Cá Mặn Xuyên Sách - Chương 91

Cập nhật lúc: 2024-08-17 13:41:45
Lượt xem: 182

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Nhạn: “...”

Úc Tưởng mạnh miệng như sợ ê ẩm đầu lưỡi ?

“Yêu cầu của cô Úc cao thật đấy…” Ninh Nhạn suýt chút nữa thì thốt câu cô mơ thật đấy.

Cao Học Huy thì vô cùng sửng sốt. Anh thầm nghĩ: “Ái chà chà, đúng là đội vợ lên đầu! những điều hề liên quan gì đến cả mà?

yêu cầu cao ?” Úc Tưởng nghiêng đầu, đôi hoa tai kim cương đeo ở hai bên tai cô cũng lắc lư theo.

xinh như thế , những giàu mà còn tài giỏi nữa, thích nên trả giá nhiều hơn một chút ?” Úc Tưởng vô cùng thẳng thắn và hùng hồn, đến đây cô bưng cốc nước ép lựu lên uống một ngụm.

Ninh Nhạn: “...”

cực kì am hiểu cái suy nghĩ của Úc Tưởng.

Úc Tưởng những lời như chính là cố ý cho cả Trữ . Cô kích thích để cả Trữ đối xử với cô hơn. Thế nhưng, Úc Tưởng chọn nhầm đường .

Những phụ nữ đó luôn so sánh bạn trai với bạn trai của khác để kích thích lòng háo thắng của đàn ông. Úc Tưởng khác vì cô mà trả giá nhiều như một cách đương nhiên thì cả Trữ sẽ chỉ cảm thấy giống như cô phận.

Sợ là đời loại đàn ông mà cô Úc thích tồn tại .

Lời Ninh Nhạn đến miệng.

Thì ngay đó Úc Tưởng lên tiếng, cô hỏi Ninh Nhạn: “Lẽ nào cô Ninh nghĩ như ?”

“Làm gì ai suy nghĩ như cô Úc chứ?” Ninh Nhạn trực tiếp trả lời câu hỏi của Úc Tưởng mà chuyển ý thành câu hỏi ném trả cho cô.

Úc Tưởng: “Ồ, cũng vẻ đúng đấy nhỉ. Cô Ninh xinh bằng , thậm chí cũng chắc giàu bằng . Cô Ninh sự nghiệp riêng của nhỉ? Hình như từng đến đấy. Chắc lẽ chính vì mà cô Ninh sẽ yêu cầu thấp hơn !”

Mí mắt Ninh Nhạn giật giật, trong lòng thầm .

rơi cạm bẫy ngôn từ của Úc Tưởng.

Đương nhiên là Ninh Nhạn cũng nhưng so với vẻ rực rỡ và lóa mắt của Úc Tưởng thì giống.

Úc Tưởng thể giàu tới mức nào đây?

Đợi đến khi trò chơi cô đầu tư thua lỗ triệt để thì cũng kịp nữa .

Thôi tạm thời đừng chấp nhặt với cô gì.

Ninh Nhạn âm thầm tự an ủi bản .

Sau đó Ninh Nhạn chuyển ánh mắt qua chỗ khác, cô sắc mặt của Trữ Lễ Hàn một cách cẩn thận và dè dặt.

Ừm? Cậu cả Trữ mà... tức giận ?

Ninh Nhạn sững sờ.

Lúc Ninh đang nhịn nhịn nhưng cuối cùng thực sự nhịn nổi nữa. Bà bao giờ tiếp xúc trực diện với Úc Tưởng nên uy lực của Úc Tưởng. Bà chỉ là nghĩ đến việc đang ở mặt nhà họ Cao mà Úc Tưởng dìm con gái như thì thật là quá đáng...

Không Úc Tưởng đang dây dưa mập mờ với nhiều đàn ông ?

Thế nào? Ngay cả cả Cao mà cô cũng tóm chặt trong lòng bàn tay ?

Cơn thịnh nộ trong lòng của Ninh Nhạn như vọt thẳng lên trời. Khóe miệng bà giật giật, ngoài nhưng trong : "Cô thể như , phụ nữ thể ỷ việc xinh xằng bậy cơ chứ? Khiêm tốn đoan trang mới là phẩm chất của một phụ nữ ."

lắc đầu : "Thời thế bây giờ đúng là khác xưa, con gái thời xưa dịu dàng độ lượng, khí chất nội hàm, lúc hẹn hò cũng xem môn đăng hộ đối nữa. Những cô tiểu tam tiểu tứ ai là xinh ? Xinh thì tác dụng gì ?"

Những lời rõ ràng ý suy nghĩ của Úc Tưởng với suy nghĩ của mấy cái tình nhân thì gì khác , như giống như Ninh Nhạn - con gái của bà thì mới xứng danh là vợ cả nhà giàu.

“Thời đại tiến bộ nhưng vẻ như bà Ninh vẫn còn mùi khói bụi quê mùa, lạc hậu nhỉ.” Trữ Lễ Hàn xen lời .

Trữ Lễ Hàn lên tiếng, Ninh lập tức giật .

Cậu cả Trữ đây là ý gì?

"Bà Ninh hiểu đang ý gì ?" Ngay đó, Trữ Lễ Hàn thốt lên.

Anh hiểu ư?

Đây rõ là đang ám chỉ bà ngu ngốc.

Mẹ Ninh nhất thời trả lời câu nên vẻ mặt càng lúng túng hơn.

Cao Học Huy thầm nghĩ câu thể trả lời!

Cao Học Huy vô cùng chu đáo giúp bà giải thích: “Cũng đúng mà, bà Ninh đang sống ở thời dân quốc đấy ?” Sau khi xong, mặt Ninh còn kịp biến sắc thì Cao Học Huy đầu qua hỏi: “Ơ mà đúng, thời dân quốc cũng thanh niên tiến bộ mà.”

Cao Học Huy tặc lưỡi chậc chậc : “ bước một chân quan tài khác, mở miệng một cái là mùi mục nát.”

Mẹ Ninh thì mặt nóng bừng bừng, đến m.ô.n.g cũng thể yên nữa.

“Cậu cả đang coi là trò đùa ?” Mẹ Ninh miễn cưỡng giữ cho chút tôn nghiêm, đó : “ chỉ cảm thấy trong cái giới của chúng , thiên kim tiểu thư đều đoan trang, khéo léo, phong thái...”

Mẹ Ninh rằng ba của Cao Học Huy từng bao nuôi mấy ngôi nổi tiếng nhỏ ở bên ngoài.

so sánh Úc Tưởng với mấy kẻ con giáp thứ ba chính là đ.â.m chọc nỗi đau của Cao, để Cao liên tưởng Úc Tưởng với lũ yêu tinh nhỏ đáng c.h.ế.t đó.

“Đậu má.” Cao Học Huy đột nhiên chửi thề.

Nói xong, nhịn đầu qua . Sau khi xác định ý mắng vì tội chửi bậy, mới tiếp: “Bà cũng quá là hẹp hòi đấy. Nếu theo như bà thì tất cả phụ nữ đời ai cũng tuân theo một cái khuôn mẫu, nào sống theo cái khuôn mẫu thì khỏi cần sống nữa. Vậy mấy xinh nhất là nên tự cào rách mặt , nếu nhất định sẽ con giáp thứ mười ba . À còn nữa, thấy bồ tát đất sét trong ngôi miếu là đoan trang nhất, khí chất nhất, còn ít nữa. ai kết hôn với bồ tát đất sét đây? Mọi đều chọn sống, đúng chứ? Mà xinh giàu cũng chỉ cô Úc , cũng xinh giàu mà, đúng ?”

Thực thấy tổng giám đốc Tang bên cạnh còn hơn.

Cao Học Huy cũng dám nịnh hót tổng giám đốc Tang.

Anh sợ chết.

Mẹ Ninh sững sờ.

Chẳng đàn ông đều thích lấy vợ dịu dàng, hiền thục ?

Sao Úc Tưởng còn mà Cao Học Huy phản bác bà ? Lẽ nào xinh thật sự hữu dụng như ?

Mẹ Ninh dám sắc mặt của Cao nữa.

Một câu của Cao Học Huy kéo Cao câu chuyện, nếu bà cứ nhất quyết níu lấy vấn đề buông thì phạm vi của lời châm chọc sẽ càng rộng hơn.

“Cậu cả Cao thể là hiểu lầm ý , nãy chỉ thuận miệng thôi.” Mẹ Ninh lúng túng .

Ninh Nhạn thấy thì trong lòng chút bực .

Với cái cấp bậc đó của thì chỉ Cao Học Huy cũng thể ngậm miệng.

Ninh Nhạn : “Bà Cao và tổng giám đốc Tang đều xinh tài giỏi, ở đây nhiều như ai là thể so sánh với hai họ . Cậu cả Cao lấy bà Cao so sánh bắt nạt những khác ?”

Lời của Ninh Nhạn cũng là đang thổi phồng Cao và tổng giám đốc Tang.

Đồng thời cũng là đạp Úc Tưởng một cái, ý chỉ cô xứng xếp cùng một chỗ với Cao.

Cao Học Huy: “Cũng đúng nhỉ, dù so thì ai cũng hơn cô.”

Biểu cảm khuôn mặt Ninh Nhạn nứt ngay tại chỗ: “...”

Úc Tưởng suýt chút nữa thành tiếng.

“Được , đừng mà nịnh nữa.” Mẹ Cao cũng ngu, nếu thật sự giở mấy trò vặt vãnh mặt thì hai con nhà họ Ninh đáng là gì.

Ninh cố gắng hết sức kéo chủ đề tới chuyện mấy tình nhân chính vì điều khiến Cao khó chịu.

“Khách sạn cảnh ở chỗ hành lang gấp khúc, chúng xuống một vòng xem thử .” Tổng giám đốc Tang đột nhiên lên tiếng.

Mẹ Cao trả lời: “Được.”

“Cô Úc cùng chúng ?” Tổng giám đốc Tang đột nhiên Úc Tưởng hỏi.

Cao Học Huy ngay lập tức lo lắng Úc Tưởng.

Mẹ Cao thấy yên thì lập tức : “Học Huy, con cũng cùng . Chuyện dì Tang của con mới hỏi con con còn trả lời , chúng xuống từ từ .”

Cao Học Huy khó khăn lên tiếng: “Vâng ạ...”

Sau đó, Cao và tổng giám đốc Tang dậy và cùng bước ngoài.

Cao Học Huy nhịn nữa: “Chúng , gọi cả Trữ cùng ?”

Mẹ Cao : “Gọi cả Trữ cùng gì?”

Cao Học Huy: ?

Không cô Úc là vợ của cả Trữ ! Tại gọi cùng mà gọi cả Trữ chứ? Lát nữa thì một cái miệng của mà giải thích rõ ?

“Đợi .” Trữ Lễ Hàn đột nhiên lên tiếng.

Cao Học Huy thở phào nhẹ nhõm một , cả đây là cùng đúng ?

Ai Trữ Lễ Hàn xông ngoài vẫy tay, đó thư ký Vương xách một túi giấy bước .

Trữ Lễ Hàn đưa tay nhận lấy túi giấy hỏi khẽ: “Đổi giày ?”

Trữ Lễ Hàn đang chuyện với Úc Tưởng.

Lần , tổng giám đốc Tang và bà Cao đều sang hai . Khỏi , sắc mặt hai con nhà họ Ninh càng phức tạp hơn.

Úc Tưởng Trữ Lễ Hàn đầy tò mò, cô vươn tay về phía túi giấy hỏi: “Bên trong đựng giày gì ?”

Trữ Lễ Hàn lấy giày khỏi túi giấy.

Là hai đôi giày.

Một đôi là giày búp bê đế bệt màu trắng sữa với kiểu dáng vô cùng xinh , khi kết hợp với lễ phục cũng coi như lạc quẻ; còn đôi còn ... là dép lê bằng lông nhung? Mọi đều vô cùng sửng sốt.

nãy cô đau chân nên mới cho chuẩn ?

Úc Tưởng chớp chớp mắt, đó chút ngại ngùng mà nhanh chóng đưa lựa chọn cho .

“Em chọn dép lê.” Đi dép lê là thoải mái nhất.

Nếu như giày cao gót phối với lễ phục trông , đến mức cô rung động thì Úc Tưởng sẽ dép lê trong trường hợp.

Trữ Lễ Hàn đáp: “Ừ.”

Sau đó, đột nhiên quỳ xuống mặt Úc Tưởng và chút do dự mà nắm lấy cổ chân của Úc Tưởng ở mặt .

Theo bản năng, Úc Tưởng khẽ run lên. Sau đó, cô phát hiện Trữ Lễ Hàn đang siết cổ chân của cô ngày càng chặt hơn.

, hiếm thấy lúc tai của cô đỏ bừng lên. Cô rũ mắt xuống, thoáng thấy những ngón tay với khớp xương rõ ràng của Trữ Lễ Hàn.

Cũng đấy, Úc Tưởng thầm suy nghĩ vẩn vơ.

Đầu ngón tay út của Trữ Lễ Hàn chạm bên trong cổ chân của Úc Tưởng vuốt ve một cách tỉnh bơ.

Động tác như cực kỳ bí mật, cho dù mặt thì cũng ai thể phát hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-xuyen-sach/chuong-91.html.]

Sự gần gũi của da thịt chạm là tách ngay.

Rõ ràng là Trữ Lễ Hàn gập chân xổm xuống ở đó nhưng vẫn mang đến cho cảm giác mạnh mẽ như cũ.

Anh nhanh tay việc cởi khóa giày của cô , tháo giày xuống dép lê cho cô.

Toàn bộ quá trình như nước chảy mây trôi , là tự nhiên.

, sự mạnh mẽ đó duyên cớ thêm chút thâm tình khó tả.

Cao Học Huy: !

Chết tiệt!

Giờ thì tin , loại đàn ông mà cô Úc tới, thật đời thì ?

Một đàn ông giờ vẫn luôn cấm dục tiết chế như , một mở khóa thì sẽ thành như , nó!

“Được , em .” Trữ Lễ Hàn dậy, bằng giọng điệu hết sức thản nhiên.

Mẹ Ninh và Ninh Nhạn gần như nên lời.

Trái tim Ninh Nhạn đập ngày càng nhanh hơn.

Cậu cả Trữ ... thể nuông chiều Úc Tưởng đến mức ?

Nghĩ những lời Úc Tưởng nãy, trong lòng Ninh Nhạn chỉ còn sự kinh hãi.

Vậy tại cả Trữ hề tức giận?

những lời mà Úc Tưởng là đang ám chỉ ?

Thế nhưng, Ninh Nhạn vẫn thấy mà khó thể tưởng tượng ...

Trong lúc Ninh Nhạn còn đang mê man, Úc Tưởng từ sô pha dậy. Cô theo , ở bên cạnh Cao Học Huy.

Lúc , tổng giám đốc Tang liếc Trữ Lễ Hàn bằng ánh mắt kỳ lạ nhưng bà cũng hỏi gì. Bà đầu rời cùng bà Cao ở đằng .

Mẹ Ninh cũng theo nhưng một vị trợ lý tên Tiểu Kim cản .

Mẹ Ninh lập tức hiểu , câu đề nghị nãy của tổng giám đốc Tang chỉ với Úc Tưởng mà thôi.

Ngay cả Úc Tưởng cũng tư cách cùng với bọn họ nhưng bà tư cách ?

Vẻ mặt Ninh chút khó coi nhưng bà cũng thể gì.

Trong giới phân biệt cấp bậc vô cùng rõ ràng, Ninh vẫn luôn hiểu rõ. Nếu thì bà cũng sẽ gả Ninh Nhạn nhà họ Cao đến .

Thế nhưng dựa cái gì là Úc Tưởng?

Tâm trạng của Ninh Nhạn thì bình tĩnh hơn nhiều.

Vừa cả Trữ giúp Úc Tưởng giữ thể diện nhưng cũng ngăn suy nghĩ chỉnh đốn Úc Tưởng của tổng giám đốc Tang...

Ninh Nhạn đỡ lấy tay Ninh và âm thầm nhéo bà một cái hiệu cho Ninh bình tĩnh , đợi đến khi hai bọn họ rời khỏi chỗ tiếp.

“Cô Ninh ?” Sau lưng Ninh Nhạn, giọng lãnh đạm thờ ơ của Trữ Lễ Hàn vang lên.

Ninh Nhạn sửng sốt.

Trữ Lễ Hàn ở mặt khác luôn mũ áo gọn gàng, cũng sẽ tính toán mấy chuyện vặt vãnh nhỏ như hạt vừng thế huống chi đàn ông vốn ít tính toán với phụ nữ.

Vậy gọi cô là để...

Những suy nghĩ trong đầu Ninh Nhạn loạn hết cả lên.

Sau khi tận mắt chứng kiến cách Trữ Lễ Hàn đối xử với Úc Tưởng, suy nghĩ trong đầu Ninh Nhạn chợt trở nên phức tạp.

“Cậu cả…” Cô xoay .

Sau khi Trữ Lễ Hàn nhận lấy chiếc khăn từ phục vụ, lau tay xong, bình tĩnh : "Cô Ninh ngày 3 tháng 12 ?"

Ninh Nhạn sửng sốt: “Cái gì cơ?”

“Có ngày hôm đó, cô Ninh bỏ tiền thuê một đám hùng bàn phím từ phòng việc của văn hóa Quảng Bác đúng ?”

Ninh Nhạn nhất thời túa mồ hôi lạnh.

Bây giờ cô tại khi Trữ Lễ Hàn rời để Cao Học Huy ở trò chuyện với cô , chính là vì giữ cô đây để mà hứng chịu sự trừng phạt của ?

“Đương nhiên, cô Ninh cần trả lời. Bằng chứng vẫn còn ở đó, nó sẽ chỉ vì lên tiếng phủ nhận mà biến mất.”

“Không, thật sự cả Trữ đang cái gì…” Ngay lập tức, Ninh Nhạn cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Mọi sợ hãi Trữ Lễ Hàn đều là lý do cả.

giờ từng tiếp xúc trực tiếp với , đây cũng là đầu tiên.

Bởi vì quá căng thẳng nên Ninh Nhạn còn cảm thấy hoa mắt.

Đầu óc của cô chỉ còn một nửa tỉnh táo để suy nghĩ rằng - khi mặt Úc Tưởng và mặt Úc Tưởng, Trữ Lễ Hàn sẽ hai dáng vẻ khác .

“Nếu như hôm nay là sinh nhật của cô Ninh thì cô Ninh cũng sẽ nhận quà sinh nhật.” Trữ Lễ Hàn cũng ý định lãng phí thời gian với cô nữa.

vẫn đủ tư cách.

Trữ Lễ Hàn bước ngoài, lướt qua Ninh Nhạn.

hy vọng rằng mỗi một dịp sinh nhật của cô Ninh đều thể vui vẻ như ngày hôm nay.”

Ninh Nhạn chớp chớp mắt, cô cố gắng thoát khỏi cảm giác chóng mặt .

điều phí công vô ích.

Những lời thoáng qua vẻ bình thường của Trữ Lễ Hàn, nếu ngẫm nghĩ kĩ từng từ một thì sẽ cảm nhận nó đáng sợ đến mức nào.

Đến khi tiếng bước chân của Trữ Lễ Hàn biến mất lưng cô .

Mẹ Ninh mới hỏi cô bằng giọng run lẩy bẩy: “Chuyện gì xảy con? Anh hùng bàn phím gì cơ?”

Lúc , Ninh Ninh cũng lên tiếng: “Chị, sắc mặt chị tái nhợt như ?”

Hai chân Ninh Nhạn mềm nhũn. Cô phịch xuống đất, : “Con cũng ... thể là, thể là cả Trữ hiểu lầm con chuyện gì đó .”

thấp giọng , thở hổn hển, trái tim như sắp nhảy khỏi lồng ngực.

Là sai lầm của cô .

tính sai vị trí của Úc Tưởng trong lòng cả Trữ...

Úc Tưởng hề dối.

Cho dù cô nhận tiền của chủ tịch Trữ thì cả Trữ Lễ Hàn và Lăng Sâm Viễn đều yêu cô yêu đến mức thể kìm chế . Bọn họ cố gắng hết sức, dùng hết thứ của bản để giữ Úc Tưởng ở bên .

Thế nhưng tại ?

Úc Tưởng đáng để thích ? Không chỉ Lăng Sâm Viễn mà ngay cả cả Trữ cũng thực sự khom lưng cúi đầu vì cô...

Cảnh tưởng Trữ Lễ Hàn giày cho Úc Tưởng vẫn còn hiện lên trong tâm trí của Ninh Nhạn.

Ninh Nhạn: “Dìu chị với... mau dìu chị, chị, chị xem thử...”

Ninh Ninh vẫn hiểu chuyện gì đang xảy . Cô vô cùng lo lắng hỏi: “Chị xem cái gì ?”

Ninh Nhạn: “Đi xuống tầng.”

còn từ bỏ ý định.

xem thử tổng giám đốc Tang sẽ chỉnh đốn Úc Tưởng như thế nào. Chẳng lẽ đời , ai thể Úc Tưởng ? Cô tin.

sắc mặt của chị khó coi như ...”

“Con giải thích rõ cho , rốt cuộc xảy chuyện gì hả?”

“Em còn ? Mau đỡ chị! Đi xuống tầng! Chị xem... xem tổng giám đốc Tang.” Đây là đầu tiên Ninh Nhạn mất bình tĩnh như .

Ở tầng .

Mẹ Cao dừng bước ở phía , cùng một chỗ với Cao Học Huy.

Tổng giám đốc Tang thì vẫn ở đằng , Úc Tưởng cũng tiếp tục về phía .

Mẹ Cao hỏi nhỏ: “Nói thật , con cũng hề thích cô Úc đó ?”

Cao Học Huy lắc đầu thật mạnh: “Con nào dám chứ! Thật chính là cả Trữ thích.”

Mẹ Cao khinh bỉ : “Cái còn cần con ? Hôm nay ai mà cơ chứ?”

Cao Học Huy: “Vậy còn hỏi con...”

Mẹ Cao: “Không con bé ? Con bé nhiều thích con bé cho nên mới nghi ngờ trong đó cả thằng nhóc là con đấy. Thôi , nếu con thích con bé thì vấn đề gì.”

Cao Học Huy kìm mà hỏi : “Tại ạ? Mẹ cũng chào đón cô Úc ?”

Mẹ Cao: “Làm gì . Mẹ cảm thấy cô bé chuyện kiến giải của riêng . Ý của chính là, con đấu cả Trữ , nếu con tâm tư thì nhất nên tắm rửa ngủ sớm thôi.”

Cao Học Huy: ?

Mẹ Cao xong thì im lặng nửa phút mới tiếp: “Mấy năm con đều ở nước ngoài, ngờ năm nay trở về mấy câu hoa mỹ đấy nhỉ.”

“Mẹ Ninh Nhạn cứ luôn miệng cái gì mà phụ nữ khiêm tốn đoan trang mới là đức tính , những lời đúng là hại . Con lên mắng , điều khiến cảm thấy an ủi phần nào . Thế nào? Cái là con học ở nước ngoài ?”

Cao Học Huy sững sờ.

Anh học nó ở ? Anh cũng nữa. Anh cũng chỉ tiếp lời của cô Úc và cả Trữ thôi mà.

Mẹ Cao lộ vẻ xúc động : “Ép buộc phụ nữ theo một khuôn mẫu sẽ chính là biến sống thành một cái khuôn chết. Cho dù phụ nữ giàu thành đạt đến chăng nữa thì cô cũng sẽ dập khuôn hại c.h.ế.t mà thôi. Con thể những lời phản đối như ... thì thể yên tâm chuyện với con .”

Tim Cao Học Huy đập lỡ một nhịp: “Cái gì ? Mẹ chịu nổi ba con nên ly hôn với ba con ?”

Mẹ Cao xua tay: “Không , dễ dàng cho ông như ? Tài sản của ông và con vẫn nhận chứ.”

Cao Học Huy: ?

Mẹ Cao: “À thì là như , thằng bé mà con gặp ở nhà gần đây khá là thích nó. Cho nên, con đừng ngu ngốc giới thiệu thằng bé đấy cho em họ của của con nữa.”

Cao Học Huy khi xong thì cảm thấy cực kỳ sốc.

Ở bên , tổng giám đốc Tang cũng lên tiếng: “Trữ Sơn cho cô một khoản tiền để cô rời khỏi Lăng Sâm Viễn và Trữ Lễ Hàn đúng ?”

Úc Tưởng chút kinh ngạc.

Làm ?

Tổng giám đốc Tang : “Thế nhưng theo những lời mà cô lúc nãy thì cô vốn hề thích Lăng Sâm Viễn, cũng quan hệ gì với thằng bé cả. Cho nên... cô đang “chơi” Trữ Sơn đấy ?”

Úc Tưởng khẽ: “... Cháu chẳng qua chỉ là đùa giỡn ông một chút thôi mà.”

Loading...