Sau khi  chuyện xong với cô giáo chủ nhiệm, ba  mãn nguyện rời .
Sau khi tiễn ba   khỏi văn phòng, cô giáo chủ nhiệm   đầy vẻ    thôi, dường như   điều gì đó, nhưng cuối cùng chỉ thở dài, vỗ vai : “Cô hiểu tại  em   ba  đến. Đừng lo Tiểu Tiểu, cô tin rằng ba em vẫn yêu em.”
: “…” Tiêu . Hình như ba  thực sự  xem là  thần kinh !
Đáng tiếc là ba  vẫn  nhận  điều đó.
Tối về nhà, ông  vẫn đầy tự hào  : “Tiểu Tiểu, thế nào? Màn cải trang của ba thành công chứ? Chắc chắn  ai nhận   phận thật của ba , đúng ?”
: “…”
“Ba ơi.”  bất lực lên tiếng: “Thật  ba  cần  cải trang như , ba cứ  với cô giáo là ba   thời gian đến trường chẳng   hơn ?”
 chân thành đưa  lời khuyên, nhưng  ngờ ba   đột nhiên đỏ hoe mắt: “ mà… nhưng mà ba thực sự    như những  cha bình thường, đến  một chút về  thứ của con gái  ở trường.”
 lập tức nghẹn . Nhìn vẻ mặt của ba, dù    thể ông  đang diễn xuất, nhưng  vẫn mềm lòng.
Haizz. Hay là đợi thi Đại học xong,  sẽ công khai  phận của ba  nhỉ?
11.
Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc  đến kỳ thi Đại học.
Ba  và em trai  đều  đến để đồng hành cùng  trong kỳ thi, nhưng   từ chối.
“Lần    vì con.”  nghiêm túc : “Mà là vì tất cả các thí sinh khác. Ba, , em trai nữa, danh tiếng của   quá lớn. Lỡ đến lúc đó gây  sự náo loạn, ảnh hưởng đến con thì  , nhưng ảnh hưởng đến các thí sinh khác thì ?”
Ba  vẫn cố gắng níu kéo: “Vậy chúng  cải trang nhé? Giống như  ba đến gặp cô giáo chủ nhiệm của con .”
 vẫn lắc đầu: “Lỡ  phát hiện thì ? Để an ,   vẫn nên đừng  thì hơn.”
Những gì      lý, ba  và em trai  đành  miễn cưỡng đồng ý.
Một   đến địa điểm thi, thì thấy ngoài  , tất cả các bạn học khác đều  cả một đại gia đình  cùng.
Ví dụ như Tống Điềm, đoàn   cùng cô  đông nghịt, nào là cô dì chú bác, trang  đầy đủ,  khoa trương đến  thì khoa trương đến đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-toi-deu-la-dai-minh-tinh/chap-6.html.]
 dù  bao nhiêu   cùng, cuối cùng  bước  phòng thi vẫn chỉ  một .
Bốn ngày thi Đại học kết thúc, tất cả   như lột xác.
Khi môn thi cuối cùng kết thúc,   cùng lên xe về trường.
Phụ  cũng sẽ đến trường, đợi để cùng các con thu dọn đồ đạc, chụp ảnh,  chính thức  giải phóng.
Vừa lên xe,    thấy Tống Điềm lớn tiếng chế giễu.
“Có  thật là đáng thương, ngày thường họp phụ    ai đến thì thôi , ngay cả thi Đại học cũng   phụ   cùng!”
Rõ ràng, Tống Điềm  sớm để ý thấy   thi một . Chỉ là  đó cô  còn bận thi cử, nên   thời gian để châm chọc . Giờ đây thi xong , việc  hiển nhiên trở thành hoạt động giải trí đầu tiên của cô .
Ban đầu  lười để ý đến cô , nhưng  ngờ cô   càng lúc càng khó : “Dù   là stylist của ngôi , ba  là nhân viên đoàn phim thì ? Vẫn là   ba yêu,    thương.”
“Mục Tiểu Tiểu ,   thực  là con ngoài giá thú của ba  , cho nên họ mới lén lút như ,  dám đến?”
 đang tập trung dò đáp án,  thấy lời đó,  đột nhiên ngẩng đầu lên, lạnh lùng : “Tống Điềm,     nữa xem?”
Tống Điềm  chút  ánh mắt của  dọa sợ.   xe  nhiều  như , một  sĩ diện như cô    chịu khuất phục? Cô  lập tức ưỡn cổ lên : “   là con ngoài giá thú! Là đứa con hoang! Nếu  thì ba    mà… A!”
Chát! Lần , Tống Điềm  kịp  hết câu,     hai lời,  dậy tát cô  một cái.
Cô   tát lảo đảo ngã  ghế bên cạnh,  mất một lúc mới  hồn, ôm mặt gào thét về phía : “Mục Tiểu Tiểu, mày dám đánh tao! Sao mày dám!”
Trạm Én Đêm
“Tự  ăn  bậy bạ.”  lạnh lùng : “Thì đừng trách   khách sáo.”
Tống Điềm tức đến phát : “Những gì tao  đều là sự thật! Nếu  thì mày  , tại  bq  mày  bao giờ dám xuất hiện?”
  Tống Điềm, vẻ mặt  cảm xúc. Bao nhiêu năm qua,   để lộ  phận của ba  và em trai, là  học hành một cách yên ,  đạt  thành tích  trong kỳ thi Đại học.
 giờ cũng thi xong ,  cũng thấy  cần thiết  che giấu nữa. Dù , giấu diếm nhiều năm như ,  cũng mệt .
Nghĩ đến đây,  đột nhiên mỉm  với Tống Điềm: “Tống Điềm,    gặp ba   đúng ? Được,  sẽ chiều lòng .” Dứt lời,  cầm điện thoại lên, gọi   điện thoại nhà .
“Ba, .”  mỉm  : “Con thi xong . Trường tổ chức một buổi gặp gỡ phụ . Mọi   thời gian đến ?”