Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 889:--- Liếc Mắt Đưa Tình Cho Kẻ Mù Xem ---

Cập nhật lúc: 2025-10-22 00:34:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xán Xán một cú trượt quỳ, nhào tới ôm chặt lấy đùi phụ . “Phụ , đừng nóng vội, Xán Xán chỉ đùa với thôi mà!!”

 

“Sao Xán Xán dám đưa quyết định ô nhục tổ tông như thế chứ? Lục gia , Dung gia nào như !!”

 

“Xán Xán nhất định sẽ treo đầu bên xà, dùi dùi đùi, nỗ lực học tập ngừng tiến tới!!” Xán Xán giơ mấy ngón tay lên, chỉ trời thề thốt.

 

Dáng vẻ cầu khẩn đáng thương khiến ai nấy đều lè lưỡi.

 

Mèo Dịch Truyện

Ôn Ninh cứng đờ mặt, kẻ quả nhiên trơ trẽn đến vô địch. Nàng tin, Lục Chính Việt dám .

 

Lục Chính Việt miễn cưỡng nàng: “Ừm, xem ngươi thể hiện .”

 

Nếu ngươi nghiêm túc, sẽ cổng thư viện của ngươi mà trần truồng chạy vòng vòng.

 

“Phụ , nhất định mặc đầy đủ y phục đó.” Xán Xán lảo đảo bò dậy, dặn dò phụ hết đến khác.

 

Hứa Thời Nghệ suýt bật thành tiếng, đúng là một vật khắc một vật mà.

 

“Muội .” Lục Chính Việt lễ độ nhưng xa cách gật đầu với Lục Triều Triều, gọi một tiếng .

 

Ánh mắt Hứa Thời Nghệ tối , thuở nhỏ, Lục Chính Việt luôn nâng niu đôi má Triều Triều, mật gọi Triều Triều... Cuối cùng thì, bọn họ vẫn tin.

 

“Đại ca đang ở triều thương nghị chính sự với Bệ hạ, chắc cũng sắp xuất cung .”

 

Mọi đang trong sảnh đường hàn huyên, A Từ vai vương tuyết mỏng bước cửa. Nét mặt y hiếm khi trịnh trọng, hàng mày còn vương chút căng thẳng. Trong tay, y xách theo hai con đại nhạn.

 

Nay phàm gian cùng các giới tương thông, Lục Chính Việt cũng coi như chút hiểu .

 

Giờ phút , thấy đại nhạn trong tay A Từ, y kìm hỏi: “Đây chẳng thần nhạn nổi tiếng của Thần giới ?”

 

“Tương truyền, loài nhạn si tình nhất, cả đời chỉ nhận một bạn đời. Nếu một con c.h.ế.t , con còn sẽ tuẫn tình theo.”

 

“Trong Thần giới Ký sự lục, ghi chép rằng Thần giới thường dùng nó để cầu .”

 

A Từ mím chặt môi, mặt y gần như đỏ bừng. Y bước đến mặt Lục Triều Triều: “Tặng nàng.” Ánh mắt y rực cháy Lục Triều Triều.

 

Khóe mắt khẽ giật, đây... tặng đại nhạn, động cơ e rằng đơn thuần.

 

Mặt Hứa Thời Nghệ sụ xuống, dù nàng thích A Từ đến mấy, đối diện với kẻ "bắt cóc" con gái , bà nào thể thoải mái đây?

 

Hứa Thời Nghệ còn kịp mở lời, Lục Triều Triều đưa tay nhận lấy: “Nương, con thích lắm.”

 

Vân nương khẽ : “Chiêu Dương, đại nhạn khác với những thứ khác. Nếu con thích, nương sẽ sai bắt vài con về...”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-889-liec-mat-dua-tinh-cho-ke-mu-xem.html.]

“Nương, . A Từ tặng con nhiều quà lắm mà...” Nàng vui vẻ nhận lấy, đoạn dậy... “Nương, con mang đại nhạn đây.” Nói , nàng vội vã cửa.

 

Sắc mặt Hứa Thời Nghệ mấy vui vẻ: “Đứa nhỏ ...”

 

A Từ trong lòng vui sướng, khóe môi kìm hé vài phần ý , xem như kín đáo bày tỏ chút tâm tư.

 

Khi Lục Nghiễn Thư và Dung Triệt trở về, thấy khí trong phòng chút cứng nhắc, sắc mặt Hứa Thời Nghệ cũng mấy , trong lòng hiếu kỳ.

 

“Hãy mời Thiện Thiện qua đây, bữa cơm tất niên đoàn đoàn viên viên mới .” Ôn thị .

 

Chẳng mấy chốc, Thiện Thiện liền lặng lẽ đến góc bàn, vốn dĩ y cạnh Hứa Thời Nghệ. Từ khi Lục Triều Triều trở về, y dường như gặp Lục Triều Triều, nên ở vị trí xa nhất.

 

Hứa Thời Nghệ cũng thêm gì, hôm nay là đêm ba mươi Tết, đây là bữa cơm đoàn viên mà nàng mong đợi bấy lâu.

 

Chỉ là khi thấy A Từ, nàng kìm nheo mắt. Kẻ dám tăm tia con gái , trong lòng nàng chua xót vô cùng.

 

“Bữa cơm , đợi sáu năm.” “Cuối cùng thì, cũng đoàn viên.” Khóe mắt Hứa Thời Nghệ rưng rưng lệ, Lục gia khẽ cúi đầu, đáy mắt thần sắc u ám. Xán Xán càng cúi sâu đầu xuống mặt bàn, sắc mặt tái nhợt.

 

Phải đây, đây? Lời dối của , dường như thể kết thúc . Xán Xán dám nghĩ đến khoảnh khắc sự thật vạch trần, tổ mẫu sẽ nữa.

 

38_Thiện Thiện lạnh: “Đoàn viên? Đây tính là đoàn viên kiểu gì?” thấy Hứa Thời Nghệ, y đè nén lửa giận trong lòng.

 

Mọi cũng Hứa Thời Nghệ khó xử, nhao nhao dậy chạm chén. Mãi đến lúc , khí mới trở nên ấm áp.

 

A Từ cô nương của giữa đám đông, nét thanh lãnh nàng nhạt bớt vài phần, y kìm khẽ : “Đôi đại nhạn ...” “Nàng thích ?”

 

Lục Triều Triều đang cầm đũa gắp thức ăn, nàng nghĩ một lát, đôi đũa khẽ chuyển hướng, thức ăn đũa rơi bát A Từ.

 

“A Từ, ăn nhiều chút .” Lục Triều Triều giòn tan .

 

Hứa Thời Nghệ, trong lòng lạnh toát.

 

“Đại nhạn thích, A Từ cũng nếm thử xem , nhờ đôi đại nhạn mang đến, tối nay chúng mới thêm một món ăn.” “Sớm thịt thần nhạn tươi ngon, còn từng nếm thử bao giờ.” “Chàng đúng là đại công thần đó, A Từ ăn nhiều chút .”

 

Lời A Từ ngẫm nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên nghẹn trong cổ họng, y ngây nàng.

 

“Nàng... ...” “Đôi đại nhạn tặng nàng...” Trong ánh mắt y còn vương chút mơ hồ và bối rối.

 

Lục Triều Triều chỉ miếng thịt nhạn màu sắc đỏ tươi, óng ánh dầu mỡ: “Ừm, ở trong bát đây. Một món kho tàu, một món tiềm nước trong, ngon tuyệt vời đó.” “Vẫn là hiểu , thích món ...” Nói xong, nàng còn cong môi cảm ơn.

 

A Từ................

 

Trái tim Hứa Thời Nghệ đang rơi xuống vực thẳm bỗng chốc vui sướng trở , ai da ai da... Cái liếc mắt đưa tình ném cho kẻ mù xem , chậc chậc... Nàng còn lo lắng gì nữa chứ... Lục Triều Triều đúng là một khúc gỗ!

 

 

Loading...