Lam Nhã Chân cặp kè với một công tử nhà giàu, xúi giục gây phiền phức cho Hạng Tranh. Đối phương cướp đoạt một dự án mà đang phụ trách, bên A là Cố thị.
Cậu Cố Thiên Nhạn là một cuồng công việc, giở trò dự án của cô là thể. Cậu nghiêm túc kế hoạch, mỗi một chi tiết đều bỏ qua.
Quả nhiên, mặc kệ tên công tử nhà giàu đó ngáng chân thế nào, Cố thị vẫn chọn hợp tác với .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Lại một nữa thấy Cố Thiên Nhạn, cô vẫn là bộ dạng cũ, chuyện việc vẫn dứt khoát như cũ, hề dây dưa.
Lần đánh năm đó, cảm thấy là tự tìm, bây giờ nghĩ còn nhịn . Chuyện còn kể cho vị hôn thê , cô cũng nhịn , ấu trĩ, trẻ trâu.
Lam Nhã Chân dùng nhiều thủ đoạn, đều Hạng Tranh dẹp tan. Hễ ai giúp cô , cuối cùng tài sản đều sẽ thu hẹp , cuối cùng còn ai dám trêu chọc phụ nữ .
Năm tháng chịu nổi sự lãng phí, chờ đến khi Lam Nhã Chân định , mới phát hiện 37, 38 tuổi.
Già .
Cha Lam vẫn còn đang đánh bạc, cai .
Thậm chí trở về lấy tiền, còn đánh Lam Nhã Chân và Lam. Lam Nhã Chân sẽ phản kháng, cùng cha Lam lao đánh .
Cha Lam gả cô cho một ông già, cô liền đánh với ông , đánh đến vỡ đầu chảy máu, cha Lam còn đánh gãy một chân.
Mẹ Lam thì cho Lam Nhã Chân lấy chồng, nhưng những gia đình khá giả một chút, tình hình trong nhà đều sẽ từ chối, còn loại kém hơn thì Lam Nhã Chân bằng lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-133.html.]
“Nhã Chân, là con tìm Cố Kinh Khuê , tiền thì tiền, nhưng ít nhất thể sống, còn chỗ ở.” Mẹ Lam .
Lam Nhã Chân cho rằng thể, chắp vá qua ngày cũng .
Cố Kinh Khuê xong liền gầm lên: “Cô cho rằng cô là cái gì? Lam Nhã Chân, cô thật sự cho rằng là cái gì ?”
Cô cta hưa bao giờ gặp một Cố Kinh Khuê hung dữ như , nhất thời chút dọa sợ.
“Em gái cần nữa, vĩnh viễn mất em , cô tư cách gì mà đòi kết hôn? Cô coi là cái gì? Người nhặt rác ?”
“Cố Kinh Khuê, chuyện cho sạch sẽ một chút.”
Lam Nhã Chân còn là đóa hoa sen trắng yếu đuối, đáng thương nữa, ngược dung mạo càng thêm chua ngoa.
Cô chống nạnh, miệng mắng đủ loại từ ngữ khó , mắng đến Cố Kinh Khuê cũng nên đáp thế nào.
“ sai .” Cố Kinh Khuê suy sụp.
“Anh vốn dĩ sai !” Lam Nhã Chân khách khí mắng: "Anh chính là một kẻ bất tài, một công ty lớn như cũng giữ , chả trách lúc trẻ ưa . Đừng , lúc cũng ưa , nếu còn cách nào khác, cho rằng sẽ chọn ?”
“Ha hả, nếu ai cô, sẽ tìm đến ? Nghe danh tiếng của cô ở bên ngoài sớm thối nát , cô cho rằng sẽ nhặt cái thứ rác rưởi về ? Nằm mơ .”
“Cố Kinh Khuê…” Lam Nhã Chân phẫn nộ, tiến lên đánh với Cố Kinh Khuê.
Vệ sĩ cảm thấy Lam Nhã Chân là một phụ nữ, chắc sẽ vấn đề gì, nên quản.