Trở Bão Nguyệt Phong, Từ Thải đem những linh dược còn trong thời kỳ sinh trưởng trồng .
Thiên Nhạn định dùng bộ linh dược thành thục để luyện đan. Trong nhẫn trữ vật của Sở Bình Dụ quả thật ít thứ . nàng bồi dưỡng sáu tử, đó là một khoản chi tiêu xa xỉ.
Đặc biệt là đại tử Diệp Hoài Phong, tuy với linh căn rách nát mà tu luyện đến Trúc Cơ kỳ là giỏi, nhưng thành tựu Kim Đan thì dễ dàng như .
Còn tiểu tử Từ Thải, thiên phú cao, thành tiên cũng khó.
Tiếp nhận chuyện , ngay từ đầu nàng ý định để cả sáu tử đều tu luyện thành tiên, tự nhiên sẽ tiêu tốn vô tâm huyết.
Hơn nữa, tất cả kỹ năng ở thế giới đều là những thứ nàng từng qua thấy qua, nàng thông thạo tất cả kỹ năng của nguyên chủ.
Thời gian ở thế giới lẽ sẽ dài, nàng cần học hết những gì nên học, lưu trong ký ức của .
Bên Đăng Vân Phong, mấy Sở gia ý định qua gây sự nữa, ba đang bàn bạc xem với chuyện .
“Chúng đều đối thủ của đại tỷ, là chờ tiểu xuất quan .” Sở Tiêu Nguyệt . Nàng ghét Sở Bình Dụ, nhưng ở chỗ còn thể kiếm chút đồ, còn bên Sở Thiên Nhạn thì gần như thể, nên nàng vẫn sẽ chọn về phía Sở Bình Dụ.
Chỉ cần Sở Thiên Nhạn đối xử với nàng một chút, cũng đến nỗi như .
“Chỉ thể như thôi.” Sở Thành Hỉ nghĩ đến chuyện đó liền đau đầu: "Chờ Bình Dụ , nhất định cho Đại Nha một bài học. Tu tiên mà tu đến vong bản, tu tiên cái quái gì.”
Thiên Nhạn luyện đan cả đêm, sắp xếp đồ đạc trong nhẫn của Sở Bình Dụ, tìm ít thứ , tất cả đều sắp xếp cho hai tử.
Diệp Hoài Phong và tiểu sư trang tận răng, càng thêm an tâm.
“Ta ngoài một chuyến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-162.html.]
“Tu vi của các con đủ, gần đây cứ an tâm tu luyện, tài nguyên để cho các con , cần ngoài.”
Người Sở gia bên dám tìm đến, hơn nữa một Diệp Hoài Phong cũng thể đối phó với họ. Sở Bình Dụ trong thời gian ngắn sẽ xuất quan, dù tỉnh cũng tạm thời .
Cho nên, gì lo lắng.
Thiên Nhạn cho hai cơ hội chuyện, ngự kiếm bay mất.
Tam tử và tứ tử của nàng sắp gặp phiền phức, dù nữa, tiên cứ cứu về .
Diệp Hoài Phong tại chỗ trầm mặc, siết chặt nắm đấm, về phòng tu luyện.
…
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Tống Thanh Vận, Tiền Mạc Ninh, hai các ngươi quá đáng lắm , đồ vật là phát hiện , lý nào giao cho các ngươi.”
Diệp Tì che lấy túi trữ vật, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ. Hai là tử của Sở Bình Dụ, thường xuyên tác oai tác quái. Đồ vật trong tay nàng thể đưa cho đối phương, đây là dành cho đại sư , thể giúp đại sư hồi phục một chút.
“Tứ sư , lát nữa , dù thế nào cũng đưa đồ về .” Nhiếp Hồ thấp giọng . Hắn xếp thứ ba, là một to con, trông vẻ thật thà, nhưng tính tình nóng nảy.
Diệp Tì từ chối: “Phải thì cùng , một đối phó hai họ .”
“Hơn nữa, hai họ còn cướp của chúng một ít đồ, liều mạng cũng lấy .”
Tống Thanh Vận hai cái gai mắt, để ý, tiện tay múa một đường kiếm hoa mắt: “Ta là Kim Đan hậu kỳ, hai các ngươi cộng cũng đối thủ của , thức thời thì mau giao đồ đây.”
Thứ đồ đó nàng thật sự coi trọng, nhưng nó công hiệu nhất định trong việc bảo dưỡng linh căn, loại đồ vật thể rơi tay Diệp Hoài Phong ?
Nhớ tới Diệp Hoài Phong, vẻ mặt Tống Thanh Vận đổi. Nếu lúc thức thời theo nàng , chuyện gì cũng dễ .