Bước chân Đường Vân Thương rời  dừng ,  mặt hiện  vẻ đăm chiêu.
 
Quý Thanh Sơn còn  từ bỏ ý định, đuổi theo Đường Vân Thương, lo lắng như là khỉ  đoạt  đào mật, vây quanh Đường Vân Thương.
 
Quý Tư Ngạn còn đang tiếp nhận đả kích từ Đường Vân Thương, cả  thất hồn lạc phách.
 
Quý Tư Ngữ nhắm hai mắt ,  nhịn  nữa, thừa dịp   hung hăng trừng Quý Tư Hàm một cái.
 
Ai ngờ Quý Tư Hàm giống như  đầu  mắt,  cảm giác  qua,  lúc cùng cô  đối diện,   thấy  ác độc cùng ghen tị trong mắt Quý Tư Ngữ.
 
Trên mặt Quý Tư Ngữ  chút thất kinh,  ngờ bộ mặt thật của   bại lộ  mặt Quý Tư Hàm nhanh như .
 
Quý Tư Hàm cũng  kinh ngạc, cô chậm rãi nhếch môi, lộ  một nụ  đắc ý.
 
Quý Tư Ngữ chỉ cảm thấy nụ   cực kỳ chói mắt, hai tay nắm chặt thành quyền, móng tay tỉ mỉ đ.â.m  lòng bàn tay.
 
“Hàm Hàm, chúng   thôi.” Văn Ngưng liếc Quý Tư Ngữ một cái, kéo Quý Tư Hàm rời .
 
Đường Dư và Đường Thần Phong ăn ý  theo.
 
“Quý Tư Hàm.” Quý Tư Ngữ mặc niệm cái tên  từng chữ, hận đến nghiến răng.
 
Bầu  khí Quý gia u sầu thê thảm, Ôn Vũ Hà   sô pha yên lặng rơi lệ. Quý Tư Ngạn cúi đầu   đang suy nghĩ gì. Quý Tư Ngữ nửa   sô pha, ánh mắt trống rỗng.
 
 
"Được , đừng !" Quý Tư Ngạn rốt cục bạo phát, hung hăng đá một cái bàn , ở  sàn nhà phát  âm thanh chói tai.
 
 
Giọng Ôn Vũ Hà nghẹn ngào dừng  một chút: "Tiểu Ngạn, con cảm thấy khó chịu là đúng.”
 
 
Quý Tư Ngạn  lên  tới  lui, nôn nóng cùng mất mát   căn bản  che giấu : "Lão già Đường Vân Thương c.h.ế.t tiệt  thật sự là đáng chết,  mà đem tập đoàn cho Quý Tư Hàm!"
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
 
Tiếng  của Ôn Vũ Hà  cho sự thô bạo trong lòng Quý Tư Ngạn càng sâu.
 
 
“Đã bảo đừng !" Hai mắt Quý Tư Ngạn đỏ bừng, rít gào với Ôn Vũ Hà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-76.html.]
 
 
“Anh!"
 
Cuối cùng Quý Tư Ngữ cũng lên tiếng: “Sao    chuyện với  như ?”
 
Quý Tư Ngạn như  đánh thức, gã chán chường   sô pha, hai tay nắm tóc,  chút sụp đổ.
 
 
“Không . Mẹ, con khó chịu quá.”
 
 
Ôn Vũ Hà    thể trách cứ nhi tử của ? Muốn hận cũng là hận hai tiện nhân Đường Dư và Quý Tư Hàm.
 
 
“Mẹ  trong lòng con khó chịu." Ôn Vũ Hà lau nước mắt, dịu dàng vỗ vỗ bả vai con trai, trấn an.
 
 
"Cũng đừng vội ." Quý Tư Ngữ từ  sô pha  dậy.
 
"Cha còn  trở về . Nói  chừng cha  biện pháp. Con  tin Đường Vân Thương thật sự hồ đồ đến mức đem tập đoàn lớn như  cho giống chó hoang   quan hệ huyết thống."
 
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, Quý Thanh Sơn đen mặt trở .
 
“Ông xã."
 
Ôn Vũ Hà vội vàng nghênh đón, lo lắng hỏi: "Đường Vân Thương  thế nào?”
 
Quý Thanh Sơn đặt m.ô.n.g   sô pha, đầu ngửa  ,  mặt toát  vô lực thật sâu.
 
“Ông xã...”
 
Nhìn thần sắc Quý Thanh Sơn, Ôn Vũ Hà chỉ cảm thấy lạnh cả .
 
“Ông    đổi.”
 
Quý Thanh Sơn nhắm mắt , thần sắc mỏi mệt.
 
“Nói    đều  hết, Đường Vân Thương vẫn   đổi chủ ý. Cuối cùng còn  đây là chuyện của Đường gia bọn họ,  liên quan đến .”