăng Sâm Viễn quét qua Úc Tưởng, khẽ hỏi: "Bây giờ sức khỏe vẫn bình phục, cô Úc tới chăm sóc nhé?"
Úc Tưởng chẳng cần nghĩ cũng Lăng Sâm Viễn hoài nghi tay với , cho nên tự tạo nên một điểm yếu giả cho bản , dẫn dụ kẻ địch tay.
Úc Tưởng dựa đầu giường, nhẹ nhàng : " cũng tới chăm sóc lắm nhưng mà tiền."
Lăng Sâm Viễn: ?
Lăng Sâm Viễn: "Chuyện thì liên quan gì đến tiền? Chẳng lẽ xem ý của cô Úc thôi ?"
Úc Tưởng hùng hồn: " tiền thuê hộ lý! Hay là Lăng thể ứng cho một khoản, đó dẫn hộ lý tới chăm sóc Lăng?"
Lăng Sâm Viễn: "..."
cho cô cơ hội một chăm sóc , thế mà cô bòn ví ?
Lăng Sâm Viễn: "Cô Úc đích chăm nom chẳng thành ý hơn ư? Có lẽ khiến cảm động lập tức đính hôn với cô Úc thì ?"
Úc Tưởng xòe tay cho : "Đôi tay của mười ngón tay dính nước xuân, nuông chiều từ bé, thể những công việc nặng nhọc chứ?"
Lăng Sâm Viễn: "..."
Anh cúi đầu theo phản xạ.
Đôi tay quả thật .
Nhỏ nhắn, trắng nõn nà chẳng chút thô ráp.
Lăng Sâm Viễn là con riêng, từng chịu ít khổ ở nước ngoài. Trên tay nhiều vết chai do luyện quyền mà thành, còn vết sẹo để khi đánh với khác hồi còn nhỏ.
Tay họ đặt cạnh nhất định là hợp tẹo nào.
Tay của Ninh Ninh cũng như .
Mặc dù Ninh Ninh là con gái nhà họ Ninh nhưng lạc từ bé, từ nhỏ việc nhà, bán hàng quán với ba nuôi. Tay cô cũng những dấu vết thô ráp do năm tháng để .
Chỉ cô tiểu thư lụn bại ....
Lăng Sâm Viễn mỉa mai mà nghĩ.
Thích chỉ là một câu ngoài miệng của cô thôi đúng ?
Cũng rẻ mạt như những gì ba với .
Úc Tưởng căn bản vỏn vẹn nửa phút ngắn ngủi, trong đầu Lăng Sâm Viễn trải qua diễn biến tình cảm phức tạp nhường .
Lăng Sâm Viễn dựa lưng ghế, khẽ : " cho cô tiền." Anh hỏi: "Năm trăm nghìn đủ ? Chắc là dư sức để thuê một hộ sĩ đúng ."
Bàn tay đang vươn lấy trộm đồ ăn của Úc Tưởng khựng .
Cô hỏi hệ thống: Có điên ?
Hệ thống buồn dám .
Nghĩ đến chức trách của bản , nó cố nén . Nhất là nghĩ đến chuyện thể Úc Tưởng sẽ trả thù nó, nó bèn nín nhịn để bình tĩnh hơn.
Hệ thống: [Ừ.]
Hệ thống: [Có lẽ là cô kéo đầy thanh giá trị thù hận của , bây giờ phát triển tình cảm với cô, kết hôn với cô để hành hạ cô.]
Úc Tưởng: ???
Kết hôn cũng thể thành hạng mục hành hạ ?
Cô cẩn thận suy nghĩ .
Khi kết hôn sinh con vóc dáng sẽ biến dạng, bạo lực lạnh trong hôn nhân...
Đậu má.
là hành xác thật.
Úc Tưởng nghiêng đầu, nhỏ nhẹ hỏi ngược : "Năm trăm nghìn?"
Lăng Sâm Viễn: "..."
Lăng Sâm Viễn: "Không đủ?"
Lúc mới quen Ninh Ninh, bỏ tiền tài trợ cho Ninh Ninh còn giễu cợt là tiền thể giải quyết bất cứ chuyện gì.
Úc Tưởng chỉ khẽ khàng chớp mắt, năng gì, để Lăng Sâm Viễn tự hiểu ý của .
Lăng Sâm Viễn cụp mắt, che giấu ý lạnh nơi đáy mắt, hỏi tiếp: "Một triệu để mời một hộ sĩ chắc là đủ nhỉ?"
Úc Tưởng: Này chẳng giống tổng giám đốc bá đạo tý nào. Tiểu thuyết mấy năm còn vứt cho nữ chính năm triệu, lạnh lùng bảo đừng tìm tới nữa. Bây giờ ít nhất giá khởi điểm cũng là mười triệu chứ?
Hệ thống: [...]
Hệ thống: [Có thể vì cô là nữ chính.]
Úc Tưởng: ?
Hệ thống: [Cũng thể vì sắp xếp cô ở bên cạnh chỉ tốn tiền còn chịu đựng tra tấn bằng lời, cho cô thêm mười nghìn cũng là với bản .]
Úc Tưởng: ?
Hệ thống ý thức lắm mồm, vội vàng im bặt để tránh thù dai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-xuyen-sach/chuong-21.html.]
Bên Lăng Sâm Viễn cũng còn đang trầm ngâm.
Cô gái lòng tham đến ?
Lăng Sâm Viễn như như lên tiếng: "Muốn năm triệu? Muốn bổ sung chỗ thiếu hụt của nhà họ Úc ? tình hình hiện tại của nhà họ Úc năm triệu cứu ."
Úc Tưởng lắc đầu: "Bổ sung chỗ thiếu hụt gì cơ? Đầu tiên sẽ mời một hộ sĩ cho , đó mua cho tám mươi cái túi. Như thể an ủi tâm hồn bi thương của khi thấy cảnh thoi thóp giường bệnh."
Lăng Sâm Viễn: "...?"
Gần đây Úc Tưởng lười điện thoại khác gọi đến, bởi vì cô căn bản phí sức xử lý các mối quan hệ của nguyên chủ.
cô cúi đầu liếc xuống sững .
Trên màn hình cuộc gọi tới hiện lên chữ "Mẹ".
Úc Tưởng hoảng hốt một lúc.
Không tới nguyên chủ, ngay cả chính cô cũng ký ức mơ hồ về , bởi vì ba cô qua đời từ sớm.
Cô sực tỉnh, nhanh chóng nhận điện thoại: "A lô."
Đầu dây bên truyền đến một giọng hoảng hốt: "Bây giờ con đang ở bệnh viện nào? Mẹ và ba con máy bay trở về, con bệnh?"
Úc Tưởng mím môi, cúi đầu nhỏ nhẹ báo địa chỉ bệnh viện.
Sau khi phụ nữ ở đầu thấy địa chỉ thì sửng sốt, đó nhanh chóng lên đáp : "Được, ba sẽ tới thăm con ngay."
Sau khi cúp máy, Lăng Sâm Viễn thấp giọng hỏi: "Là ai thế?"
Úc Tưởng ngẩng đầu lên: "Mẹ , là Lăng về ? Cảm ơn hôm nay tới thăm ."
Đương nhiên trong lòng cả hai đều hiểu rõ, hôm nay Lăng Sâm Viễn chỉ tới thăm dò cô mà thôi.
Lăng Sâm Viễn vững ghế, ý định dậy.
Anh : "Gặp mặt bác gái một lát thì gì mà ?"
Anh cũng rốt cuộc nhà họ Úc kiểu bình thường mà thể nuôi dạy một Úc Tưởng như .
Úc Tưởng im lặng.
Lăng Sâm Viễn , cô cũng khỏe đến độ ném từ cửa sổ xuống .
Thôi , thích thì , bản lĩnh lát nữa đưa năm triệu!
Úc Tưởng dựa giường bắt đầu tiếp tục nghịch điện thoại di động.
Thật cô cũng lo lắng.
Ba cô mất lúc cô bốn tuổi, cô sống chung với ba như thế nào... Ừm, chắc là mật chút? Nghe giọng của nguyên chủ , chắc hẳn họ gần gũi lắm nhỉ?
Trong quá trình chờ đợi, Lăng Sâm Viễn còn nhận một cuộc điện thoại.
Điện thoại là chủ tịch Trữ gọi tới, hỏi ở bệnh viện.
Lăng Sâm Viễn : "Trúng chiêu hôm đó chỉ , còn một nữa. tới thăm cô ."
Úc Tưởng ngẩng đầu thoáng qua, thấy đáy mắt ý lạnh nhưng mảy may ảnh hưởng đến chuyện với đầu dây bên chút nào.
Vậy nên mới nhân vật trong cuốn tiểu thuyết đều gớm cả.
Úc Tưởng chép miệng.
Lúc , chủ tịch Trữ ở đầu dây bên dừng , hỏi: "Là nhân viên?"
Lăng Sâm Viễn: "Không ."
Chủ tịch Trữ : "Không là một cô gái đấy chứ?"
Lăng Sâm Viễn dừng một lát : "Ừm."
Chủ tịch Trữ hỏi: "Chẳng con thích cô gái đó ?"
Lần Lăng Sâm Viễn trả lời nữa.
Chủ tịch Trữ cũng hỏi , chỉ hiền như một " ba ": "Được, lúc con về ba sẽ bảo thư ký Lưu bên cạnh lái xe đón. Sức khỏe còn hồi phục, đừng chạy lung tung. Ba bảo đầu bếp trong nhà nấu ít cháo gà mang tới cho ..."
Lăng Sâm Viễn đáp lời cúp máy.
Mà lúc , ở cửa cuối cùng cũng vang lên một loạt tiếng bước chân bình bịch hấp tấp.
Ngay đó, một phụ nữ trung niên đầy vẻ mệt mỏi tiến .
Điều dưỡng " " một tiếng, còn kịp hỏi phận của bà kịp ngăn .
Người phụ nữ trung niên tới cạnh giường, ôm chầm lấy Úc Tưởng: "Con chứ?"
Úc Tưởng khẽ chớp mắt mấy cái.
Cảm giác thật sự diệu kỳ.
Úc Tưởng dịu dàng đáp: "Con ."
Lăng Sâm Viễn liếc mắt cô.
Khoảnh khắc Úc Tưởng quá xinh , đến mức mí mắt lúc nào cũng cong cong một cách phô trương cũng trở nên dễ thương hơn nhiều.
Người phụ nữ buông cô , đoạn hỏi: "Rốt cuộc xảy chuyện gì thế con?"
Úc Tưởng bà.
Khoé mắt bà vết chân chim dài, hai gò má còn điểm vết sạm nhưng thể hồi trẻ bà cực kì .
Dáng dấp của nguyên chủ cũng giống bà.
Thậm chí Úc Tưởng cảm thấy cũng giống bà y đúc.
Dù cô và nguyên chủ vốn cũng giống .
Cuối cùng trong đầu Úc Tưởng cũng b.ắ.n tin tức về phụ nữ .
Bà tên là Quan Kim Mỹ, năm nay bốn mươi bảy tuổi.
thoạt trông bà giống ngoài năm mươi.
Giọng Quan Kim Mỹ run rẩy : "Mẹ bác cả của con ... Con em bé ?"
Lăng Sâm Viễn lập tức ngay : ?!
Đây là chuyện xảy từ khi nào .
Không đợi Úc Tưởng lên tiếng, ngoài cửa một loạt tiếng bước chân vang lên.
Nối tiếp là giọng điệu nghiêm nghị, lạnh như băng của bác cả nhà họ Úc: "Thằng hai, chú với vợ chú mau xem con gái nhà hai chuyện gì ! Bây giờ cũng mặt mũi nào gặp nhà họ Hà nữa!"
Cả nhà họ Úc đều đang tới.
Nhà họ Úc do bác cả đầu, chừng gần mười , trong nháy mắt chen chúc phòng bệnh của Úc Tưởng.
Úc Tưởng: ???
Trong tay bác cả còn đang cầm một bức ảnh in , ông thẳng tới, ném xuống mặt Úc Tưởng: "Nói , đàn ông đang ôm cháu là ai? Đừng mơ đến chuyện nhà họ Hà nữa. Hoặc là gã đàn ông , hoặc là cháu giải thích rõ ràng xem đứa bé là con của ai! Chọn một lập tức kết hôn ! Nhà họ Úc gánh nổi nỗi ô nhục !"
"Bác, bác cả?" Bên cạnh nhỏ giọng : "Đó là Lăng Sâm Viễn?"
Bác cả đè cơn giận , bấy giờ mới phát hiện Lăng Sâm Viễn ở đằng .
Cùng lúc Trữ Lễ Hàn cũng mới tới bệnh viện.
Anh tới ngoài cửa phòng bệnh của Úc Tưởng, điều dưỡng vội vàng nghênh đón : "Vừa nãy nhiều hùng hổ tới đây, là chuyện gì xảy , chúng ngăn , sợ là đến gây sự với cô Úc đó ạ?"
Thư ký Vương lập tức biến sắc: "Đừng là những đăng bài mạng dám tới tận đây tìm cô Úc nhé?"
Trữ Lễ Hàn lên tiếng.
Anh đẩy cửa phòng bệnh mặt .
Cửa phòng bệnh phát một tiếng "két" rõ dài, trong nháy mắt thu hút cái của tất cả mặt trong phòng.
Người nhà họ Úc đồng loạt ngẩn tò te.
Đây là... Cậu... Cậu cả Trữ?
Lăng Sâm Viễn ở bên cũng lạnh mặt.
Sao Trữ Lễ Hàn cũng tới đây?
Trữ Lễ Hàn liếc qua Lăng Sâm Viễn, tiến một bước , nháy mắt trong phòng bệnh lặng ngắt như tờ, nào còn tiếng chửi mắng gay gắt như nữa.
Chỉ giọng tỉnh bơ của Úc Tưởng vang lên.
Tay trái của cô chỉ Lăng Sâm Viễn, tay chỉ Trữ Lễ Hàn.
"Là hai bọn họ." Úc Tưởng gan tuyên bố: "Hay là xem thích ai thì chọn ."