Cá Mặn Xuyên Thành Vai Ác - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-11-30 04:59:49
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Màu đỏ đậm của ráng chiều chiếu đôi mắt Kỳ Vũ Thu khiến cay. Cậu híp mắt về phía khe hở đó, mới phát hiện bên ngoài là hoàng hôn, chân trời phủ một tầng ráng đỏ rực rỡ.

ảnh quen thuộc trong ráng chiều khiến chỉ liếc mắt một cái liền nhận là ai.

"Anh, tới đây?" Giọng chút khàn khàn, trái tim đập thình thịch, là rung động nhiều hơn lo lắng sâu hơn.

"Anh tới đón em về nhà." Âm thanh dồn dập truyền đến từ chỗ ráng chiều, bóng dáng động đậy, bước chân hốt hoảng về phía bên .

Ánh sáng màu đỏ theo bước chân lan tràn sâu trong bóng tối, như chiếc áo choàng màu đỏ đậm bay phía , từng chút từng chút xua tan bóng tối. Những ở ngoài cùng chậm rãi phủ lên một tầng màu đỏ, một nữa đắm trong ánh nắng còn sót , họ chịu đựng sự đau nhức của đôi mắt, trân trọng về phía mặt trời đỏ rực phía , đó nước mắt chảy dài. Họ cứu .

Huyền Thanh nhẹ buông tay, cái đinh sắt trong tay "leng keng" rơi mặt đất. Ông th* d*c cúi đầu cái đinh sắt , âm thầm may mắn, may mắn rối rắm một chút cái đinh nên đưa cho ai, mà trực tiếp ích kỷ dùng lên , nếu hiện tại tám phần hồn phi phách tán.

Ông "ha hả" hai tiếng, chân mềm nhũn dứt khoát thẳng xuống đất, đó đầu bóng dáng đang chạy về phía Kỳ Vũ Thu.

Ông vẫn là đầu tiên rõ ràng nhận thức , Mẫn Dục thế mà sát khí nồng đậm như . Trước họ từng gặp mặt, chuyện rõ ràng như , vì tất cả theo bản năng xem nhẹ chứ?

Kỳ Vũ Thu chớp chớp mắt, áp lực tan biến đồng thời, một đôi tay đỡ lấy thể mệt mỏi của .

Mẫn Dục ôm lấy eo , ôm chặt lòng n.g.ự.c . Anh vết m.á.u mặt , tay run run nhẹ nhàng chạm một chút, giọng khàn khàn : "Thế nào?"

Kỳ Vũ Thu thấy sự nôn nóng trong mắt , hai tay che tay , : "Không , chỉ là mệt mỏi, đừng lo lắng."

Mẫn Dục hề tin, càng thêm cẩn thận, cúi lưng luồn qua đầu gối , ôm cả lòng.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Sao tới đây?" Kỳ Vũ Thu vùi mặt vai , nữa nhẹ giọng hỏi.

Mẫn Dục ôm về phía chiếc xe đang dừng ở cách đó xa, dừng bước chân, nghiêng mặt : "Anh qua, nếu nguy hiểm, nhất định cho ."

Kỳ Vũ Thu rụt cổ một chút, đôi mắt đen nhánh tràn đầy vô tội : "Em cũng nguy hiểm như , đến mới nơi ẩn giấu một kẻ điên."

Mẫn Dục mím môi, gì đó, nhưng vài vết m.á.u mặt trong lòng ngực, trong lòng chỉ còn đau lòng, những lời còn đều hỏi lời.

"Chờ vết thương của em lành chúng một nữa thảo luận về định nghĩa của nguy hiểm." Anh , "Người ? Hắn chạy ?"

Kỳ Vũ Thu cọ cọ trán , giơ tay chỉ Trần Phi Ngang đang mặt đất: "Ở đằng đó, em ở đây, thể chạy trốn!"

Thiên Đạo nhất định mai một, còn bất kỳ cơ hội xoay chuyển nào, kẻ chủ mưu màn còn cho c.h.ế.t .

Mẫn Dục vẻ đắc ý nho nhỏ mặt , trong lòng nhẹ nhõm thở .

"Anh còn trả lời em, tới nơi gì?" Kỳ Vũ Thu nghiêng đầu .

Biểu cảm Mẫn Dục khôi phục đạm nhiên, về phía : "Anh , đón em về nhà."

"Là bảo tới." Hội trưởng Chung .

Kỳ Vũ Thu để Mẫn Dục ôm đến mặt Hội trưởng Chung, ý bảo Mẫn Dục buông , đất xong nghi hoặc về phía Hội trưởng Chung.

Hội trưởng Chung đợi mở lời dò hỏi, liền xua tay : " chỉ là thông báo tới nơi đón về nhà, cũng gì khác, chuyện còn các về nhà tự chuyện ."

Mà lúc , tia ý niệm cận tồn của Thiên Đạo phát hiện, chính thế mà thể tiêu tán, nó nhốt trong gian , thể động đậy chút nào. Nghe lời Hội trưởng Chung , nó mới đầu tiên chú ý tới Mẫn Dục, ở nơi nó từng phát hiện ẩn giấu một như . Một mang một phần quy tắc ẩn trong thế gian, ngay cả nó cũng thể phát hiện.

"Ngươi tính kế !!" Lần còn sức lực cố huyền bí nữa, tất cả đều thấy tiếng gầm giận dữ quanh quẩn xung quanh .

Hội trưởng Chung vuốt vuốt chòm râu, híp mắt, biểu cảm đắc ý : "Ngươi chung quy a. Kịch bản mấy trăm năm ngay cả canh cũng đổi liền một , đây nhưng gọi tính kế."

"Ngươi vĩnh viễn tồn tại , hiện giờ cũng coi như là thông qua một loại phương thức khác thực hiện mục tiêu , hơn nữa từ nay về cần lo lắng mai một, hảo hảo hưởng thụ sự vĩnh sinh khó ."

"Không!" Nó chính là chủ nhân thế gian , chứ vĩnh viễn nhốt tại một phương hư !

mất sự khống chế đối với phiến thiên địa , tiểu thiên địa do nó sáng tạo cũng vĩnh viễn phong ấn trong hư .

Mặt trời lặn về phía Tây, sắc trời ảm đạm xuống, Hội trưởng Chung ánh sáng chớp động trong mắt Kỳ Vũ Thu, đưa tay vỗ vỗ vai : "Làm loạn thành như liền về nhà dưỡng thương , nếu thời gian, đến Hiệp hội Huyền học tìm lão già , đến lúc đó cùng hạ hai ván cờ, cũng coi như là quan tâm chút cho già."

Mẫn Dục tâm tư tìm tòi nghiên cứu những bí mật liên quan , chỉ nhanh chóng mang về, kiểm tra cẩn thận một chút xem Kỳ Vũ Thu rốt cuộc nội thương .

Kỳ Vũ Thu nữa bế lên, Hội trưởng Chung hai , bỗng nhiên đến cực kỳ xán lạn: "Các chính là duyên phận mệnh trung chú định."

Vô luận như thế nào, họ chú định chỉ thể ở bên , họ là sự tồn tại đặc biệt nhất thế gian, ngoại trừ đối phương .

Mẫn Dục lúc mới chuyển tầm mắt qua Hội trưởng Chung, nghiêm túc : "Cảm ơn."

Sau đó liền còn chần chờ, xoay rời .

Hội trưởng Chung bóng dáng hai , nụ dần dần biến mất. Ông sờ sờ miệng , thế mà cảm thấy chút chua xót.

Nói , vẫn là ông tận tay đem "gả" ngoài.

Đặt ghế phụ, Mẫn Dục cài chặt dây an , dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Bắc Kinh. Trên đường liền hẹn bác sĩ, đến bệnh viện xong lập tức cho Kỳ Vũ Thu kiểm tra .

Kết quả kiểm tra buông xuống tảng đá đè nặng trong ngực. Kỳ Vũ Thu bất kỳ dị thường nào, vô cùng khỏe mạnh.

Đem mang về nhà xong, phân phó dì một bàn đồ ăn bổ máu, chằm chằm Kỳ Vũ Thu ăn hết sạch đồ ăn mới thôi.

Ban đêm, Mẫn Dục ôm lòng, lẳng lặng đang ngủ say trong ngực. Trong phòng tối, cảm thấy thể rõ ràng thấy mặt Kỳ Vũ Thu. Anh cứ như tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, một một dùng ánh mắt phác họa gương mặt , thẳng đến khi trời sáng, mới nhẹ nhàng c.ắ.n một ngụm mặt Kỳ Vũ Thu.

"Không lời, ngoan ngoãn ở trong tầm mắt , đừng cả."

Đêm hôm đó, tất cả các nơi đồng loạt đổ một trận mưa như trút nước, đến hừng đông mưa mới tạnh. Người dậy sớm ngày hôm phát hiện, khí đều tươi mới hơn so với nhiều, trận mưa giống như mang tất cả cũ kỹ năm xưa, nghênh đón khí tượng mới.

Hội trưởng Chung ở đình hóng gió ngắm mặt trời ban sơ, . Đây mới là bộ dáng phiến thiên địa vốn nên . Huyền học suy tàn, là bởi vì cần đến nữa, họ phương hướng mới, con đường mới, con đường sẽ mang họ xa hơn, bay cao hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-man-xuyen-thanh-vai-ac/chuong-164.html.]

Huyền học suy tàn chuyện một sớm một chiều, trong thời gian ngắn Hiệp hội Huyền học vẫn còn vô chuyện cần xử lý, Ngô Quảng Phong cũng thể nghênh đón việc về hưu, theo bận rộn chân chạm đất. Huyền Thanh càng là thở ngắn than dài. Đời ông , sợ là kịp hưởng cái lúc Núi Thanh Mang bọn họ cải tạo thành khu du lịch .

Ông vốn còn nghĩ mở một tài khoản video, học cùng chạy theo trào lưu livestream, lúc giấc mộng tan biến.

Giấc mộng tan biến Huyền Thanh tìm tâm sự một chút, bày tỏ một chút sự buồn bực của , tìm tới tìm lui, phát hiện cũng chỉ thể tìm Kỳ Vũ Thu. gọi điện thoại qua , phát hiện Kỳ Vũ Thu thế mà thành bận rộn, nửa ngày thời gian đều rảnh!

"Cũng thấy ăn phát đạt mà, bận rộn như ?" Huyền Thanh oán giận .

Kỳ Vũ Thu sô pha khổ một tiếng, đó ngước mắt đàn ông việc nghiêm túc khi trạng thái công việc, chậc, trai!

Bắt đầu từ ngày đó, Mẫn Dục liền cho rời khỏi tầm mắt vượt quá mười phút. Kỳ Vũ Thu vốn dĩ liền chột , mắt thấy dọa thành như , khẳng định gánh vác trách nhiệm. Thế là đem chuyện phòng việc bộ ném cho Thường Tiên Kiến và Lý Kỳ, còn thì theo Mẫn Dục tới cao ốc Mẫn thị .

Mẫn Dục nhiều công việc, nghiêng đầu qua một chút, trong nháy mắt đ.á.n.h trúng tim Kỳ Vũ Thu, a, thật là phiền não ngọt ngào a.

Phiền não như tuyệt đối thể để những độc như Huyền Thanh , nếu ông khẳng định sẽ ghen tị c.h.ế.t.

Đối phó hai câu, Kỳ Vũ Thu cúp điện thoại, ghé lên tay vịn sô pha vẻ mặt si mê đàn ông đang thảo luận công việc cùng cấp .

Khi đàm luận công việc, giọng Mẫn Dục trầm thấp hơn nhiều, ánh mắt càng thêm sắc bén, cả tản uy thế của vị trí cao. Kỳ Vũ Thu lén lút lấy điện thoại di động , "tạch tạch" chụp mấy tấm ảnh, đó lật xem chậm rãi thưởng thức. Cậu chọn tấm nhất hình nền chờ, đáng tiếc chọn chọn cũng chọn , cách nào, tấm nào Mẫn Dục cũng đều trai như !

"Nếu nhàm chán, thể phòng huấn luyện của Tiểu Trương bọn họ xem thử." Trợ lý , Mẫn Dục Kỳ Vũ Thu đang vùi đầu ở góc sô pha khỏi thở dài. Kỳ Vũ Thu ở cùng mấy ngày, cũng đủ . Tuy rằng đích xác luôn luôn thể thấy , nhưng Mẫn Dục trong lòng điều thể, Kỳ Vũ Thu là yêu của , chứ thú nhồi bông.

Kỳ Vũ Thu vốn là tính tình hiếu động, cứ trong văn phòng nhỏ hẹp khẳng định sẽ nhàm chán.

"Em nhàm chán mà."

Kỳ Vũ Thu ngẩng đầu từ trong gối ôm lên, Mẫn Dục khóe mắt ửng đỏ cùng nước trong mắt, cùng với nụ lay động ở khóe miệng , đột nhiên cúi đầu . Thôi, căn bản cần vì tên gia hỏa nhọc lòng, nếu thật sự nhàm chán em tuyệt đối sẽ khách khí với , khẳng định sẽ trực tiếp chạy.

Kỳ Vũ Thu vốn định Hiệp hội Huyền học tìm Hội trưởng Chung, nhưng thời gian việc luôn luôn ở bên Mẫn Dục, chỉ thể dời thời gian đến cuối tuần.

Trong đình hóng gió nhỏ, Kỳ Vũ Thu nhéo một quân cờ thế cờ bàn, cau mày. Xong đời xong đời, thua .

Lén Mẫn Dục một cái, Mẫn Dục liền đem quả nho lột xong nhét miệng . Kỳ Vũ Thu nhận sự cứu viện từ bên ngoài, âm thầm thở dài, cứng rắn hạ cờ.

Hội trưởng Chung lên tiếng: "Ngại quá ngại quá, thắng ."

Kỳ Vũ Thu ngả sang bên, ngã Mẫn Dục, r*n r* : "Người chính là tới ngược gà mờ!"

Hội trưởng Chung một cái, đem quân cờ từng cái thu mới rũ mắt : "Không bằng bái thầy, tự dạy con, bất quá con tĩnh tâm học, đừng học hai ngày liền bắt đầu nhảy nhót lung tung yên phận."

Kỳ Vũ Thu ông một cái, mặt cũng mang lên ý , lẩm bẩm : "Bái sư... Vậy xong , cờ nghệ của con đề cao là hy vọng."

bưng nước đây, Hội trưởng Chung uống một ngụm lúc mới chậm rãi : "Sát khí Mẫn tiểu hữu, sẽ tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào cho ."

Kỳ Vũ Thu trong nháy mắt tỉnh táo , vẫn cách nào sát khí Mẫn Dục rốt cuộc là chuyện gì, từ khi trở về từ khu mỏ liền nửa lòng lo lắng, sợ sự khác thường Mẫn Dục sẽ mang đến hậu quả gì cho .

"Không giống với Trần Phi Ngang hàng giả , Mẫn tiểu hữu coi là Thiên Mệnh Chi T.ử chân chính ." Hội trưởng Chung Mẫn Dục, trong mắt mang theo ý trêu chọc.

Khí vận ngút trời quá mức đoạt mắt, cho nên mới mang theo một sát khí che giấu. Thiên Đạo nổi điên, quy tắc mới chỗ ẩn nấp, tự phân thành hai. Một nửa từ lâu ông ngẫu nhiên gặp giấu trong ấn tỉ lấy kiếm phong ấn, nửa thì tự ẩn nấp trong nhân loại lớn lên trong vạn vật.

Nếu Thiên Đạo thắng, Mẫn Dục thì chỗ nào để trốn.

Cho nên, Mẫn Dục và Kỳ Vũ Thu tương tự như thế, hợp như thế. Mẫn Dục là bùa hộ mệnh của Kỳ Vũ Thu thời khắc cuối cùng, kiếp nạn của Mẫn Dục, do Kỳ Vũ Thu tận tay hóa giải.

Kỳ Vũ Thu hiểu sự giải thích huyền diệu khó hiểu của Hội trưởng Chung, hừ nhẹ một tiếng, ý khóe miệng cách nào đè nén .

Lúc mới tỉnh , trong trí nhớ hỗn loạn Mẫn Dục cũng là vai chính, họ một là pháo hôi một là kẻ xui xẻo, gặp mới ngày lành hôm nay. Không thể họ đích xác là trời sinh một đôi nha.

Mẫn Dục đối với những điều hề quan tâm, cái gì thiên cơ Thiên Đạo, đều liên quan đến . Dã tâm lớn, chỉ giữ lấy mắt sống thật hết một đời mà thôi.

Kỳ Vũ Thu há miệng tiếp nhận quả nho Mẫn Dục đưa tới, Hội trưởng Chung đem lọ cờ đựng quân cờ màu đen đưa qua, nữa lẩm bẩm : "Con nhưng thua nữa, thắng con nhiều ván như , thể nhường con một !"

"Không thể." Hội trưởng Chung chút lưu tình cự tuyệt.

Kỳ Vũ Thu thở dài, từ Mẫn Dục dậy, đầu nhỏ giọng : "Anh thể giúp em một chút ."

Mẫn Dục mặt mang theo ý ôn nhu, đó kiên định lắc lắc đầu.

Kỳ Vũ Thu ngửa mặt lên trời thở dài, thể bắt đầu quá trình chịu ngược một nữa.

"Ai, sư phụ."

"Ừm, ."

"Tuần con tổ chức hôn lễ."

"......"

"Hôn lễ xong liền hưởng tuần trăng mật."

"Sau đó thì , cùng , dù cả đống thời gian."

"Sư phụ, loại đồ vật thực thần kỳ nhét trong miệng lấy ?"

"Thứ gì?"

"Bóng đèn a! À, còn kẹo bóng đèn."

Một tiếng mắng từ đình hóng gió nhỏ truyền , Ngô Quảng Phong bước cổng lớn Hiệp hội Huyền học ba vui vẻ trong đình hóng gió, mặt cũng tự giác mang lên ý . Tất cả điều cũng thật !

 

 

 

 

Loading...