Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 871:--- Giả Mạo ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 23:23:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Phu nhân ?” Hôm nay tuyết đầu mùa, mặt đất phủ một lớp mỏng, nha đang quét dọn tuyết mặt đất. Khi Dung Triệt trở về, phủi lớp tuyết đọng vai, y phục trong phòng ấm, sợ hàn khí xâm nhập Hứa Thời Vân.

 

“Phu nhân đang ở tiểu trù phòng.” Nha khẽ .

 

Dung Triệt chợt ngẩng đầu .

 

“Hồ đồ! Thân thể nàng là nỏ mạnh hết đà, còn thể chạy loạn?” Hắn lập tức vội vàng , hướng về tiểu trù phòng.

 

“Tướng quân, hôm nay phu nhân chút khác lạ, ngài hãy xem thử ạ.”

 

“Tiểu chủ tử Xán Xán mang về một cô nương, phu nhân… ôm nàng , lâu. Luôn miệng gọi ‘tâm can’, gọi ‘nữ nhi’.”

 

Dung Triệt mà giật thôi.

 

Người ngoài rõ, nhưng hiểu.

 

Vân nương giờ mắc bệnh tâm lý, nửa điểm cũng chịu nổi kích động. Nàng thường xuyên phân biệt hiện thực và ảo cảnh, nàng thường mơ tưởng Triều Triều còn sống, chợt bừng tỉnh. Những năm vẫn luôn uống thuốc, nhưng hiệu quả vẫn rõ rệt.

 

Dung Triệt đạp lên tuyết đọng, kẽo kẹt kẽo kẹt bước nhanh về tiểu trù phòng.

 

Từ khi Triều Triều gặp chuyện, tiểu trù phòng lâu dùng đến. Cùng lắm là dùng để sắc thuốc, đều là cảnh tượng lạnh lẽo, tĩnh mịch.

 

giờ khắc , đến bên ngoài tiểu trù phòng, liền loáng thoáng thấy tiếng vui vẻ từ bên trong. Cùng với nước trắng lượn lờ bốc , giữa làn nóng trắng xóa, chút thất thần trong chốc lát.

 

Trong phủ quá lâu, quá lâu tiếng .

 

Dung Triệt tựa tường, một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài.

 

Hắn thấy tiếng lâu gặp của thê tử. Lần cuối cùng nàng lớn, là sáu năm về

 

Thê tử đang : “Kim liên cửu chuyển quý giá nhất, bất kể là lá sen hoa sen, là hạt sen mọc , đều mang theo một mùi hương thanh khiết.”

 

30_“Hoa sen tẩm bột giòn, chiên thành kim liên giòn tan, bày thành từng đóa hoa sen nở rộ, trông mắt ngon miệng. Lát nữa con nếm thử xem…”

 

31_“Còn kim liên giòn tan, nương sẽ nghiền hạt kim liên thành bột…” Giờ khắc Hứa Thời Vân dịu dàng và tập trung, Lục Triều Triều nhất định ở vị trí mà nàng ngẩng đầu là thể thấy, bằng nàng sẽ sáu thần vô chủ, rơi hoảng sợ.

 

“Oa, tổ mẫu thật lợi hại, thể biến hoa thành món ăn. Xán Xán từng ăn bao giờ…”

 

“Tiểu cô cô, nếm thử mau…”

 

Dung Triệt cách một bức tường, câu ‘tiểu cô cô’ mà mí mắt giật thót, ngay cả trái tim cũng chợt co rút một khắc, đau đến mức khom , ghì c.h.ặ.t t.a.y lên ngực.

 

Tiểu trù phòng tràn ngập sương trắng, tầm chút che khuất, Hứa Thời Vân ngẩng đầu rõ Lục Triều Triều, trong lòng chút hoảng hốt. Lục Triều Triều liếc mắt một cái sự lo lắng của nàng, liền tiến lên vài bước, tựa cạnh bếp, giúp Hứa Thời Vân nhào bột.

 

Hứa Thời Vân thỉnh thoảng ngẩng đầu, hai con mỉm .

 

Lục Xán Xán mơ hồ hai , trong phòng chút oi bức, nàng lén mở cửa, ngoài hóng gió. Ai ngờ mở cửa, liền thấy tổ phụ đang ở cửa với vẻ mặt đen sầm.

 

Xán Xán trong lòng giật , xoay đóng cửa , sợ kinh động tổ mẫu.

 

“Tổ… tổ phụ…”

 

Dung Triệt đang đè nén sự bất an trong lòng, vẫy tay về phía Xán Xán.

 

Hai còn kịp chuyện, thấy một giọng hừng hực lửa giận xông cửa viện: “Lục Xán Xán, con là ăn gan hùm mật báo !”

 

“Con nha đầu c.h.ế.t tiệt , dám gây đại họa ngập trời!” Ôn thị tức đến mắt đỏ hoe, trong tay còn cầm một cây roi mây.

 

Xán Xán sợ đến mặt cắt còn giọt máu, xông lên ôm chặt lấy đùi Dung Triệt: “Mạng thôi , tổ phụ cứu !”

 

Dung Triệt…

 

Dung Triệt giơ ngón tay lên đặt bên môi, Ôn thị lập tức nén cơn giận đầy mắt, xách Lục Xán Xán về phía cửa viện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-871-gia-mao.html.]

Khi rời khỏi sân, Lục Xán Xán trượt một cái liền quỳ rạp xuống đất, nước mũi nước mắt giàn giụa.

 

“Nương, con ô ô ô ô ô… Đánh nhẹ thôi, đừng đ.á.n.h mặt, mặt mà đ.á.n.h hỏng thì gả , ở nhà cô gái già mất.”

 

“Cũng đừng đ.á.n.h mông, m.ô.n.g mà đ.á.n.h thì khó , thể học .”

 

“Đừng đ.á.n.h tay, đ.á.n.h tay thì thể chữ. Ô ô ô ô…”

 

Ôn thị vốn dĩ nàng ở bên ngoài tìm về một cô cô giả để lừa tổ mẫu, nổi trận lôi đình. thấy bộ dạng đáng thương của nàng, suýt nữa thì tức mà bật .

 

“Giờ mới sợ ? Con gây họa lớn đến nhường nào ? Cái loại đại họa ngập trời mà con cũng dám ?” Trong lòng Ôn thị nóng nảy, thêm hổ thẹn.

 

Nàng cùng Lục Chính Việt là thanh mai trúc mã, khi còn nhỏ thiết với Hứa Thời Vân. Hứa Thời Vân vì khi còn trẻ từng chịu khổ từ bà mẫu, nên đối với nàng vô cùng khoan dung. Những năm gả về đây, nàng còn thoải mái hơn ở nhà đẻ. Ngay cả cha nàng cũng kiếp nàng gả tổ phúc.

 

Mèo Dịch Truyện

Cả kinh thành ai mà ngưỡng mộ nàng?

 

Nếu hôn ước từ nhỏ, với gia thế của Ôn gia, nàng tuyệt đối thể bước chân cửa lớn Lục gia. Ngày thường nàng đối với bà mẫu càng thêm cung kính hiếu thuận, ngờ nữ nhi gan lớn đến , tìm đến đóng giả Lục Triều Triều.

 

Nàng chỉ cần nghĩ đến thôi, sợ đến ngất xỉu.

 

“Lão thái thái bệnh tim, chuyện một khi vạch trần, nàng chịu nổi?” Điều , chẳng mạng của nàng ?

 

Xán Xán ‘oa’ một tiếng, phóng túng lớn.

 

“Xán Xán mất tổ mẫu, ô ô ô, đều tổ mẫu . Xán Xán chỉ tổ mẫu sống…”

 

“Nương, tổ mẫu mất trí nhớ ? Nàng vẫn luôn nghĩ tiểu cô cô Triều Triều đang du ngoạn bên ngoài, chỉ cần tìm một cô cô giả về nhà, tâm bệnh của tổ mẫu sẽ giải tỏa mà.”

 

“Ô ô ô, Xán Xán kể chuyện của cô cô, sót một chi tiết nào cho nàng. Nàng diễn , tổ mẫu đều tin .” Xán Xán lau nước mắt, tu tu.

 

Ôn thị và Dung Triệt .

 

Xán Xán , nhưng bọn họ thì . Lão thái thái vốn mất trí nhớ, đó chỉ là lời thoái thác để bọn họ yên tâm.

 

“Tổ mẫu con tin ư?” Dung Triệt kinh ngạc hỏi.

 

32_Xán Xán gật đầu: “ ạ, nàng đang bắc nồi nổi lửa kim liên giòn tan cho cô cô đó. Còn cho khác giúp, nàng tự .”

 

33_“Nàng còn lẩm bẩm gì mà kim liên giòn tan sáu năm.”

 

34_Trong mắt Dung Triệt che giấu sự kinh ngạc, kim liên giòn tan, đó là tâm bệnh của thê tử. Đó là tâm ma khiến nàng trằn trọc ngủ suốt vô ngày đêm.

 

Ôn thị mím môi, sắc mặt khó coi. Lão phu nhân tin, còn đáng sợ hơn là tin. Nàng giờ tinh thần hoảng loạn, vốn dĩ phân biệt thật giả, nhất thời tin tưởng cũng gì bất ngờ.

 

Thế nhưng lời dối cuối cùng cũng sẽ ngày vạch trần, lão thái thái nhớ con gái đến thành ma, nếu ngày lời dối vạch trần…

 

Lão thái thái e rằng…

 

Ôn Ninh trong lòng hoảng loạn, nàng xót lão thái thái, nhưng nếu lão thái thái xảy chuyện, trách nhiệm sẽ thuộc về Xán Xán.

 

Ôn thị vén vạt váy: “Phụ , là nhi tức dạy dỗ Xán Xán , để Xán Xán phạm đại .”

 

“Xán Xán còn nhỏ, vẫn hiểu chuyện, là nhi tức dạy dỗ nàng .”

 

Dung Triệt tiếng từ trù phòng vọng mà ngẩn . Hắn sáu năm thấy tiếng của Vân nương .

 

Hắn nhẹ nhàng lắc đầu: “Nàng dậy .”

 

“Xán Xán đành lòng thấy tổ mẫu rơi tuyệt cảnh, đây là lòng hiếu thuận của Xán Xán. Bất kể kết quả thế nào, chuyện xảy , chúng cứ… chiều theo Vân nương .”

 

“Thật giả, còn quan trọng nữa.” Vân nương của , chắc cũng là vì tiểu tôn nữ yên tâm.

 

“Nàng cũng đừng đ.á.n.h hài tử, Xán Xán vì tổ mẫu mà bận bận , đó là tấm lòng của hài tử.” Dung Triệt xoa đầu Xán Xán.

 

 

Loading...