Quý Thanh Sơn bên cạnh Đường Thần Phong, lo lắng hỏi: “Tiểu Dư, chuyện gì ? Anh nhận cuộc gọi rằng em gặp tai nạn xe.”
Đường Dư thở dài, : “Cũng tại em, bộ cẩn thận.”
Bà kéo chăn một chút, : “Bị gãy xương. May mà vấn đề lớn.”
“Gãy xương?” Quý Thanh Sơn vô cùng lo lắng, tiến gần xem chỗ Đường Dư gãy.
“Không gì lớn cả.”
Đường Thần Phong xen : “Chỉ là gãy ngón chân thôi. Thật sự đấy.”
Anh lắc đầu bất lực, lạnh lùng quở trách em gái: “May mà chỉ gãy ngón chân, nghỉ ngơi một thời gian là sẽ , cũng ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường. Nếu gãy ở chỗ khác, xem em thế nào!”
Đường Dư mím môi, vẻ mặt chút tủi : “Em thương , thể thái độ hơn với em một chút ?”
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Đường Thần Phong liếc em .
Nghe Đường Dư chỉ gãy ngón chân, Quý Thanh Sơn từ từ xuống.
Trong lòng diễn tả cảm giác thế nào, thậm chí còn trách móc Đường Dư.
Chỉ là một cái gãy ngón chân, cần gì huyên náo gọi đến như ?
Quý Thanh Sơn giả vờ quan tâm : “Anh, đừng đến Tiểu Dư, bây giờ chắc chắn cô khó chịu.”
Rồi sang với bà: “Tiểu Dư, thật sự cẩn thận, may mà chỉ là một chút thương tổn, nếu thì thật sự sẽ đau lòng c.h.ế.t mất.”
Nghe , Đường Dư cúi đầu, giấu sự ghê tởm trong mắt.
“Thanh Sơn, hãy nhanh chóng công ty . Ở đây Phong ở bên cạnh em là . Anh mới về công ty, sự nghiệp đang đúng hướng, đừng để mất thời gian.” Đường Dư nhẹ nhàng khuyên nhủ.
Quý Thanh Sơn vốn định chỉ quan tâm vài câu , nhưng Đường Dư như , tiện rời .
“Không gấp. Tiểu Dư, em gặp tai nạn giao thông như thế nào? Có bộ phân tâm ?” Quý Thanh Sơn hỏi.
“À đúng .” Đường Dư như đột nhiên nhớ .
“Thanh Sơn, Tư Ngữ nhập viện ? Em tin , nên một lúc phân tâm mới xảy tai nạn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-166.html.]
Quý Thanh Sơn giả vờ : “Tư Ngữ nhập viện ư?” Hắn bộ ngạc nhiên, “Có chuyện gì ?”
Đường Dư trong lòng thầm, nghĩ rằng thật sự diễn.
“Em cũng . Hiện tại tình hình hình như nguy cấp. Giờ em thương thể , Thanh Sơn, chỉ thể nhờ thôi.” Đường Dư vẻ mặt khó xử áy náy.
Đường Thần Phong cũng tranh thủ thêm dầu lửa: “ , em rể. Tình hình bên Tư Ngữ vẻ nghiêm trọng hơn, nhanh chóng xem , đừng để lỡ thời gian điều trị. Tiểu Dư bên chăm sóc, cứ yên tâm chăm sóc Tư Ngữ.”
Hai đều như , Quý Thanh Sơn ? Hắn thể thể rời khỏi thành phố ?
Chỉ thể nghiến răng đồng ý: “Được. Anh, Tiểu Dư, các đừng lo, sẽ mua vé máy bay Hải Thành ngay lập tức để xem Tư Ngữ.”
Sau khi chào hỏi vài câu, Quý Thanh Sơn mới rời khỏi phòng bệnh sự thúc giục của Đường Thần Phong và Đường Dư.
Khi đóng cửa phòng bệnh, sắc mặt Quý Thanh Sơn lập tức sa sút, nửa nhắm mắt, trong lòng đột nhiên nảy sinh một chút nghi ngờ.
Hắn lấy điện thoại , gọi một cuộc: “Trước tiên cho đặt một vé sớm nhất Hải Thành. Sau đó kiểm tra xem, Đường Dư gặp tai nạn giao thông rốt cuộc là chuyện gì.”
Quý Thanh Sơn cảm thấy thể tin nổi, trùng hợp như , chuẩn để Đường Dư Hải Thành, ngay đó Đường Dư gặp tai nạn, mà chỉ thương ở ngón chân?
À đúng , còn Quý Tư Hàm. Chuyện Tư Ngữ hôn mê, Quý Tư Hàm ? Hoặc là, Tư Ngữ hôn mê do Quý Tư Hàm tay ?
Suy nghĩ một vòng, Quý Thanh Sơn quyết định hỏi Quý Tư Hàm.
Trong phòng bệnh, Đường Thần Phong rón rén cửa, mở cửa một khe hẹp, cẩn thận ngoài.
Thấy ai, thẳng , khóa cửa xuống.
“Không ai. Quý Thanh Sơn .” Đường Thần Phong .
Đường Dư “ừ” một tiếng, vẻ mặt bình thản.
“Em, em chắc chắn như thể lừa Quý Thanh Sơn ? Nói thật, cái cớ của em tệ.” Đường Thần Phong thành thật .
“Yên tâm .” Bà trấn an: “Có Dung Hằng giúp, Quý Thanh Sơn sẽ điều tra gì .”
Nghe thấy cái tên Dung Hằng, Đường Thần Phong chợt động lòng, ông thử thăm dò: “Em và Dung Hằng, liên lạc với ?”