Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 579: --- Tìm nam quan trêu đùa Cố Gia?

Cập nhật lúc: 2025-10-06 05:04:29
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khoảnh khắc cửa đẩy , gió cuốn trong phòng, màn sa màu xanh bỗng nhiên bay lên, ánh nến theo đó lay động, lúc sáng lúc tối.

Mèo Dịch Truyện

 

Sau màn sa, Hứa Tĩnh Ương đoan tọa chiếc giường La Hán cửa sổ, một tay đặt đầu gối, bàn tay khớp xương rõ ràng đeo ngọc ban chỉ.

 

Lông mày lá liễu, mắt phượng ẩn hiện giữa bóng màn sa lay động, ánh mắt sắc như lưỡi dao.

 

Toàn nàng giống như một con mãng xà bạc sắp hóa rồng, khí chất lạnh lẽo ập thẳng mặt.

 

Hứa Tĩnh Tư sát bên cạnh nàng, lúc cũng thẳng lưng, đôi mắt còn vương nước mắt trừng mạnh những ở cửa.

 

“A tỷ, chính là bọn chúng.”

 

Biểu cảm đùa của mấy tên công tử khố lập tức đông cứng .

 

Bọn họ nhận màn sa, sắc mặt đột ngột đổi, chân tay mềm nhũn.

 

Chẳng là ai tiên run rẩy kinh hô——

 

“Chiêu, Chiêu Võ Vương!”

 

Lời còn dứt, giọng lạnh lẽo của Hứa Tĩnh Ương xuyên qua màn sa: “Thấy bản vương, quỳ ?”

 

Mấy tiếng “bịch bịch”, mấy tên công tử khố đồng loạt quỳ rạp xuống đất, run rẩy.

 

Chỉ Cố Gia còn cứng đờ tại chỗ, sắc mặt trắng bệch, trực tiếp chằm chằm đôi mắt như lạnh lẽo phía màn, thể động đậy.

 

Hứa Tĩnh Ương từ từ dậy, màn sa phía nàng khẽ lay động.

 

Nàng từng bước về phía cửa, mãng bào màu xanh bạc ánh nến toát lên vẻ lạnh lẽo.

 

Mấy tên công tử khố đang quỳ đất ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên.

 

Nàng dừng mặt Cố Gia.

 

Cố Gia vẫn cứng đờ đó, sắc mặt trắng bệch, nhưng bướng bỉnh mím chặt môi.

 

“Xem , Cố công tử quên lễ nghi .” Giọng thanh lạnh của Hứa Tĩnh Ương đầy áp lực.

 

Lời dứt, nàng giơ tay lên liền tát một cái!

 

Một tiếng “chát” giòn tan, trong căn phòng yên tĩnh càng thêm chói tai.

 

Công phu quyền cước của Hứa Tĩnh Ương là lợi hại nhất, bá tát thể thấy uy lực.

 

Mặt Cố Gia đột ngột nghiêng sang một bên, mặt lập tức nổi lên vết đỏ, ngay đó, chỗ in dấu bàn tay sưng phồng lên, đỏ bầm chịu nổi!

 

Dù là như , Cố Gia nắm chặt tay, tránh.

 

Hứa Tĩnh Ương trở tay tát thêm một cái nữa, lực đạo càng mạnh hơn.

 

Cố Gia cuối cùng chống đỡ nổi, đầu gối mềm nhũn, “bịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất.

 

Hứa Tĩnh Ương từ cao xuống : “Bây giờ, nhớ nên quỳ thế nào chứ?”

 

Nàng chuyển ánh mắt quét về phía đám công tử khố đang run rẩy đất: “Nói, là ý của ai, nhốt của ở đây?”

 

Mấy sợ đến run rẩy, tranh giải thích——

 

“Vương gia minh xét! Chúng , chúng chỉ là đùa giỡn thôi!”

 

“Phải đó, hề nghĩ đến việc thật sự ức h.i.ế.p Hứa tam tiểu thư, chỉ là giúp Cố Gia xả giận thôi...”

 

“Cố Gia ... cũng ngăn cản mà!”

 

Ánh mắt Hứa Tĩnh Ương càng lạnh hơn: “Khoảng thời gian , những lời đồn đại phỉ báng thanh danh ở kinh thành, cũng là do các ngươi ?”

 

Mấy tên công tử khố lập tức đồng loạt chỉ Cố Gia đang quỳ đất.

 

“Là ! Đều là !”

 

“Chúng chỉ là vài câu...”

 

Cố Gia đột ngột ngẩng đầu, khuôn mặt sưng đỏ đầy vẻ phẫn nộ cam lòng, chằm chằm trừng mắt Hứa Tĩnh Ương, ý nhận .

 

“Ta và Tĩnh Tư vốn là hai bên tình nguyện, là ngươi kéo nàng cuộc tranh đấu của ngươi trong triều, Hứa Tĩnh Ương, ngươi là nữ nhi, nắm quyền can dự chính sự, tranh giành danh lợi, Tĩnh Tư là ngươi hại , và nàng là vì ngươi mới thể thành hôn!”

 

Hứa Tĩnh Tư dậy giận dữ quát: “Đồ vô năng, cho phép ngươi vu oan a tỷ của ! Muội từ hôn, liên quan đến bất kỳ ai!”

 

Hứa Tĩnh Ương Cố Gia, đôi mắt đó tràn đầy oán hận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-579-tim-nam-quan-treu-dua-co-gia.html.]

 

Nàng bỗng nhiên lạnh một tiếng.

 

“Ta nếu thật sự là kẻ thao túng quyền lực như thế, ban đầu cho phép ngươi tiếp cận Tĩnh Tư, ngươi bây giờ dám ở đây oán hận , chẳng qua là vì cảm thấy Hứa gia chúng lý lẽ, mấy lời , ngươi dám mặt Trưởng công chúa ?”

 

Cố Gia đột ngột sững sờ, môi mấp máy, cuối cùng im lặng, sắc mặt vô cùng khó coi.

 

Hứa Tĩnh Ương tiến lên một bước, ánh nến chiếu bóng nàng thêm cao ráo.

 

“Ngươi trong lòng rõ hơn ai hết, nếu Trưởng công chúa cho ngươi cưới Tĩnh Tư, ngươi chỉ sẽ từ bỏ nhanh hơn, ngươi ngay cả dũng khí tranh biện một câu mặt nàng cũng , thì chỉ thể trút cục tức hèn nhát lên nữ tử yếu ớt hơn ngươi.”

 

“Tốt chia tay ngươi , nhưng lan truyền tin đồn, dung túng khác ức h.i.ế.p nàng, ngươi thành thạo lắm!”

 

Lời như một con d.a.o nhọn, đ.â.m mạnh góc sâu trong lòng Cố Gia mà chịu thừa nhận.

 

Hắn run rẩy, sắc mặt tái mét.

 

Hứa Tĩnh Ương lạnh một tiếng, khẽ vỗ tay.

 

Cửa lập tức mở , chưởng quầy dẫn theo hai nam quan trẻ tuổi y phục diễm lệ cúi đầu bước , trong phòng nhất thời tràn ngập mùi phấn son nồng đậm.

 

Hứa Tĩnh Ương hất cằm chỉ Cố Gia: "Hắn, ban cho các ngươi hầu hạ."

 

Đồng tử Cố Gia co rút, khó tin Hứa Tĩnh Ương: "Ngươi... ngươi tìm nam nhân đến sỉ nhục ?!"

 

"Sỉ nhục?" Hứa Tĩnh Ương nhướng mày, ngữ khí bình thản, "Ngươi ở Nam Hồng Quán, chơi chẳng đều là những thứ ? Bản vương hôm nay, bất quá là để ngươi tận hứng thôi."

 

Nàng sang đám công tử khố mặt cắt còn giọt m.á.u : "Ngày mai, các ngươi đích ngoài truyền tin, rằng Cố công tử ở Nam Hồng Quán, nam quan 'hầu hạ' cả một đêm, triền miên thắm thiết, cũng để trong kinh thành đều xem, rốt cuộc trong sạch đến mức nào."

 

Đám công tử khố sợ đến hồn phi phách tán, , dám thốt một lời nào.

 

Thủ đoạn của Chiêu Võ Vương , quả thật quá tàn nhẫn!

 

Hai nam quan tiến lên, một trái một níu lấy cánh tay Cố Gia.

 

"Cố công tử~" Thanh âm của họ đầy vẻ ám .

 

Cố Gia chợt vùng vẫy, nhưng hai thủ pháp lão luyện, gông chặt cứng đờ.

 

Hắn tự Hứa Tĩnh Ương thủ đoạn độc ác, trong cơn tức giận, liền đầu gào thét về phía Hứa Tĩnh Tư—

 

"Hứa Tĩnh Tư! Ngươi vì đối xử với như ! Tình nghĩa qua của chúng , ngươi vứt bỏ hết ? Ngươi dám gọi tỷ tỷ của ngươi sỉ nhục như thế! Ngươi còn lương tâm !"

 

Hứa Tĩnh Tư gào thét như , thể khẽ run lên gần như thể nhận .

 

Nàng ngước mắt lên, mắt đang vùng vẫy gào thét, diện mạo hung tợn, còn chút bóng dáng tuấn tú phong nhã năm xưa.

 

Nàng nhớ khi mới quen Cố Gia, cũng chỉ mới mười bảy tuổi.

 

Giá như thời gian thể ngược, thiếu niên mười bảy tuổi , liệu thể tiên đoán kết cục đối địch và tồi tệ như hôm nay ?

 

Điều đó còn quan trọng nữa.

 

Khoảnh khắc , chút do dự và chua xót cuối cùng trong lòng Hứa Tĩnh Tư theo gió bay .

 

Hứa Tĩnh Tư đối mặt với ánh mắt hằn học của Cố Gia, từ từ dậy.

 

"Cố Gia, chúng thể êm chia tay nữa . Hôm nay ngươi chịu đựng, là ngươi nợ . Từ nay về , nếu ngươi còn dám trêu chọc ," Hứa Tĩnh Tư ngẩng đầu, ngữ khí lạnh băng, "Ta tuyệt sẽ bỏ qua cho ngươi!"

 

Hứa Tĩnh Ương thèm thêm sự hỗn loạn trong phòng một nào nữa, xoay nắm lấy tay Hứa Tĩnh Tư.

 

"Chúng thôi."

 

Đám công tử vốn ngày thường kiêu căng ngang ngược, lúc chỉ cúi đầu, mồ hôi lạnh chảy dọc sống mũi, đến thở mạnh cũng dám.

 

Huống chi là cầu xin cho Cố Gia, cái thế của Chiêu Võ Vương , kẻ nào dám cầu tình cho , kẻ đó ắt sẽ nam quan "hầu hạ".

 

Nếu chuyện truyền ngoài, đừng hòng mà sống yên ở kinh thành nữa.

 

Thấy Hứa Tĩnh Ương rời , bọn họ vội vàng lồm cồm bò dậy theo, dám sắc mặt Cố Gia.

 

Một hàng lặng lẽ bước khỏi phòng.

 

Hàn Lộ canh giữ ngoài cửa, thấy chủ tử bước , lập tức hiểu ý, giơ tay "rầm" một tiếng đóng sập cánh cửa .

 

Rất nhanh đó, tiếng gào thét của Cố Gia vọng từ bên trong—

 

"Đừng chạm ! Cút! Tất cả các ngươi cút hết cho !"

 

 

Loading...