Cá Mặn Xuyên Thành Vai Ác - Chương 151

Cập nhật lúc: 2025-11-30 04:59:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Với sự phối hợp của Hiệp hội Huyền học, ngày hôm tất cả thành viên Ban Trị Sự đều đến Bắc Kinh. Sáng ngày thứ ba, Hội nghị Ban Trị Sự triệu tập.

Ban đầu, Ngô Quảng Phong mời Kỳ Vũ Thu cùng tham gia hội nghị . Mặc dù giao tiếp nhiều với ngoài Bắc Kinh, nhưng đối với những , chuyện xảy ở Bắc Kinh họ tuyệt đối nắm rõ, tự nhiên sẽ ý kiến gì về việc tham dự.

Kỳ Vũ Thu thể . Thứ nhất, bản vốn dính líu quá nhiều những chuyện . Ngô Quảng Phong Hội trưởng bấy nhiêu năm, cộng thêm một Huyền Thanh nữa, cũng đủ để rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc cũng như kế hoạch tiếp theo cho những .

Thứ hai là, văn phòng của họ một vụ việc mới. Chỉ là , xảy chuyện là Đặng Triều, Giám đốc Hậu cần kiêm nhân viên duy nhất của bộ phận Hậu cần.

Bộ phim Hung Đồ của Đường Tam Xuyên bán vé chạy, khiến giá trị của Tông Văn Bân (thủ vai nam thứ 3) tăng vọt. Lý Kỳ cũng trong giới giải trí bấy lâu nay, tự nhiên nhân cơ hội nhận ít tài nguyên cho . Đặng Triều, trợ lý của , cũng trở nghề cũ, chạy chạy theo Tông Văn Bân.

Ban đầu chuyện đều suôn sẻ. Dưới sự hướng dẫn của Lý Kỳ, Đặng Triều cũng ngày càng dáng, còn là trợ lý nhỏ bé, l* m*ng, chẳng hiểu gì đây nữa.

mười ngày , cùng Lý Kỳ tháp tùng Tông Văn Bân tham gia một chương trình thực tế bên ngoài. Trong lúc ghi hình chương trình, xảy một t.a.i n.ạ.n nhỏ, khiến đập vỡ trán. Lúc , trán chỉ rách da ngoài. Lý Kỳ cho nghỉ nửa ngày bệnh viện kiểm tra, tiện thể băng bó luôn.

Vết thương ngày hôm liền đóng vảy, lâu thì bong , chỉ để một chút sẹo màu hồng nhạt. Đặng Triều là đàn ông to lớn, tự nhiên coi thương là chuyện gì to tát.

mà, khi trở về từ chương trình thực tế, bắt đầu cảm thấy tinh thần uể oải, tay chân vô lực dần dần. Cậu nghĩ dạo công việc quá mệt mỏi, nên xin nghỉ hai ngày về nhà nghỉ ngơi. nghỉ ngơi hai ngày những hồi phục tinh thần, ngược càng ngày càng nghiêm trọng, mỗi ngày đều như ngủ tỉnh, cứ lơ mơ mơ màng.

Điều đáng sợ hơn là, bắt đầu xuất hiện ảo giác. Trước mắt luôn thấy từng đám vật thể sặc sỡ trôi lơ lửng trong trung. Đến tối, những màu sắc rực rỡ biến mất, một hình màu xám đen xuất hiện mắt , lững thững quanh đầu giường trong bóng tối lờ mờ.

Hơn nữa, vết sẹo vốn bằng phẳng, trơn tru đầu cũng từ từ sưng lên.

Lúc Đặng Triều mới muộn màng nghĩ đến, lẽ gặp thứ gì đó sạch sẽ. Cậu vội vàng dồn chút tinh thần cuối cùng gọi điện thoại cho Thường Tiên Kiến, nhờ Thường Tiên Kiến đến đón về văn phòng.

Cậu Bắc Kinh, ba đều ở quê, nên trong căn phòng thuê chỉ một . Lúc Thường Tiên Kiến đến đón , tên đến mức gần như mở nổi mắt. Chờ đưa về văn phòng, Đặng Triều liền hôn mê.

Trong thời gian Kỳ Vũ Thu chạy đến văn phòng, Thường Tiên Kiến thử nhiều cách, thậm chí cũng học Kỳ Vũ Thu dùng kim châm huyệt đạo đầu Đặng Triều, nhưng cũng kết quả gì.

"Anh Kỳ, đến ." Thường Tiên Kiến thấy Kỳ Vũ Thu văn phòng, đưa tay gỡ mấy cây kim đỉnh đầu Đặng Triều xuống, nhường chỗ.

Lúc Đặng Triều vẫn nhắm nghiền mắt, bọng mắt mắt xuất hiện quầng thâm xanh đen, sắc mặt vàng như nghệ, đặc biệt giống sắp cứng đờ vì c.ắ.n trong phim cương thi.

Lý Kỳ ghế bên cạnh, vẻ mặt đầy lo lắng. Anh cũng ngờ chỉ một vết thương nhỏ hành hạ đến mức . Nếu , nhất định để Đặng Triều về tìm Kỳ Vũ Thu ngay trong ngày.

Hiện tại thành thế , cũng đầy áy náy. Tuy do gây , nhưng nếu Đặng Triều thật sự xảy chuyện gì, nhất định thể vượt qua rào cản trong lòng .

Anh Kỳ Vũ Thu, trong mắt mang theo sự mong chờ ngầm hỏi: "Tiểu Đặng đây là tình hình thế nào?"

Kỳ Vũ Thu vạch mắt Đặng Triều , thuận miệng hỏi Thường Tiên Kiến: "Cậu ?"

Thường Tiên Kiến sờ cằm, nhíu mày : "Chỉ thấy Linh Đài ảm đạm, hồn hỏa lúc sáng lúc tắt, nhưng thứ gì che hồn hỏa cả."

Người Linh Đài ảm đạm phần lớn là đại nạn sắp đến, tam hồn sắp lìa khỏi xác. Nếu dương thọ hết mà hồn hỏa ảm đạm, thì là thứ gì đó che khuất hồn hỏa , đó từ từ kéo ba hồn bảy phách khỏi cơ thể. Nói chung, như đa phần là oan hồn tìm kẻ c.h.ế.t .

Thường Tiên Kiến cảm nhận oán khí do oan hồn lưu Đặng Triều, hơn nữa từ tướng mạo mà xem cũng là trường thọ. Vậy thì, chỉ thể là đang hãm hại .

"Là động tay động chân ." Thường Tiên Kiến kết luận: "Cậu thương ở phim trường, nhiều qua như , tay chẳng lẽ là tùy tiện xuống tay, Đặng lúc xui xẻo gặp ?"

Kỳ Vũ Thu gật đầu: "Cậu sai, Đặng Triều hiện giờ như đúng là do con gây , nhưng đó là nhắm thẳng , chứ tùy tiện tay."

Cậu bảo Thường Tiên Kiến dọn ghế đến, bên cạnh sofa kéo tay trái Đặng Triều đặt lên bụng, chỉ cổ tay : "Thấy đường màu xanh đen , từ cổ tay kéo dài đến đường sinh mệnh. Khi đường sinh mệnh đều nhuộm thành màu xanh đen, Đặng Triều sẽ khó giữ cái mạng nhỏ ."

Thường Tiên Kiến cúi đầu cẩn thận xem xét, Lý Kỳ cũng ghé sát .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Trên cổ tay Đặng Triều quả nhiên một đường, chẳng qua màu sắc quá gần với mạch máu, hơn nữa kéo dài từ cổ tay , giống một mạch m.á.u bình thường. Nếu Kỳ Vũ Thu đặc biệt chỉ , thật sự điều bất thường.

Lý Kỳ bốn chữ "khó giữ cái mạng nhỏ " cho hoảng sợ, khi xác nhận Kỳ Vũ Thu đùa, vội vàng : "Nếu nguy hiểm như , em mau chóng giải đường cho nó , chi phí cứ từ từ trừ lương của nó."

Kỳ Vũ Thu khẽ lắc đầu: "Vẫn nên đ.á.n.h thức dậy ."

Nói xong liền dậy văn phòng chất đầy tài liệu, lâu bưng khay .

Chu sa hòa tan ở một bên. Thường Tiên Kiến thấy khay bút lông, tưởng quên lấy, liền định lấy, Kỳ Vũ Thu ngăn , : "Không cần bút lông."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-xuyen-thanh-vai-ac/chuong-151.html.]

Cậu lấy con d.a.o khắc ngọc thạch thường dùng từ khay, bảo Thường Tiên Kiến kéo áo của Đặng Triều , bắt đầu khắc trực tiếp đồ án lên .

Lý Kỳ thấy mũi d.a.o khắc đ.â.m xuyên qua da thịt n.g.ự.c Đặng Triều, run lên một cái, nhẹ giọng hỏi: "Nghiêm trọng đến mức ? Đến mức khắc đồ án lên nó, dùng lá bùa ?"

"Đồ án khắc cũng là cho . Khắc xong , cô hồn dã quỷ tầm thường dám gần nữa, cần mang bùa hộ mệnh. Thế nào, một phần , mất tiền nha." Kỳ Vũ Thu liếc , .

Lý Kỳ lời trong khoảnh khắc động lòng, nhưng những giọt m.á.u chảy từ vết thương của Đặng Triều, vẫn cam lòng lắc đầu: "Thôi thôi, vẫn nên thành thật mang bùa bình an . Có bùa bình an là đủ ."

Thường Tiên Kiến thì nóng lòng thử, nhưng Kỳ Vũ Thu thẳng thừng từ chối: "Đạo phù vốn dĩ cũng gần giống bùa bình an, khắc thêm nữa là thừa thãi."

Theo nhiều ngày như , Thường Tiên Kiến tuy vẫn tự thành thành công một vụ việc nào, nhưng cũng thực lực, so với những trẻ tuổi trong Hiệp hội Huyền học thì hơn nhiều, hơn nữa thể vẽ mấy lá bùa mang cũng coi như là chút tài năng.

Thường Tiên Kiến lúc mới gãi đầu chút ngượng ngùng.

Phù văn khắc xong, Kỳ Vũ Thu dùng ngón tay dính chu sa vẽ một hình ngọn đuốc ở giữa ấn đường Đặng Triều. Chờ ngọn đuốc vẽ xong, Đặng Triều cũng run rẩy mở mắt.

Khi thấy Kỳ Vũ Thu bên cạnh , ánh mắt vốn chút mơ màng của Đặng Triều tỉnh táo , miệng mếu máo liền bao phủ đầy nước mắt: "Anh Kỳ, em xem như thấy . Anh đến chậm thêm một bước nữa, lẽ sẽ còn gặp em!"

Nói xong liền thuận thế lao lòng Kỳ Vũ Thu, hệt như một chú ch.ó lớn bắt nạt, chạy về mách lớn.

Kỳ Vũ Thu, lớn , chẳng hề dịu dàng chút nào, đưa tay đẩy đầu sang một bên tránh . Thấy Đặng Triều vẻ mặt tủi , thì vỗ vỗ đầu : "Đừng loạn, chuyện chính sự cần với ."

Đặng Triều vội vàng cầm gối ôm lót lưng, chớp mắt : "Anh Kỳ , em đây."

Kỳ Vũ Thu lật tay lên, hiệu xem cổ tay : "Cậu hãm hại. Người tay với hoặc là cực kỳ quen thuộc với , hoặc là liên hệ với nhà . Loại thuật pháp cần sinh thần bát tự và móng tay hoặc tóc của . Cậu nghĩ kỹ xem, gần đây bên cạnh xuất hiện khả nghi nào ?"

Đặng Triều lời Kỳ Vũ Thu cho lòng chợt lạnh, run giọng : "Em, gần đây em đều theo Lý, bận lắm, thời gian gặp bạn bè đây..."

Hơn nửa tháng nay cũng về phòng trọ của nào, thời gian cũng ai đến tìm , thể lấy tóc móng tay gì của !

Ở Bắc Kinh quen ngoài trong văn phòng thì chỉ mấy bạn đại học. Những bạn đó tuy quan hệ với tệ, nhưng cũng chính xác giờ sinh của . Cho nên, động thủ với , lẽ, chỉ thể là lấy tin tức từ nhà .

Lý Kỳ và Thường Tiên Kiến thấy sắc mặt đổi dần, liền hiểu Đặng Triều xảy chuyện thoát khỏi liên quan đến nhà, lập tức nên gì an ủi .

Đặng Triều ngày thường tùy tiện, đối đãi với chân thành phòng , gia đình cưng chiều từ nhỏ. Mỗi nhắc đến nhà cũng đều vui vẻ, giờ gặp chuyện như , quả thực là đ.â.m một nhát ném tương ớt.

Điều đau đớn nhất gì hơn việc yêu nhất, bao giờ phản bội , đ.â.m lưng.

Kỳ Vũ Thu cho Đặng Triều thời gian đau buồn, chọc vết sẹo đầu một cái : "Thứ thì dễ giải quyết, nhưng vẫn cần rõ là ai tay. Cậu vẫn nên gọi điện thoại hỏi thăm một chút, tự đưa quyết định, mới dễ dàng căn cứ quyết định của mà phản kích."

Mặc dù theo tính cách của Kỳ Vũ Thu, chắc chắn sẽ cho một bài học thích đáng, nhưng nếu thật sự là ba Đặng Triều tự tay , đến lúc đó xảy chuyện gì Đặng Triều e là chấp nhận . Chuyện Kỳ Vũ Thu thể tùy tiện Đặng Triều quyết định.

Đặng Triều run rẩy lấy điện thoại , nghẹn ngào gọi điện cho . Mặc kệ khác thế nào, vẫn thể tin ba sẽ hại .

khám nhầm là nhiễm trùng đường tiết niệu, ba tranh đăng ký hiến tạng cứu ! Mặc dù cuối cùng cũng thể hiến tạng thành công, cũng nhiễm trùng đường tiết niệu.

Điện thoại kết nối, đầu dây bên lập tức bắt máy, một giọng nữ vui vẻ truyền đến: "Con trai, con mà gọi điện thoại nữa là cứ tưởng con lừa bán lên núi lớn khe sâu , lâu thế mà gọi điện về nhà!"

Đặng Triều lập tức chịu nổi, lớn: "Mẹ, , dùng bát tự của con chuyện gì !"

"Ô, nhanh hiệu quả , con trai, con mua vé ? Có trúng giải đặc biệt ?" Bên , Đặng hề vẻ chột , còn mang theo sự đắc ý và tự hào nhỏ.

Đặng Triều: ......

Đặng Triều: "Mẹ, rốt cuộc gì, con suýt c.h.ế.t , nếu ai cứu con, tối nay con thể bay về nhà gặp !"

Mẹ Đặng lập tức luống cuống: "Này, chuyện gì xảy thế, vị đại sư như mà, con trai con chứ? Đại sư rõ ràng đó là thuật cầu phúc, thể giúp con vận khí bùng nổ mà, lật tung cả nhà mới bới tóc m.á.u của con đáy rương, thành thế !"

Lúc , Lưu Hạo đang việc ở gần đó cũng nhịn đưa ánh mắt kinh ngạc tới. Thảo nào tính tình Đặng Triều nhảy nhót yên, hóa nhà cũng đáng tin cậy như !

Lòng Đặng Triều buông lỏng, càng dữ dội hơn: "Cái quái gì mà đại sư, hại c.h.ế.t con đó, thể như !"

"Con trai, sai , đến Bắc Kinh thăm con ngay đây, con nhất định cố gắng lên, nhất định khỏe mạnh!" Mẹ Đặng nức nở, "Tất cả là tại ba con, cứ khăng khăng vị đại sư lợi hại, nhiều trong khu phố của đều tìm ông phép, nhiều thấy hiệu quả ngay lập tức, mới giúp con thêm chút may mắn mà."

 

 

 

 

Loading...