Khó khăn lắm mới  thành một ngày bận rộn,  mệt mỏi trở về nhà.
Vừa về đến nhà, em trai   chạy đến.
“Chị ơi, hôm nay em   chị  bại lộ chứ?”
 tức giận cốc  đầu em  một cái: “Em còn dám ! Tại   là em đến đưa quần áo? Em còn gọi thẳng chị là chị? Quan trọng là gọi xong thì chạy mất!”
“Em chạy   là vì các bạn của chị đáng sợ quá ?” Em trai  tủi  ôm đầu: “Còn việc đưa quần áo, là  bắt em  đấy.”
Lúc   mới  về phía Diva Mục Cầm vẫn đang đắp mặt nạ 24/7  ghế sofa.
Mẹ  ho nhẹ hai tiếng đầy chột : “Vì trợ lý và tài xế của  đều bận việc, nên mới  phiền Kiêu Kiêu một chút. Mà , các bạn của con  phát hiện   phận của  ?” Nói ,   đầy mong đợi  .
“Không ạ.”   thật. “Họ nghĩ  là stylist của  nổi tiếng.”
“Vậy .” Ánh mắt   ngay lập tức trở nên ảm đạm.
: “…” Mẹ ơi,   thể hiện sự thất vọng kín đáo hơn  ?
Sau lễ hội nghệ thuật,    nổi tiếng khắp trường.
Mặc dù   che giấu  phận thật của  và em trai .  chỉ với hai  phận “trưởng fansite  thể khiến Lạc Kiêu gọi là chị” và “con gái của stylist Mục Cầm” cũng đủ khiến các bạn nữ trong trường  phát cuồng .
  đến  cũng   đến bắt chuyện, khiến  vô cùng phiền phức. Trời đất chứng giám,  thực sự chỉ   một học sinh chăm ngoan yên tĩnh!
Đồng thời,  càng thêm kiên định với quyết tâm của .
Trước khi thi đỗ  trường Đại học mơ ước,  tuyệt đối sẽ  để     phận thật của ba vị tổ tông trong nhà!
 đang thầm hạ quyết tâm, nhưng  ngờ  ngay lập tức gặp  khó khăn.
Cô giáo chủ nhiệm của  tìm ,   ba  đến trường một chuyến.
9.
 lộ vẻ kinh hãi: “Tại  ạ?”
“Đương nhiên là vì chuyện thi Đại học. Mặc dù thành tích của em   định, nhưng theo quy trình, phụ  vẫn  đến để trao đổi với giáo viên  kỳ thi.” Cô giáo chủ nhiệm  nghiêm túc: “ ba  em luôn  đến, cô đến thăm nhà cũng   ai. Cô thực sự  yên tâm, nên định mời ba em đến một chuyến. Em yên tâm, cô  liên lạc với ba em , ông   sẽ sắp xếp thời gian đến.”
    những  yên tâm, mà  càng lo lắng hơn. Bởi vì hai cái tên Mục Cầm và Lạc Viễn Hàn thực  đều là nghệ danh của ba  . Vậy nên tên đăng ký trong hồ sơ ở trường của ba     là hai cái tên . Đây cũng là lý do tại  cô giáo chủ nhiệm dù   điện thoại của ba  , nhưng vẫn  bao giờ nghi ngờ  phận của họ.
 nếu ba  đích  đến trường, chắc chắn sẽ  bại lộ mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-toi-deu-la-dai-minh-tinh/chap-5.html.]
Nghĩ đến đây,  lo lắng   gì đó với cô giáo chủ nhiệm, nhưng cô    thèm  nhiều với  nữa, trực tiếp đuổi  về lớp.
Trong lớp,  vô cùng lo lắng,  kìm  gửi tin nhắn cho ba: [Ba ơi,   cô giáo gọi ba đến trường  ạ?]
Ba  trả lời  nhanh: [Con gái yêu yên tâm! Ba  con lo lắng điều gì mà, sẽ   !]
 thấy câu trả lời  mới thở phào nhẹ nhõm. Ba    , chắc là ông  sẽ tìm một cái cớ để thoái thác với cô giáo chủ nhiệm.
 yên tâm    bài tập.   ngờ,   bao lâu, lớp trưởng của chúng  đột nhiên chạy  lớp với vẻ mặt hoảng hốt: “Mục Tiểu Tiểu, ba … bố  đến !”
10.
Cạch. Cây bút trong tay  rơi xuống bàn một cách kinh hãi.
“Ba  đến  ư?”
“ .” Lớp trưởng  hiểu  trông  căng thẳng: “Đang ở phòng giáo viên chủ nhiệm của chúng !”
 thấy choáng váng. Tình huống gì ? Không  ba     cần lo lắng ? Sao ông  vẫn đến!
 loạng choạng bước  phòng giáo viên chủ nhiệm. Rồi   thấy  đàn ông đang  cạnh bàn  việc của cô giáo chủ nhiệm.
 lập tức hóa đá.
Người đàn ông đang   bàn  việc của cô giáo chủ nhiệm, đeo khẩu trang và kính râm. Không chỉ , giữa mùa Hè nóng bức, ông  còn quấn một chiếc khăn quàng cổ dày cộm và đội mũ. Toàn bộ khuôn mặt  che kín mít.
Dù  quan hệ huyết thống  cận và mười mấy năm sống chung,  cũng   một lúc lâu mới  thể xác nhận  đó là… Ba !
Ảnh đế Lạc Viễn Hàn!
 chợt hiểu  tại  lúc nãy lớp trưởng  ba  đến  hoảng hốt và căng thẳng đến .
Không  là sự kinh ngạc khi nhận  ba  là Ảnh đế, mà là sự hoảng sợ khi  thấy một  đàn ông  thần kinh. Đừng  là lớp trưởng, ngay cả cô giáo chủ nhiệm của  cũng  vẻ  hoảng sợ.
Ngược , tâm lý của ba   mạnh mẽ. Với bộ dạng kỳ quái đó, ông vẫn nghiêm túc lắng  cô giáo chủ nhiệm  về việc học của .
“Ba Mục,  đừng lo lắng, thành tích của em Mục Tiểu Tiểu  xuất sắc, luôn  đầu khối, nên việc thi Đại học chắc chắn   vấn đề gì lớn.”
“Đối với những học sinh  nền tảng vững chắc như , điều chúng  cần quan tâm hơn chính là sự  định về tâm lý của con trẻ.”
Trạm Én Đêm
Nghe cô giáo chủ nhiệm , dù cách lớp kính râm, khẩu trang và khăn quàng cổ,  vẫn cảm nhận  ba  đang  sảng khoái.
Bao nhiêu năm . Cuối cùng ông  cũng  trải nghiệm cảm giác  giáo viên khen con gái .