Cá Mặn Xuyên Thành Vai Ác - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-11-30 04:59:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Tuy vẫn còn nghi ngờ với cha con nhà họ Trần, nhưng sự trợ giúp của Trần Phi Ngang, những kẻ truyền bá đồ đằng ở Bắc Kinh quả thật lượt sa lưới. Hơn nữa, qua thẩm vấn, những đều thuộc về một tổ chức, tổ chức liên quan đến nhà họ Trần thì vẫn kết luận.

Mặc dù , mặc kệ nhà họ Trần rốt cuộc mục đích gì, trong sự kiện họ quả thật phát huy tác dụng lớn. Trong tình huống khẩn cấp như , Ngô Quảng Phong cũng lý do gì để ngăn cản họ.

"Cái tên Trần Phi Ngang luôn giữ vẻ nhạt nhẽo, chuyện với ai cũng khách sáo, bao giờ thấy cấp bách khó chịu, nhưng luôn cảm thấy thực sự... một cảm giác kỳ quái, thấy liền thoải mái." Mạc Quân vẽ bùa với Kỳ Vũ Thu.

Mấy ngày Trần Phi Ngang ở Hiệp hội Huyền học, tuy biểu hiện khiêm tốn ôn hòa, khi giao tiếp với họ cũng từng lộ dù chỉ một tia kiên nhẫn coi thường, nhưng Mạc Quân luôn cảm thấy trong xương cốt vẫn khinh thường họ.

Người thể cả ngày mang một bộ mặt nạ che giấu cảm xúc thật của , thì càng đáng sợ.

Thường Tiên Kiến tuy còn gặp Trần Phi Ngang , nhưng từ khi tuyên bố là thiên tài, còn mượn Ngũ Lôi Phù để dìm Kỳ Vũ Thu, liền ấn tượng về . Nghe lời Mạc Quân, hừ một tiếng : "Giả tạo! Anh Kỳ của chúng mới là thiên tài thực sự, cũng thấy Kỳ giống , còn tổ chức một màn mắt long trọng."

Kỳ Vũ Thu ném một cục giấy về phía hai , mắng: "Hai giỏi giang thật, tay còn thạo mà dám buôn chuyện, đừng lãng phí chu sa và giấy vàng của chứ."

Mạc Quân hắc hắc: "Cậu Kỳ, đóng học phí mà."

Nói cây bút lông trong tay khống chế lệch một chút, hỏng một lá bùa.

Thường Tiên Kiến gãi đầu, : "Anh Kỳ, em là đàn em của , học thành tài chắc chắn sẽ nuôi lúc về già, đầu tư cho em một chút cũng lỗ ."

Kỳ Vũ Thu bất đắc dĩ thở dài. Hai nhóc ngày thường từng thấy oán khí lớn như với ai, cũng Trần Phi Ngang rốt cuộc đáng ghét đến mức nào, khiến Mạc Quân giận đến thế.

" hỗ trợ, những kẻ tuyên truyền đồ đằng mê tín dị đoan cũng từ từ giảm , tình hình xem như tạm thời khống chế." Mặc dù phiền Trần Phi Ngang, nhưng Mạc Quân cũng thể thừa nhận, quả thật chút tài năng, đặc biệt là thuật bói toán của , quả thực chuẩn đến đáng sợ.

2 ngày , khi Ngô Quảng Phong và cha con nhà họ Trần thương lượng, đồng ý cho họ tự do hành động, đồng thời phái nhân viên của Hiệp hội hỗ trợ bên cạnh. để tránh mâu thuẫn, vẫn để Núi Thanh Mang và Tam Dương Quan theo chỉ huy của Trần Phi Ngang.

điều họ kinh ngạc là, Mộc Đàm của Tam Dương Quan ha hả chủ động đề nghị thể hành động cùng Trần Phi Ngang, còn họ kịp quen với tình hình bộ thành phố Bắc Kinh, Trần Phi Ngang ở đó, họ sẽ công vô ích.

Núi Thanh Mang thì sắp xếp riêng của , vẫn theo kế hoạch đây, cử giám sát ở các khu vực.

Mà Trần Phi Ngang dựa thuật bói toán của , chỉ trong một ngày tìm hai nhóm định tay với khu trường đại học ở phía Đông thành phố. Trong quá trình hành động, Tam Dương Quan cũng hề gây rối, mà theo kế hoạch của Trần Phi Ngang, một bắt gọn những đó.

So sánh với đó, Núi Thanh Mang kém cỏi hơn nhiều, họ vẫn như mấy ngày , tìm một khả nghi nào.

Thái độ khác thường của Tam Dương Quan khiến Ngô Quảng Phong và những khác càng thêm nghi ngờ. Tam Dương Quan luôn duy ngã độc tôn, ngay cả Núi Thanh Mang cũng để mắt, thể cúi đầu nhà họ Trần, một thế gia luôn thấp hơn họ một bậc. Cho dù Trần Phi Ngang, họ cũng nên biểu hiện như .

Mạc Quân vốn phân công nhóm của Trần Phi Ngang, Ngô Quảng Phong quan sát gần gũi nhà họ Trần và Tam Dương Quan. , đến cuối cùng khi hành động, Ngô Quảng Phong đổi ý, bảo chỗ Kỳ Vũ Thu tiếp tục học tập, còn theo cha con nhà họ Trần thì đổi thành thầy Dư của Hiệp hội.

mà nếu sự việc chuyển biến, thì thêm thiếu cũng thành vấn đề.

Kỳ Vũ Thu vẻ mặt tình nguyện của Mạc Quân, : "Mèo nào bắt chuột mới là mèo giỏi. Mặc kệ họ mục đích gì, tạm thời giúp các giải quyết cơn nguy cấp là đủ , còn về thì tính ."

Nói xong ngả , dựa tay vịn ghế sofa bắt đầu ngủ gật.

Đối với Trần Phi Ngang, Kỳ Vũ Thu lòng hiếu kỳ. Lời giải thích của Trần Phi Ngang về Ngũ Lôi Phù càng khịt mũi coi thường. Dựa mô tả trong sách cổ là thể " nguyên" bùa chú, bay lên trời luôn . Một tuổi thể vẽ bùa, ba tuổi phá trận, điều khiến Kỳ Vũ Thu phỏng đoán, Trần Phi Ngang , lẽ cũng giống , mang theo ký ức kiếp .

điều khác biệt là, sư phụ mưu lợi lợi dụng khe hở của Thiên Đạo mới giành cho một đường sinh cơ, luân hồi bao nhiêu kiếp mới thể trùng hợp tỉnh trong đời . Mà Trần Phi Ngang thể từ một tuổi, thậm chí ngay từ khi sinh mang theo ký ức kiếp , điều thật sự khiến suy nghĩ sâu xa.

Kỳ Vũ Thu thở dài, vẫn tìm thời gian gặp mặt vị thiên tài một mới .

đợi Kỳ Vũ Thu tìm cơ hội gặp Trần Phi Ngang, tìm đến .

Không do sự truyền bá của đồ đằng , gần đây ai tìm đến văn phòng của họ nữa. Dù cũng thiếu tiền, Kỳ Vũ Thu cũng mừng vì nhàn rỗi, mỗi ngày cứ 9 giờ sáng , 5 giờ chiều tan sở, đôi khi sẽ về sớm hơn, đến văn phòng Mẫn Dục một lát, đó hai cùng về nhà.

Nếu buổi tối hai bận rộn thâu đêm, thì sáng hôm thể sẽ trốn việc luôn, dù là ông chủ, cũng ai quản .

Còn Mẫn Dục thì mỗi ngày đúng 8 giờ cửa, buổi tối tăng ca thì 6 giờ về nhà.

Cùng chú Lưu xem phim truyền hình cả buổi sáng, Kỳ Vũ Thu thật sự là nhàm chán, liền mang theo cơm trưa mà dì chuẩn , bảo tài xế đưa đến tòa nhà Mẫn thị.

Chào hỏi cô lễ tân, Kỳ Vũ Thu tay xách bốn tầng hộp cơm bước thang máy.

Mẫn Dục còn đang bận, liền tự mang hộp cơm từng món một bày biện xong, đó chờ Mẫn Dục xong công việc trong tay cùng ăn.

Trợ lý ôm một chồng báo cáo đẩy cửa , ngửi thấy mùi thơm ch** n**c miếng, liền "phu nhân tổng tài" nhà họ đến bầu bạn ăn cơm cùng tổng tài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-xuyen-thanh-vai-ac/chuong-155.html.]

Anh đặt báo cáo lên bàn việc, chào hỏi Kỳ Vũ Thu, báo cáo xong với tốc độ nhanh nhất, kiên quyết từ chối lời mời nhiệt tình giữ của Kỳ Vũ Thu, nhanh chóng rút lui.

Kỳ Vũ Thu thức ăn bàn, với Mẫn Dục: "Lần em vẫn nên mang ít hơn, hai chúng cũng ăn hết mà."

Mẫn Dục cởi áo khoác, xắn tay áo lên, mặt mang theo nụ , nhưng tiếp lời Kỳ Vũ Thu. Có ở đây, đồ ăn bàn tuyệt đối sẽ lãng phí.

Ăn cơm xong, Kỳ Vũ Thu ngủ một giấc trong phòng nghỉ bên trong. Hơn ba giờ chiều khi thông báo tài xế, liền xách hộp cơm thu dọn xong lững thững xuống lầu.

Tuy là tháng 10, nhưng mặt trời hơn ba giờ chiều vẫn còn chói chang. Kỳ Vũ Thu ở ghế ngáp một cái, trò chuyện vu vơ với tài xế, đầu dựa cửa kính xe các tòa nhà cao tầng ven đường.

Con đường từ nhà đến công ty Mẫn Dục gần đây nhiều, hầu như nhớ rõ từng cửa hàng đặc sắc ven đường, từng giao lộ. Qua ba ngã tư đường, rẽ trái, thêm năm phút, liền đến khu phố của họ.

Tài xế đương nhiên quen thuộc con đường hơn , thấy sắp đến ngã tư thứ ba, tay cầm vô lăng liền chuẩn rẽ, nhưng ngờ khi rẽ xong, phát hiện con đường phía hình như điểm thích hợp. Tấm biển đường thấy, hai bên lầu hình như cũng thấp hơn so với khi?

Tài xế đầu thoáng qua, sai, chính là giao lộ mà, chẳng lẽ là ông nhớ lầm, con phố vốn dĩ là như ?

Tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng ông hề hoảng loạn, chỉ là dần dần giảm tốc độ.

Người bộ hai bên đường thưa thớt mấy, tường các tòa nhà cao tầng mang theo thở cũ kỹ, biển hiệu các cửa hàng cũng còn vẻ mới mẻ trong ký ức của ông , mà biến thành biển hiệu gỗ thống nhất, đó chữ bằng màu đỏ.

Thật sự giống cảnh trong phim cổ trang.

Tài xế những cửa hàng cũ nát ngoài cửa xe, càng thêm nghi hoặc. Nếu nhớ lầm, khu vực là khu thương mại mới, bộ con phố đều trang trí sặc sỡ, đột nhiên biến thành phong cách ?

Ông nhớ lúc đến phát hiện những đổi , cho dù là đang phong cách phục cổ, thì cũng thể chỉ mấy tiếng đồng hồ đổi bộ chứ?

"Kỳ , nhầm đường ? Đầu óc hình như chút loạn." Ông bên trái bên , càng càng cảm thấy thích hợp, mang theo vài phần nghi hoặc hỏi.

Kỳ Vũ Thu dựa cửa kính xe, tay chống cằm : "Không nhầm , chính là con đường , chú cứ tiếp tục lái ."

Tài xế lắc đầu, mặt nhăn thành một cục: "Không đúng, con đường con đường , hình như từng qua đây, nhé?"

"Không cần, chú cứ tiếp tục lái về phía , con đường thế nào." Kỳ Vũ Thu vẫn ngoài cửa sổ, mặt chút khác thường nào.

Tài xế đương nhiên theo , mang theo đầy đầu nghi hoặc tiếp tục lái về phía .

con đường như tận cùng, ông cảm thấy lái lâu, vẫn thấy giao lộ rẽ, theo tốc độ của họ, lúc đều sắp lái khỏi thành phố .

"Kỳ , cái , thật sự nhầm đường , mãi tìm thấy giao lộ ." Ông chút luống cuống, phụ cận thể nào con đường nào dài như giao lộ rẽ.

Kỳ Vũ Thu khẽ một tiếng, xua tay: "Chú Trương, chú dừng xe ở khách sạn phía một chút, vệ sinh."

Tài xế "ai" một tiếng, giảm tốc độ xe, dừng xe cửa một khách sạn.

Kỳ Vũ Thu xuống xe, cúi qua cửa kính với tài xế: "Chú Trương, mặc kệ là ai đến, chú cũng đừng xuống xe nha, lát nữa sẽ ngay."

Tài xế vội vàng gật đầu, lúc ông cũng dám chạy loạn.

Dặn dò xong, Kỳ Vũ Thu đến đuôi xe, nhét một cái khắc gỗ nhỏ tay nắm vô lăng, dán thêm một lá bùa, mới yên tâm bên trong khách sạn.

Tài xế Kỳ Vũ Thu , lấy điện thoại xem đây rốt cuộc là chỗ nào, nhưng lấy điện thoại , ông phát hiện ở đây thế mà chút tín hiệu nào.

Kỳ lạ, đây rừng núi hoang vắng, thể tín hiệu, chẳng lẽ gần đây bật thiết che chắn sóng?

Ông thở dài, hôm nay chuyện lạ thật nhiều, chờ khỏi con phố , ông nhất định nhanh chóng tra lộ trình gần đây.

Đang suy nghĩ, cửa kính xe bỗng nhiên gõ vang. Ông ngước mắt , là một phụ nữ diện mạo vô cùng tinh xảo.

Người phụ nữ uốn tóc xoăn cổ điển, mặc một bộ sườn xám màu xanh biển, mắt long lanh cách cửa kính xe ông , đôi mắt to ngấn nước dường như chứa đựng ngàn lời vạn ý.

"Tiên sinh, chân trật , nhà ở phía xa, thể cho nhờ một đoạn đường ?" Giọng của cô mềm mại, mang theo chút yếu ớt, mở miệng là một lời mê hoặc.

tài xế hề lay động, trực tiếp từ chối : "Xin , bắt khách, cô vẫn nên tìm khác ."

Ông rõ vị trí của , cũng sẽ chuyện dùng xe của chủ để kéo khách riêng, điều nghiêm trọng vi phạm đạo đức nghề nghiệp của ông , đùa !

 

 

 

 

Loading...