“Lão Tam, tắm rửa cho Hoài Phong .”
“Vâng, sư phụ.”
Khi Diệp Hoài Phong tỉnh ở trong phòng. Lần cảm giác còn khó chịu như nữa, cả nhẹ nhõm hơn nhiều.
Đột nhiên, cảm thấy gì đó đúng.
Cả khô ráo, còn chút mùi thuốc. Nhìn bộ y phục sạch sẽ , tuyệt đối bộ mặc tối qua.
Mặt Diệp Hoài Phong đỏ bừng lên. Sư phụ nam nữ thụ thụ bất ?
Hắn là một đứa trẻ!
Sao nàng thể?
Tối nay chuyện với sư phụ. Nghe sư phụ năm tuổi lên núi, vẫn luôn nghiêm túc tu luyện, Sở gia thể nào dạy sư phụ những điều .
Cho nên, sư phụ hiểu.
Thôi , tạm tha cho nàng một .
Hắn thật là lo nhiều chuyện, lo cho sư sư , còn lo cho cả sư phụ.
“Hoài Phong, hôm nay cảm thấy thế nào?” Thiên Nhạn đẩy cửa bước , đến xem Diệp Hoài Phong . Vừa phòng thấy mặt mày đỏ bừng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nàng tới, đợi Diệp Hoài Phong hồn, mu bàn tay đặt lên trán : “Nóng quá.”
Cả Diệp Hoài Phong càng nóng hơn. Sư phụ hiểu ? Hắn liếc trộm mặt Thiên Nhạn, thấy nàng vẻ mặt nghiêm túc.
Sư phụ hiểu, nên chuyện thể so đo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-171.html.]
“Sư phụ, con .”
“Sao cả nóng lên thế ? Cũng thấy chỗ nào .” Bàn tay Thiên Nhạn đặt lên vị trí linh căn của Diệp Hoài Phong, định kiểm tra xem linh căn vấn đề gì . Diệp Hoài Phong né tránh, nhưng động tác của thoát khỏi Thiên Nhạn ?
Diệp Hoài Phong giường với vẻ mặt còn gì luyến tiếc, mặc cho sư phụ kiểm tra linh căn.
Thôi , sư phụ hiểu.
Nàng chỉ đang nghiêm túc kiểm tra cơ thể cho , sợ xảy vấn đề mà thôi. Đây là đang quan tâm .
“Linh căn đang hồi phục, chứng tỏ suy đoán của là đúng. Tiếp tục kích thích, đồng thời dùng thuốc chữa trị linh căn, phương pháp khả thi. Tiềm năng của con là vô hạn, chỉ cần khơi dậy tiềm năng, việc linh căn hồi phục như cũ chỉ là sớm muộn.”
Thiên Nhạn thể tưởng tượng tốc độ tu luyện của Diệp Hoài Phong khi linh căn hồi phục, tuyệt đối sẽ là đầu tiên trong các tử của nàng phi thăng.
Diệp Hoài Phong tâm tính , thiên phú tồi, nhất định sẽ là tử chí tiến thủ nhất.
Đầu óc Diệp Hoài Phong mấy bình tĩnh, chỉ đáp “” theo tiếng. Hắn đang suy nghĩ thế nào để mở lời với sư phụ. Hắn thật sự là một đứa trẻ, là đứa bé vài chục năm sư phụ nhặt về.
Nam nữ dù cũng khác biệt, một việc sư phụ thể như .
Chuyện nghiêm trọng, rõ với sư phụ. Sư phụ một lòng tu luyện, căn bản chú ý đến những điều , vạn nhất một ngày nào đó gặp kẻ , chẳng sẽ chịu thiệt ?
“Sư…”
“Sư phụ, , tông chủ Vô Hoa Tông Phó Thanh Dương đến.” Người Diệp Tì tới, giọng truyền , cắt ngang lời của Diệp Hoài Phong.
Diệp Tì chạy phòng: “Sư phụ, Phó Thanh Dương chỉ một cô con gái là Phó Tuyết Mi, ông chắc chắn đến vì chuyện của Phó Tuyết Mi. Lần sư phụ cho chúng dạy dỗ Phó Tuyết Mi một chút, với tính tình bá đạo của nàng , chắc chắn sẽ bỏ qua.”
Diệp Tì lo lắng, chuyện liên quan đến hai môn phái, xử lý dễ gây tranh chấp.
“Con còn thấy cả Tống Thanh Vận và Tiền Mạc Ninh, họ cùng của Vô Hoa Tông. Sư phụ, đến ý .”
Khuôn mặt Diệp Tì lạnh băng. Tống Thanh Vận và Tiền Mạc Ninh là kẻ gây sự , Phó Tuyết Mi là ỷ tu vi cao cường mà xen việc của khác. Nếu Phó Tuyết Mi nhúng tay, nàng và tam sư cùng lắm chỉ thảm hại một chút tay Tống Thanh Vận, vốn cần sư phụ tay.
“Sư phụ." Diệp Hoài Phong nhắc nhở: "Đăng Vân Phong chắc chắn sẽ bênh vực Vô Hoa Tông, e là sẽ trả đũa.”