Quý Tư Ngữ vốn  đến khách sạn thuê phòng nghỉ ngơi một chút, nhưng khách sạn  đầy phòng, đành   chờ ở sảnh khách sạn.
 
Người qua  trong khách sạn  giàu thì quý, cô  ở sô pha trong đại sảnh,  từng  ăn mặc sang trọng xinh  thong dong   khách sạn, thỉnh thoảng còn  khách  cô . Tuy rằng   gì, nhưng Quý Tư Ngữ  từ trong mắt những     khinh bỉ.
 
Cô  thật  xoay  rời , nhưng  thể.
 
Cô  nhất định   cho rõ  hẹn hò với Quý Tư Hàm rốt cuộc   là thầy giáo dạy kèm  !
 
Kim đồng hồ chậm rãi chỉ hướng bảy giờ, Quý Tư Ngữ chờ đến nóng lòng, nhưng vẫn  đợi  Quý Tư Hàm. Cô  sợ bỏ lỡ, nên buổi tối cũng  ăn, lúc   đói đến mức n.g.ự.c dán  lưng.
 
Điện thoại di động vang lên, Quý Tư Ngữ buồn bực nhận máy,  thấy giọng  của Triệu Kim Long mới nhớ , giờ  đến lúc hẹn  xem xe hoa diễu hành.
 
Đi  đợi ở đây?
 
Quý Tư Ngữ do dự trong chốc lát, cô  nghiêng về chỗ  chờ.
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
Còn  mở miệng,   thấy Triệu Kim Vũ ở đầu dây bên , ấp úng  mua cho cô một món quà.
 
Cán cân trong lòng lập tức nghiêng.
 
Triệu Kim Vũ là một trong những lốp dự phòng của cô , tiền tiêu vặt  nhiều,  đó quà  tặng cô cũng  thấp hơn mười vạn.
 
Hiện tại, cô đang túng quẫn, cần quà của Triệu Kim Vũ cấp cứu.
 
“Được. Vậy phiền  chờ tớ một lát, tớ  ở  đường .”
 
Thái độ của Quý Tư Ngữ lập tức  lên, cô   dậy,  cảm thấy choáng váng.
 
Tiêu hao quá nhiều thể lực, cộng thêm  ăn cơm tối, cô   hạ đường huyết.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-133.html.]
Quý Tư Ngữ hai mắt nổ đom đóm, lập tức ngã xuống sô pha. Lễ tân khách sạn thấy cô hình như sắp hôn mê, vội vàng tới đỡ cô dậy, nhét  miệng cô một miếng chocolate.
 
Hương vị ngọt ngào tản  trong miệng, đường nhanh chóng bổ sung năng lượng cơ thể, Quý Tư Ngữ  nhanh   lên.
 
“Cảm ơn chị." Cô  vô cùng cảm kích  lời cảm ơn với lễ tân.
 
Lễ tân là một mỹ nữ dáng  cao gầy, cô  thấy Quý Tư Ngữ gầy yếu thanh thuần   cảm tình nên nhắc nhở: "Em hẳn là  ăn tối nên hạ đường huyết. Chỗ chị còn mấy cái bánh bích quy, em ăn ."
 
Nói xong nhét bánh bích quy  trong lòng bàn tay cô .
 
Quý Tư Ngữ theo bản năng  thoáng qua bánh bích quy trong tay, là nhãn hiệu bình dân trong siêu thị, trong lòng  chút khinh thường.
 
Bánh bích quy cô  ăn đều nhập khẩu từ nước ngoài, đường ít dinh dưỡng cao. Loại bánh bích quy cấp thấp  cô  thật sự  thoáng qua cũng cảm thấy kéo giá trị con   xuống thấp.
 
 Quý Tư Ngữ  coi thường cũng  biểu hiện  ngoài, chỉ dịu dàng  cám ơn.
 
“Không  gì."
 
Lễ tân  : "Chị thấy em  ở đây mấy tiếng , là đang chờ ai ?”
 
Nghe , Quý Tư Ngữ rũ mắt xuống, mặt mày tỉu , nhỏ giọng : "Em đang chờ em gái. Em và em  cãi , em  tức giận bỏ nhà . Em đuổi theo thì phát hiện em  ở khách sạn . Em  xin  em , mong em  đừng giận nữa.”
 
“Lúc nãy em thấy em  lên một chiếc Maybach, cho nên ở chỗ  chờ em  trở về."
 
Quý Tư Ngữ   bộ dáng lo lắng, cực kỳ giống một  chị  quan tâm em gái:" Em thật sự sợ em     lừa.”
 
Có thể  lễ tân ở khách sạn, ít nhất cũng   mắt , các loại nhãn hiệu xa xỉ đều thuộc như lòng bàn tay.
 
Dù  ai mà  ngày nào đó  thể xuất hiện một  mắc áo ba lỗ quần cộc  , nhưng áo ba lỗ quần cộc  thể đặt  phòng tại khách sạn thì lễ tân  là     họ là ai để  đắc tội.
 
Cho nên  nhắc tới Maybach, nhân viên lễ tân lập tức  Quý Tư Ngữ đang  tới ai.