Bố  bèn vứt bỏ lớp ngụy trang,  giả vờ nữa, ông thừa nhận   phát tài. Tiền thưởng của ông ngoài việc hỗ trợ   khởi nghiệp, ông còn quyên góp  nhiều cho trại trẻ mồ côi.
Khi cả nhà chúng  tham dự hội nghị thương mại thường niên, Đường Tâm Tuệ,   biến mất từ lâu,  xuất hiện. Như để chứng minh  là  một nhà với chúng , cô  cũng bắt đầu phát điên.
Cô   lăn  ngay  cửa công ty  ,  lăn lộn  chửi bới.
"Mọi  ơi, mau đến xem ,   tráo đổi từ lúc mới sinh, bố  trúng 30 triệu,   mở công ty  tổng giám đốc, họ  tiền  thì  nhận con gái ruột nữa."
"Mẹ ruột  còn đánh  giữa đường, con gái nuôi mà họ nhận nhầm còn bắt nạt ,   thật khổ mà..."
Vừa , cô   giật tóc,  lăn lộn  đất, bắt đầu bò lồm cồm.
Cô  đột nhiên lao về phía , nhưng  bảo vệ chặn .
Cô  chỉ  thể hét lên với : "Hứa Thiên Thiên, tất cả là do mày cướp mất của tao, tao sẽ g.i.ế.c mày!"
"Mày   là  phát điên ? Có  xem ai điên hơn ?"   cô , bình tĩnh như một con chuột lang nước.
"Gia đình tao hạnh phúc, tao   còn phát điên nữa ."
"Mày   là  dùng phép thuật để đánh bại phép thuật ?"
Bố  từ từ bước đến  mặt cô , thở dài.
"Hôm nay con trở nên như thế  đều là do nhà họ Đường  dạy dỗ con , nhưng sự  ,  cũng  trách con nữa."
"Bây giờ Thiên Thiên và A Tầm đều sống  ,  thế gian ,  duy nhất    chính là con."
Mẹ  cau mày  cảnh tượng  mắt: "Bố mày đúng là thánh phụ, ông  còn quyên góp tiền  từ thiện  gì, cứ lấy  tiền đó xây cho  một cái chùa còn hơn."
 lúc , một cảnh tượng còn khiến chúng  sốc hơn  xảy . Bố  mở hộp quà trong tay, lấy  một tấm thẻ ngân hàng đưa cho cô .
"Hai ngày nữa là sinh nhật của con, trong thẻ  30 triệu, mật khẩu là ngày sinh của con."
"Mong con  30 triệu ,  thể sống ."
 huých khuỷu tay   trai: "Món quà bố  mở...   là món quà sinh nhật định tặng cho em ?"
Anh trai  khẽ ừ một tiếng.
Ba mươi triệu?
Bố  đưa 30 triệu định tặng  cho Đường Tâm Tuệ?
 cảm thấy  sắp ngất xỉu.
Lúc , Đường Tâm Tuệ  , nắm chặt tấm thẻ ngân hàng trong tay, bò dậy  chạy biến mất...
 vẫn   hồn vì cú sốc quá lớn.
Bố  nháy mắt với  trai: "Nhanh báo cảnh sát, chú Dương ở đồn cảnh sát  gọi điện   nuôi của Đường Tâm Tuệ  chết, Đường Tâm Tuệ là nghi phạm chính."
 dậm chân lo lắng: "Vậy mà bố còn đưa cho cô  nhiều tiền như , nếu cô  trốn  nước ngoài thì ?"
Anh trai  nhướng mày  : "Bố lấy   nhiều tiền như , tiền trúng   trừ 20% thuế thu nhập bất ngờ,  đó  hỗ trợ con khởi nghiệp, mấy năm nay còn quyên góp nhiều như ..."
 , bố   hết tiền từ lâu .
Nhắc đến tiền, đầu óc   còn hoạt động nữa,  đúng là yêu tiền thật.
Bố   lấy  một tấm thẻ từ trong túi quần đưa cho : "Thiên Thiên, tấm thẻ  là bố bù đắp cho con."
  híp mắt nhận lấy tấm thẻ từ tay bố.
Rất nhanh, nụ   mặt  chuyển sang mặt  trai.
"Bố, con thấy  trẻ tự lực cánh sinh cũng  mà, tấm thẻ  bố cứ giữ  cho  trai ."
Bố  mắng    hàng: "Đây là thẻ Ultraman phiên bản giới hạn,  đây  mạng   trả 3000 tệ bố cũng  bán."
Thật sự, tuyệt vọng.
Nghe ,  khi  bắt, Đường Tâm Tuệ đang nhét điên cuồng tấm thẻ bố  đưa cho cô   máy ATM của ngân hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-trong-sinh-cung-nhau-hoa-dien/chuong-9.html.]
Sau đó, khi cô   thấy dòng chữ nhỏ  ở mặt  của thẻ ngân hàng, cô  bắt đầu hét lên như phát điên.
[Tặng con 30 triệu, nhất định  khỏe mạnh, nhất định  lương thiện, nhất định  tin  ánh sáng.]
Quét mã QR ở góc  bên  của thẻ ngân hàng bằng điện thoại, còn  thể phát  bài hát chúc mừng sinh nhật mà bố   thu âm cho  ở phòng thu.
Thật sự, tuyệt vọng.
Đường Tâm Tuệ  quen với cuộc sống xa hoa  cần lao động.
Nghe  khi cô  lẻn  nhà họ Đường ăn trộm đồ thì   Đường phát hiện.
Trong lúc giằng co, cô   bóp cổ    nuôi nấng  hơn hai mươi năm cho đến chết.
Mãi nhiều ngày , t.h.i t.h.ể của  Đường mới  phát hiện.
Sau cái c.h.ế.t của  Đường, cô  luôn ở trong trạng thái tinh thần bất ,   nhiều chuyện  thể tưởng tượng nổi,  đó  chẩn đoán mắc chứng tâm thần phân liệt.
Chúng   gửi đoạn video giám sát cô  phát điên  cửa công ty   cho cảnh sát,  khi  nhiều chuyên gia chẩn đoán, xác định cô  giả vờ  bệnh tâm thần để trốn tránh hình phạt.
Sau đó, cảnh sát điều tra  bác sĩ cấp giấy chứng nhận tâm thần phân liệt cho cô  là  của Lương Phàm.
Lương Phàm và  của     tù vì tội  chứng cứ giả.
 
Lúc Đường Tâm Tuệ  tù, bố   đều   gặp  cô , chỉ   đến thăm cô .
Cô  trông tiều tụy  nhiều, khi  thấy , cô  đột nhiên tỉnh táo .
"Thiên Thiên, cô  thể  cho  một lá thư xin giảm án ?   sống."
"   con gái nhà họ Đường."
"Luật sư  cô  quan hệ huyết thống với nhà họ Đường cũng  thể  thư xin giảm án,  thật sự  cố ý, cô tha thứ cho   ?"
"Cô  cố ý  , đều  liên quan gì đến ."  lặng lẽ  cô  một lúc, chậm rãi : "Ngoại trừ việc  quan hệ huyết thống,  và  ruột của    thiết gì cả, cô vẫn nên tự  xuống đó xin  bà  ."
Vẻ mặt bình tĩnh của cô  lập tức sụp đổ, bắt đầu đập  tấm kính  mặt như phát điên.
"Tao  ngày hôm nay đều là do bọn mày hại, đều là do bọn mày quá nhẫn tâm với tao!"
"Đều là do cha  ruột của tao  cần tao, tao mới  nông nỗi !"
Cô  nhanh chóng  quản giáo phía  khống chế.
Cô   hề hối hận, vẫn quen đổ hết  lầm lên  khác.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Một    thuốc chữa như cô ,  đáng  bất kỳ cơ hội nào.
  dậy  cô : "Cô chắc   kiếp  tất cả chúng  đều  cho cô cơ hội, nhưng cô  hề trân trọng, vì  kiếp  cô  còn cơ hội nữa."
Không lâu , Đường Tâm Tuệ  kết án tử hình.
"Ba , năm đó con  tráo đổi, con mới là con gái ruột của hai , hai   cần con nữa ?"
Anh  đang gọi điện thoại,  hỏi .
"Mẹ hỏi tối nay em  ăn gì?"
 nghĩ một lúc  : "Muốn ăn cá chép om dưa."
Đầu dây bên  truyền đến tiếng   gọi bố   ngoài mua cá.
Bố  đang chơi game, qua loa đáp .
Anh trai  đặt tay lên vô lăng, tập trung lái xe.
  ở ghế phụ,  phong cảnh lướt qua ngoài cửa sổ.
Ánh nắng ấm áp chiếu lên mặt , bên tai dường như vẫn vang lên tiếng bố  cãi  chí chóe.
Được ông trời sắp đặt cho một gia đình yêu thương ,  thật sự  may mắn.
  sang   trai: "Anh,  về nhà thôi."