Cá Mặn Xuyên Thành Vai Ác - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-11-27 02:30:17
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thi thể Mộc Tiên khiêng , Kỳ Vũ Thu cùng Huyền Thanh đạo trưởng cũng "chốt đơn" xong xuôi. Huyền Thanh nhân danh cá nhân đặt mua của Kỳ Vũ Thu mười tấm Ngũ Lôi Phù, đồng thời cam kết, mỗi tháng ông sẽ lấy ít nhất hai tấm Ngũ Lôi Phù từ chỗ .
Chờ Ngô Quảng Phong giải quyết xong công việc, định đến bàn chuyện Ngũ Lôi Phù với Kỳ Vũ Thu, Huyền Thanh vênh váo đắc ý : "Ông chậm chân nhé, suất tháng đặt hết , tháng , ha ha ha ha!"
"Không đúng, tháng ông cũng chờ lấy xong mới cơ hội, là khách hàng dài hạn đầu tiên của Kỳ tiểu hữu đấy, là VIP, ông hiểu ?"
Ngô Quảng Phong vẻ đắc ý của ông , hít sâu một , thèm để ý đến, sang với Kỳ Vũ Thu: "Cậu Kỳ, chuyện Ngũ Lôi Phù vẫn là xin ưu tiên hơn một chút, so với núi Thanh Mang, Hiệp hội Huyền học chúng cần loại bùa chú hơn nhiều!"
Kỳ Vũ Thu gật đầu: "Ngô lão cứ yên tâm, khi chuẩn xong lượng cho Huyền Thanh đạo trưởng yêu cầu, sẽ bảo Mạc Quân mang phần còn về cho các vị."
"Tốt, , đa tạ Kỳ." Ngô Quảng Phong nhướng mày với Huyền Thanh, tủm tỉm , "Thằng bé Mạc Quân vẫn là đáng tin, ngày thường Kỳ việc gì đều thể tùy thời sai bảo nó ."
Nhìn xem, Hiệp hội Huyền học của họ ở chỗ Kỳ, sớm cài c*m v** phòng việc Thanh Dương .
Huyền Thanh nghĩ đến nhóc theo Kỳ Vũ Thu, mắt đảo liên hồi, hỏi Kỳ Vũ Thu: "Cậu còn nhận t.ử ? Trên núi chúng ít hạt giống , thiên phú trác tuyệt, chỉ cần cần, lập tức đưa qua cho !"
Nói lén lút ghé sát tai thì thầm: "Tuyệt đối dễ sai bảo hơn của Hiệp hội họ."
Kỳ Vũ Thu Huyền Thanh chọc , vội vàng lắc đầu : "Tạm thời ý định nhận đồ , nhưng nếu ý định , chắc chắn sẽ với ngài đầu tiên."
Huyền Thanh thất vọng thở dài, vẻ đắc ý mặt Ngô Quảng Phong, cam lòng tiến gần: "Cậu thấy thế nào? Thiên phú của cũng tệ mà!"
Kỳ Vũ Thu chịu hết nổi, liên tục xua tay khéo léo từ chối Huyền Thanh đạo trưởng, lấy cớ phòng việc còn việc, nhanh chóng xin cáo từ rời .
Ngô Quảng Phong tiễn đến cửa, khúc quanh sông cách đó xa : "Mộc Tiên c.h.ế.t trong trận pháp là hợp tình hợp lý, bên Tam Dương Quan nghĩ là cũng thể gì , nhưng Nguyên Định, Nguyên Khải hai ... vẫn nên giữ mạng nhỏ cho họ thì thỏa đáng hơn, bằng ch.ó điên sẽ khó đối phó."
Cho dù Kỳ Vũ Thu thật sự năng lực một đối đầu với bộ Tam Dương môn, nhưng rốt cuộc chỉ một , luôn những nơi thể lo chu , nếu đến lúc đó vì mà bên cạnh xảy chuyện, e rằng cũng sẽ chịu nổi.
Kỳ Vũ Thu gật đầu: "Ngô lão yên tâm, nếu họ rơi tay , sẽ thông báo cho các vị."
Ngô Quảng Phong vỗ vỗ vai : "Được , hy vọng hai họ còn thể giữ tàn. Cậu cũng nhanh về , bức tranh của giải quyết thì giải quyết nhanh, chờ cần nữa thì đốt hủy , sợ trộm lấy chỉ sợ trộm rắp tâm mà thôi!"
Chào tạm biệt Ngô Quảng Phong, Kỳ Vũ Thu gửi một tin nhắn cho Thường Tiên Kiến, bắt taxi về phòng việc.
Thường Tiên Kiến nhận tin nhắn của Kỳ Vũ Thu, lập tức chuẩn đủ đồ vật cần dùng, đó bảo Mạc Quân tìm hai sợi dây thừng, trói chặt Nguyên Khải và Nguyên Định .
Sau khi Kỳ Vũ Thu trở về, hai gần như bó thành bánh chưng, nhịn giơ ngón cái về phía Mạc Quân.
Cậu kéo sợi dây thừng bịt miệng Nguyên Khải xuống, Nguyên Khải lập tức quát lớn: "Kỳ Vũ Thu, các càn, dám đối xử với chúng như ! cảnh cáo , mau thả chúng , bằng sư thúc sẽ bỏ qua cho !"
"Đều lớn đầu , xảy chuyện chút là mách gia trưởng, giữ thể diện hả." Thường Tiên Kiến lườm ông một cái, nhạo .
Sắc mặt Nguyên Khải đỏ lên, cứng cổ trừng mắt Thường Tiên Kiến một cái, đó bắt đầu ồn ào. Bọn họ vốn chuẩn vẹn , nếu Kỳ Vũ Thu dụ đến Tây T.ử Loan, họ sẽ lập tức rời , còn nếu Kỳ Vũ Thu ở đây, phòng việc sẽ ai ngăn hai họ.
Sau khi phòng việc, thấy chỉ Thường Tiên Kiến và Mạc Quân ở đó, họ còn nhẹ nhõm thở phào. May mà hai thường ở đây, hai đều là trong huyền học, chỉ cần dùng chút thủ đoạn là thể dẹp yên, đến lúc đó nếu cáo đến Hiệp hội Huyền học, cùng lắm thì họ nhận sai thì nhận sai, bồi thường thì bồi thường.
mà giống như họ nghĩ, Thường Tiên Kiến và Mạc Quân thấy họ những quỳ xuống xin tha, mặt thậm chí một tia sợ hãi, chỉ lẳng lặng họ.
Họ vốn tưởng rằng hai đang dùng kế trống rỗng, nhưng chờ khi họ bước cửa văn phòng, còn kịp phản ứng hôn mê bất tỉnh.
Tỉnh , liền phát hiện trói gô, sàn nhà như heo.
Kỳ Vũ Thu tiếng lải nhải bên tai, kiên nhẫn khẽ đẩy Nguyên Khải một cái, Nguyên Khải hề khả năng phản kháng nữa ngã xuống đất.
Cậu Nguyên Khải đang giãy giụa thở dài, lấy điện thoại khỏi túi, vẻ mặt đồng cảm : "Nói cho các ông một tin cực kỳ bất hạnh, Mộc Tiên đạo trưởng chính trận pháp bày phản phệ, hiện giờ về thế giới cực lạc Tây Thiên ."
Mạc Quân và Thường Tiên Kiến xong lời thì bật thành tiếng, Tam Dương Quan là Đạo giáo, c.h.ế.t về Tây Thiên, lời mà Mộc Tiên , khi tức mà sống .
Nguyên Khải đang gắng sức giãy giụa dậy khựng , ông lão khiêng khỏi sân màn hình điện thoại của Kỳ Vũ Thu, trong đầu "ầm ầm" vang lên, rõ những xung quanh đang gì.
Sư thúc c.h.ế.t? Sao thể!
"Cậu gạt , , rốt cuộc gì? Có từ miệng lấy bí mật bức tranh ? cho , cho dù hôm nay c.h.ế.t ở đây, cũng tuyệt đối sẽ !" Nguyên Khải lạnh , "Kỳ Vũ Thu, chỉ cần hôm nay hai sư chúng kịp thời trở về, sư thúc nhất định sẽ đến cứu chúng . Nếu chuyện xảy , cùng lắm thì xé rách mặt với Hiệp hội, Tam Dương Quan chúng sợ ai chứ?"
Kỳ Vũ Thu lắc đầu, thản nhiên : "Ông tin thì thôi, chỉ là báo tin, cho sư thúc ông hai tiếng thì mau , lát nữa sẽ còn cơ hội."
"Cậu, gì?" Nguyên Khải giọng điệu của , một dự cảm lành.
Kỳ Vũ Thu bảo Thường Tiên Kiến mang đồ chuẩn tới, nhặt lấy một cây khắc đao và miếng ngọc thạch từ khay, thong thả : "Ngô lão bảo, giữ cho các ông một , thật vốn cũng tính lấy mạng các ông, là kẻ b**n th** sát nhân, hai mạng sống sờ sờ, nỡ tay."
Kỳ Vũ Thu , như nghĩ điều gì, lấy chiếc bình nhỏ màu đen chứa linh thể Kế Thành, phóng ông .
Kế Thành ngoài thấy Nguyên Định và Nguyên Khải, khoảnh khắc đó bắt đầu bốc khói đen.
Nguyên Khải thấy Kế Thành, tâm chìm xuống đáy vực, tên vốn họ luyện cờ dẫn hồn, giờ rơi tay Kỳ Vũ Thu, cây cờ dẫn hồn chắc chắn hủy . Cờ dẫn hồn hủy, đại trận trong viện Lưu gia cũng thể tồn tại, sư thúc họ, chẳng lẽ thật sự Kỳ Vũ Thu g**t ch*t?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-xuyen-thanh-vai-ac/chuong-119.html.]
Tại như , tại như !
Người trao đổi Quỷ Môn Trận cho họ , sống chỉ cần bước trận pháp , ngoại lực giải cứu tuyệt đối bất kỳ khả năng sống sót nào, giờ đây thế mà ngay cả một Kỳ Vũ Thu cũng trị nổi!
Chờ về , ông nhất định tìm , bắt trả giá!
"Kỳ Vũ Thu, Tam Dương Quan chúng nhất định sẽ bỏ qua cho !" Ông bất lực hét lớn.
"Thật con giờ sợ khác gây phiền phức, nhưng các ông cứ hết đợt đến đợt khác, thật sự phiền phức." Kỳ Vũ Thu giơ ngọc chương khắc xong lên ngoài cửa sổ, "Khoảng thời gian còn việc khác cần gấp, quấy rầy, cho nên đành tìm cho các ông chút việc để , đỡ để các ông rảnh rỗi."
Kế Thành âm trầm: "Cậu yên tâm, chỉ cần cơ hội trở Tam Dương Quan, nhất định sẽ khiến họ còn tâm tư đến tìm gây phiền phức nữa."
"Kế Thành!" Nguyên Khải gầm lên với linh thể đang bốc khói đen, "Mày thế mà cấu kết với Kỳ Vũ Thu, mày quên nó nhục nhã mày như thế nào ?!"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Kế Thành bỗng nhiên áp sát Nguyên Khải, khuôn mặt từ từ hư thối biến dạng, cuối cùng mắt, mũi, miệng đều biến mất, chỉ còn mấy cái hốc m.á.u chảy đầm đìa.
"Mày câm miệng cho tao!!"
Nguyên Khải thậm chí thấy mấy miếng thịt vụn từ mặt Kế Thành rơi xuống, rơi miệng , đó từ từ hóa thành một làn khói hồng bay trở về mặt Kế Thành.
Ông bộ xương khô treo đầy thịt nát mắt dọa choáng váng, nhịn chậm rãi co về phía , nhưng quên trói chặt, cẩn thận nữa ngửa mặt đất.
Kế Thành bộ dạng chật vật của ông , khuôn mặt từ từ khôi phục bình thường, lạnh : "Mặc kệ trả giá thế nào, tao nhất định khiến Tam Dương Quan các tàn!"
Kỳ Vũ Thu nâng cằm ý bảo Thường Tiên Kiến đỡ hai họ dậy, : "Các ông cũng thấy , vị Kế Thành đạo trưởng c.h.ế.t oan ức, báo thù cũng gì đáng trách cả."
Dây thừng bịt miệng Nguyên Định cũng cởi , run giọng : " gì?"
Kỳ Vũ Thu xổm xuống họ, : "Không các ông qua thứ gọi là Nghi ?"
Nghi, quỷ c.h.ế.t vì Nghi, vô hình vô ảnh, tung tích khó tìm, lấy âm hồn và sinh hồn thức ăn, vạn quỷ khó một con Nghi, một khi xuất thế tất sẽ hại một phương.
Kỳ Vũ Thu lời là ý gì?
Kỳ Vũ Thu về phía Kế Thành, : "Nếu là báo thù, đẩy ông hóa thành lệ quỷ e rằng cũng ăn thua, chỉ để ông trở thành thứ lợi hại hơn, mới cơ hội tiến Tam Dương Quan."
Kế Thành tự nhiên ý của Kỳ Vũ Thu, một khi trở thành Nghi, ông sẽ vĩnh viễn siêu sinh.
Ông sắc mặt kinh nghi bất định của Nguyên Định, nhớ đến ba ngày họ chút để ý định đoạt sinh t.ử của ông , còn luyện ông thành âm binh của cờ dẫn hồn, Nguyên Định là sư phụ ông , cũng hề một lời bênh vực.
Nếu Kỳ Vũ Thu tìm đến tận nơi hủy diệt cờ dẫn hồn, thì một ngày nào đó ông sẽ luyện thành con rối còn thần trí trong trận pháp đó.
Chuyện kiếp thì liên quan gì đến Kế Thành ông ? Chi bằng buông tha cơ hội luân hồi, báo thù m.á.u .
Trên mặt ông lộ một tia điên cuồng, biểu cảm dữ tợn khiến Nguyên Định trong lòng giật , một dự cảm lành.
"Làm phiền ." Kế Thành đưa lựa chọn.
Kỳ Vũ Thu gật đầu.
Da đầu Nguyên Khải tê dại, hoảng sợ Kỳ Vũ Thu, đây là tên điên, thế mà ý đồ tạo một con Nghi!
"Cậu, thể như , Nghi phân biệt thiện ác, g.i.ế.c vô tội, nhân quả tuyệt đối sẽ báo ứng lên đầu !"
Kỳ Vũ Thu giơ con dấu lên mặt ông , khẽ : "Ông yên tâm, cũng sẽ loại chuyện ngu ngốc đó. Người trong Tam Dương Quan vô tội , đều biện pháp phán đoán, tuyệt đối sẽ để nó g.i.ế.c nhầm một ."
Nói xong ông gõ gõ trán , thở dài : "Ông xem , thật là giữ bí mật, thế mà kể hết kế hoạch cho các ông. Các ông nhất định sẽ mật báo, để phòng ngừa kế hoạch tiết lộ, chỉ thể thêm chút ràng buộc cho các ông."
Nói xong liền vươn ngón tay , chấm giữa lông mày họ, Thường Tiên Kiến lập tức đưa cây bút lông dính chu sa cho .
Kỳ Vũ Thu tiếp nhận bút chu sa, chuyên chú vẽ phù văn phức tạp giữa lông mày họ.
" nhớ đầu tiên gặp Kế Thành, ông phong thần hồn Linh Đài, biến thành kẻ ngốc, trơ mắt nhục nhã mà thể khống chế cơ thể. Chắc là ông ý tưởng vặn vẹo như , là do các vị trưởng bối như các ông dạy dỗ, nếu thế thì các ông hãy tự nếm thử ."
Theo động tác của , Nguyên Khải dần dần cảm thấy thứ bên ngoài đang rời xa , cuối cùng ông như nhốt trong một chiếc tủ kính trong suốt, thấy, thấy, nhưng cách một lớp đồ vật, ông phát âm thanh, động tác, chỉ thể mặc cơ thể các hành động kỳ quái.
Ông "thấy" Kỳ Vũ Thu nhẹ nhàng đẩy một cái, hề bất kỳ phản kháng nào, ngược là đối diện với ngây ngô.
"Hoàn hảo." Kỳ Vũ Thu bảo Thường Tiên Kiến lau chu sa trán Nguyên Khải, vô cùng hài lòng với phù văn tạo .
Nguyên Định Nguyên Khải thoáng chốc biến thành kẻ ngốc, sợ hãi đến thở nổi, thấy ngòi bút màu đỏ chĩa về phía , ông liên tục lắc đầu, trong miệng phát tiếng ư ử, đang gì.
"Nhịn một chút, sẽ nhanh qua thôi." Kỳ Vũ Thu nhẹ giọng an ủi ông .
Sau đó, mắt ông lật lên, mắt chìm một màn đêm đen kịt, chờ khi tỉnh táo nữa, liền phát hiện thể khống chế cơ thể.