Sở Tiêu Nguyệt tuyệt vọng mở to mắt, khí thế của Sở Bình Dụ áp bức khiến nàng ngay cả nhắm mắt cũng khó khăn, thật sự cho một chút đường sống.
"Vội vàng gì thế?" Giọng của Thiên Nhạn truyền đến, Sở Tiêu Nguyệt đột nhiên cảm thấy áp lực đều biến mất.
Mà nàng cũng biến thành một máu, thất khiếu đều chảy m.á.u tươi, nhuộm đỏ cả quần áo.
Nàng mất hết sức lực, mềm nhũn ngã xuống đất, đôi mắt đẫm m.á.u lên bầu trời.
Mây thật trắng, trời thật xanh, nàng còn sống, giống như một giấc mơ.
Thật , Sở Thiên Nhạn nhẫn tâm đến , ? Bây giờ nàng theo phe Sở Thiên Nhạn, , là phe đại tỷ của nàng , còn hy vọng ?
Đối phương, bằng lòng tiếp nhận nàng ?
Sắc mặt Sở Bình Dụ trầm xuống, ánh mắt u ám. Thấy Sở Tiêu Nguyệt còn sức lực để dậy chuyện, trong lòng mới thả lỏng.
"Đại tỷ, chẳng lẽ tỷ thể dung thứ cho nhị tỷ g.i.ế.c hại phụ mẫu ? Cũng , tỷ vốn quan tâm đến phụ mẫu, lẽ còn mong mượn tay nhị tỷ để g.i.ế.c c.h.ế.t họ."
"Đừng vội chụp mũ." Thiên Nhạn ánh mắt nhàn nhạt lướt qua Sở Bình Dụ: "Ngươi đổ mồ hôi, đang căng thẳng chuyện gì?"
Sở Bình Dụ nắm chặt tay, cứng mặt, hít sâu một : "Ta chẳng qua là tức giận."
"Ta còn tưởng ngươi định g.i.ế.c diệt khẩu đấy."
Sắc mặt Sở Bình Dụ kiểm soát mà đổi, hai vợ chồng Sở gia càng sốt ruột hơn. Dương Phượng Hương và Sở Thành Hỉ , đó nhặt một hòn đá mặt đất, lao về phía Sở Tiêu Nguyệt.
"Đồ con gái bất hiếu, đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!" Dương Phượng Hương hét lớn, dùng hòn đá ném về phía đầu Sở Tiêu Nguyệt.
"Bà già, đừng vội." Diệp Hoài Phong đáp xuống bên cạnh Sở Tiêu Nguyệt, một luồng linh lực đ.á.n.h văng Dương Phượng Hương xa: "Vội vã giúp con trai bà diệt khẩu , cửa ."
Sở Tiêu Nguyệt thở phào một , hình như nàng vẫn còn hy vọng? Ít nhất Sở Thiên Nhạn mạng của nàng .
Sớm ngày hôm nay, khi đến giới tu luyện nàng nên đầu quân cho Sở Thiên Nhạn, các nàng chung kẻ thù, mới là nên hợp tác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-205.html.]
Sở Tiêu Nguyệt dấy lên hy vọng mãnh liệt, nàng hiểu nên con đường nào .
Diệp Hoài Phong nhíu mày, dọa ngốc , còn đang .
Thiên Nhạn chiếu đoạn hình ảnh đối thoại giữa Sở Tiêu Nguyệt và Sở Bình Dụ, sắc mặt Sở Bình Dụ đổi, xông đến cướp, Thiên Nhạn tiện tay dùng một luồng linh lực đ.á.n.h ngã sấp mặt.
"Phiền các vị trưởng lão giúp ngăn , đừng để chạy." Thiên Nhạn dứt lời, các trưởng lão lập tức qua đó bắt lấy Sở Bình Dụ. Mặt Sở Bình Dụ xám như tro.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tại như ?
Nàng thể tính toán đến mức ?
Sở Thiên Nhạn thông minh đến thế ?
"Ngươi Sở Thiên Nhạn! Sở Thiên Nhạn thông minh như !!" Sở Bình Dụ đột nhiên hét lớn, chỉ là đang tức giận bất lực, la hét bừa bãi.
Những mặt cũng nghĩ như , Sở Thiên Nhạn chỉ là tỉnh ngộ, Sở gia dắt mũi nữa.
một cúi đầu trầm tư, ánh mắt xoay chuyển mặt Thiên Nhạn, sư phụ thể là sư phụ chứ?
Diệp Hoài Phong cúi gằm đầu, nhưng cẩn thận nghĩ , sư phụ đổi quá nhiều.
Không chỉ là tính cách, một vài thói quen cũng đổi. Người quen thuộc với sư phụ, dĩ nhiên phát hiện .
Hắn một thời gian gần như ngày nào cũng ở bên cạnh sư phụ, cẩn thận nghĩ , bỏ qua quá nhiều thứ.
Sư phụ, chẳng lẽ thật sự là sư phụ ?
những việc đối phương , chính là những việc một thầy nên .
Rốt cuộc chuyện là thế nào?
Diệp Hoài Phong mím chặt môi, sư phụ ban đầu tính tình do dự, trắng là chút thiếu quyết đoán.
Còn sư phụ bây giờ thì tương đối tự chủ, quyết đoán, bao giờ khác ảnh hưởng, kể cả , tử của .