Không vì quá yên tĩnh , Ôn Sầm luôn cảm thấy tiếng bút của Thiên Nhạn quá ồn ào, khiến thể nào tĩnh tâm bài .
Từng giọt mồ hôi từ trán chảy xuống, lòng càng lúc càng căng thẳng.
Cuối cùng Ôn Sầm vẫn c.ắ.n chặt răng, cố gắng ép bình tĩnh, bắt đầu bài. Giữa kỳ thi , cả, chỉ cần cuối kỳ thi là .
Tiếng bài của Thiên Nhạn, dần dần xem như âm thanh nền, bắt đầu nghiêm túc bài. Không qua bao lâu, tiếng bút quen thuộc của Thiên Nhạn đột nhiên ngừng .
Ôn Sầm sững sờ một chút, theo bản năng về phía chỗ của Thiên Nhạn, chỉ thấy cô còn cắm cúi bài nữa.
Chẳng lẽ xong ?
Ôn Sầm đồng hồ, mặt trắng bệch. Tay run rẩy tiếp tục bài, thể nào! Hắn xem qua, đề chắc chắn khó hơn giữa kỳ nhiều, thể nào xong nhanh như .
Hắn liếc về phía đầu khối năm ngoái, đối phương vẫn đang nghiêm túc bài, trong lòng mới thả lỏng.
“Em học sinh đang ngang ngó dọc , xin hãy nghiêm túc bài, đừng giở trò.” Giọng giáo viên coi thi vang lên. Ôn Sầm vội vàng dời ánh mắt, trong lòng chút phẫn hận.
Hắn ý định chép, chỉ là xem thử thủ khoa của khối xong thôi, cứ gọi mãi gọi mãi, gọi hồn ?
Sau mấy ngày thi liên tục, Ôn Sầm gầy trông thấy.
Trên bàn ăn, Ôn Hàm Thư lo lắng, liên tục gắp thức ăn cho Ôn Sầm bồi bổ, còn thỉnh thoảng liếc Thiên Nhạn. Thấy cô sắc mặt hồng hào, ăn uống ngon miệng, ánh mắt ông tối sầm .
Thiên Nhạn ngước mắt lên, Ôn Hàm Thư vội vàng gắp thức ăn cho Phùng Thư Thanh, dường như sợ Thiên Nhạn mở miệng những lời khiến ông khó xử.
Thiên Nhạn “a” một tiếng, đồ hèn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-287.html.]
Phùng Thư Thanh ghét nhất là bộ dạng kiêu ngạo của Thiên Nhạn. Bà cãi nổi cô, bây giờ cũng học cách khôn ngoan là nhiều với cô nữa.
Bản bà đối với Ôn Sầm cũng vài phần bất mãn, dám ngấm ngầm nhòm ngó tài sản của bà.
mặt Thiên Nhạn quan tâm Ôn Sầm một chút, để cho đồ vong ơn bội nghĩa đối phương bất kỳ cơ hội nào ở chỗ bà, trong lòng bà cũng thể thoải mái hơn một chút.
“Tiểu Sầm gần đây thật sự vất vả." Phùng Thư Thanh : "Hàm Thư, kỳ nghỉ nhớ bảo dì giúp việc thêm đồ bổ cho Tiểu Sầm ăn, cứ thế . Ham học nhưng cũng giữ gìn sức khỏe.”
Ôn Hàm Thư đáp: “Anh , Tiểu Sầm vất vả như cũng là thi thành tích .”
“Đứa trẻ đúng là hiểu chuyện, vì học tập mà màng đến sức khỏe.” Phùng Thư Thanh tiếp tục bóng gió.
Thiên Nhạn để tâm nhiều, bây giờ cô cà khịa ai.
Cô liếc về phía Ôn Sầm, sắc mặt đối phương cũng , rõ ràng là thành tích cuối cùng của thể như ý.
Vài ngày , điểm thi cuối kỳ công bố, thành tích của hai gửi đến điện thoại của Ôn Hàm Thư và Phùng Thư Thanh.
Phùng Thư Thanh tin nhắn điện thoại, chỉ cần thấy tên gửi là hứng thú mở xem.
Đó là của cô chủ nhiệm Nhiễm Úy, cô sẽ chịu trách nhiệm thông báo thành tích và tình hình học tập của học sinh cho phụ .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Phùng Thư Thanh lâu xem thành tích của Thiên Nhạn. Dù xem một là mất mặt một , thà xem còn hơn, đỡ tự tức giận.
Vì chuyện của một thời gian , bà đứa con gái vong ơn bội nghĩa nữa, nên càng quan tâm đến thành tích của cô.
Dù 18 tuổi, bà sẽ đuổi đồ vong ơn bội nghĩa đó , mặc cho đối phương cầu xin thế nào, bà cũng sẽ mềm lòng.
Sớm như , lúc bà nên trực tiếp phá bỏ đứa bé, cũng sẽ nhiều chuyện phiền lòng đến thế.