Dưới lầu truyền đến tiếng ồn ào, mơ hồ  thể   giọng  hùng hồn của Đường Vân Thương.
“Bọn họ  về."
Quý Tư Ngữ : “Anh may thu  dáng vẻ , đừng để  khác   gì đó.”
Quý Tư Ngạn miễn cưỡng mỉm .
Hai  xuống lầu, Đường Vân Thương đang  chuyện với quản gia, Đường Thần Phong và Đường Dư vây quanh Kỷ Yến Xuyên, hình như là đang tìm hiểu tình hình học tập của Quý Tư Hàm.
“Mẹ." Quý Tư Hàm gọi một tiếng, nháy mắt với Đường Dư.
Đường Dư  theo ánh mắt Quý Tư Hàm, lập tức bình tĩnh.
“Tiểu Ngạn, Tư Ngữ, hai  tới ." Giọng bà thản nhiên.
“Mẹ, , ông ngoại." Quý Tư Ngữ ngoan ngoãn chào hỏi  , Quý Tư Ngạn cũng chào theo.
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
“Mọi  đông đủ . Ăn cơm .” Đường Vân Thương lên tiếng.
“Bà ngoại ?"
Quý Tư Hàm nghi hoặc hỏi: “Sao bà  về cùng?”
Đường Dư giải thích: "Người  của bà ngoại con  một  việc cần xử lý,   nơi khác. Mấy ngày nữa sẽ về.”
Quý Tư Hàm như  điều suy nghĩ gật gật đầu.
[Thân thích của bà ngoại? Mình  ,   là...]
Quý Tư Hàm  Đường Thần Phong.
Đường Thần Phong  hiểu  , trong lòng   chút khẩn trương.
Tại  cháu gái   ? Liên quan gì đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-83.html.]
Đáng tiếc tiếng lòng của Quý Tư Hàm  lộ  nữa, khiến Đường Thần Phong lo lắng đề phòng, chuẩn  tìm   điều tra.
Bởi vì   em Quý gia và Kỷ Yến Xuyên ở đây, bữa trưa  ăn  vô vị. Ai cũng   gì, Quý Tư Ngữ vài   khơi mào đề tài đáng tiếc đều thất bại,  ai để ý đến cô .
Cuối cùng Quý Tư Ngữ cũng bỏ cuộc, chỉ  thể rầu rĩ ăn phần của .
Cơm nước xong, Quý Tư Hàm và Kỷ Yến Xuyên trở về phòng học, Đường Thần Phong và Đường Dư trở về công ty, Đường Vân Thương thì lên lầu ngủ trưa, chỉ để  Quý Tư Ngữ và Quý Tư Ngạn    nơi nào.
“Em gái, chúng   ?" Quý Tư Ngạn     hỏi.
“Không ."
Quý Tư Ngữ thật sự là   một nhà   cho tức chết,    cho bọn họ sắc mặt .
"Anh  phòng của Quý Tư Hàm ở  ?”
“Em   gì?”
“Em  hiểu rõ kết cấu phòng của nó , để còn  nó sẽ đặt những thứ quan trọng ở  chứ?"
“À ."
Quý Tư Ngạn hiểu: “Anh dẫn em .”
“Chúng takhông  để ai thấy." Quý Tư Ngữ  sớm phát hiện    chằm chằm bọn họ, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cô  tức giận.
"Anh  cho em  phòng của Quý Tư Hàm ở ,  dẫn  , còn em  WC  lẻn qua cửa sổ  ngoài, như   thể  phòng của nó."
“Như    ?” Quý Tư Ngạn  hoài nghi.
“Anh còn  biện pháp nào  hơn ? Không  thì câm miệng!”
Quý Tư Ngữ kéo Quý Tư Ngạn, nhỏ giọng thì thầm một hồi.
“Anh,  dẫn em về phòng  , em  đau chân,   một lát." Quý Tư Ngữ dùng tay đỡ eo, lông mày thanh tú nhăn thành một đoàn,  mặt lộ  vài phần thống khổ.
“Đi thôi."