CÁC QUY TẮC CỦA KHÁCH SẠN HỒNG NGUYỆT 3 - CHƯƠNG 6

Cập nhật lúc: 2025-11-05 04:50:11
Lượt xem: 751

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 6:

 

Đoạn xúc tu rời khỏi cơ thể liền hóa thành vật c.h.ế.t, như tạc bằng ngọc, đó ông đeo nó lên cổ tay :

 

“Cô học trò nhỏ, đây là bồi thường của . Có nó, cô thể tự do Trường trung học Bạch Tháp. Ngoài , cô còn thể lựa chọn chơi, đ.á.n.h dấu một , cô sẽ hai vạn tệ. Thế nào, hào phóng chứ?”

 

Hiệu trưởng Hạ gần như nghiến răng mà từng chữ.

 

sang quản lý, thấy cô khẽ gật đầu mới đồng ý nhận lấy.

 

“Tiểu Đồng, nhận tin nhắn xin nghỉ của em. Hôm nay em quen trong phó bản , cứ coi như nghỉ phép lương . Ở đây… chơi cho vui nhé.”

 

“Vui ?”

 

từng “vui” một ngày nào ở trường, chi đến chuyện thoải mái.

 

Đề nghị của quản lý khiến thể nào từ chối việc nghỉ phép lương, thật hấp dẫn.

 

Về phần quy tắc trò chơi, xem kỹ cả ba loại phận: học sinh, giáo viên và bảo vệ.

 

Bề ngoài thì chẳng gì đáng ngờ.

 

tóm tắt như :

 

【Thứ nhất: Học sinh đoàn kết, yêu thương và giúp đỡ lẫn . Mọi hành vi lăng mạ, đ.á.n.h đập, lừa dối đều nghiêm cấm.】

 

【Thứ hai: Giáo viên trách nhiệm, phớt lờ yêu cầu của học sinh, bao che dung túng cho bạo lực học đường.】

 

【Thứ ba: Học sinh và giáo viên đều tuân thủ thời khóa biểu, gián đoạn trật tự lớp học vi phạm nội quy trường.】

 

【Thứ tư: Bảo vệ giữ đúng vị trí, cho lạ trường và để học sinh tự ý rời khỏi.】

 

Ánh mắt dừng ở điều thứ nhất, thật lâu thể rời .

 

Gõ gõ gõ.

 

gõ cửa lớp, thản nhiên bước .

 

Thấy bình an trở về, sắc mặt trong lớp đều biến đổi khác .

 

“Mày… còn sống mà ?”

 

Chu Thiến nhíu mày dậy, liền phát hiện chiếc huy hiệu đen n.g.ự.c .

 

“Cái gì thế? Đưa tao xem.”

 

ôm chặt lấy ngực, lùi một bước:

 

“Không , đây là đồ của .”

 

“Mẹ kiếp, mày tưởng mày quyền từ chối hả? Mau đưa đây!”

 

Tôn Hạo sải bước tới, bóp chặt cổ tay :

 

“Đồ tiện nhân vẫn là đồ tiện nhân! Mấy năm đ.á.n.h mày, mày ngứa đòn ?”

 

Tôn Hạo là kẻ theo đuổi Chu Thiến, từ khi nhập học say đắm cô .

 

Tình cảm của tuổi trẻ luôn nóng nảy và dại khờ nhưng cách thể hiện của là vì Chu Thiến mà đ.á.n.h .

 

Trong đời , từng tồn tại khái niệm đ.á.n.h phụ nữ.

 

Bàn tay, nắm đấm, cú đá…

 

Xương sườn từng gãy mấy .

 

Thẩm Thanh cũng là kẻ theo đuổi Chu Thiến.

 

Khi chuyện ầm ĩ đến mức thể giấu nữa, mới mặt ném mấy tờ tiền mặt .

 

“Cho cô thêm hai tờ, lời đó. Đừng mang chuyện của cô phiền Chu Thiến nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cac-quy-tac-cua-khach-san-hong-nguyet-3/chuong-6.html.]

Một đứa đánh, một đứa dỗ.

 

Chu Thiến sống thật sung sướng bao.

 

“Thầy ơi, Tôn Hạo định đ.á.n.h em, thầy quản ?”

 

đầu về phía ông hiệu trưởng và cô giáo.

 

Hiệu trưởng khẽ cau mày, bước lên nhưng ông hướng đến Tôn Hạo, mà là .

 

“Chúng đều là chơi, nếu cô manh mối, chia sẻ để cùng giúp ? Mau đưa đây, đừng lắm lời nữa…”

 

Phụt…

 

Một bàn tay trắng toát xuyên thẳng qua n.g.ự.c ông , nắm lấy trái tim siết chặt.

 

“Giáo viên thể dung túng cho học sinh bắt nạt lẫn chứ? Thầy giáo mới , thầy thật là tệ đó~”

 

Hiệu trưởng trợn trừng mắt, thể mềm oặt ngã xuống đất, miệng há to, chỉ kịp phun một ngụm máu.

 

ông cứng đờ.

 

Là giáo viên chủ nhiệm thời trung học của .

 

Người duy nhất từng giúp , duy nhất từng ngăn cản và mắng mỏ Chu Thiến cùng lũ bạn.

 

một ngày nọ, cô đột nhiên thế.

 

Hiệu trưởng rằng cô bệnh nên xin nghỉ việc.

 

Cổ họng nghẹn , nước mắt ứa .

 

Giáo viên chủ nhiệm của nghỉ việc mà cô c.h.ế.t.

 

phắt về phía Chu Thiến, gần như phát điên, túm chặt cổ áo cô :

 

“Có là các ?! Là các g.i.ế.c cô ?! Nói ! rút đơn kiện , tại các vẫn như ?! Tại !!”

 

nghẹn giọng,

 

“Cô rõ ràng… là một giáo viên như thế… thật sự là một , mà…”

 

“Mày phát điên cái gì ! Tao g.i.ế.c ai cả! Đừng vu khống tao!”

 

Chu Thiến hoảng loạn đến mức mồ hôi túa đầy trán.

 

Hiệu trưởng ngã c.h.ế.t ngay mặt cô , m.á.u b.ắ.n tung tóe, vấy lên khuôn mặt mà cô luôn tự hào là mỹ nhất.

 

nắm chặt lấy Chu Thiến, trong con ngươi phản chiếu của cô , thấy rõ hình ảnh của chính méo mó và điên dại.

 

Và trong ánh mắt sợ hãi tận cùng , cũng thấy cô thật sự khiếp đảm.

 

Giáo viên chủ nhiệm từng vô khuyên cô rằng:

 

“Sắc sẽ phai tàn theo năm tháng, chỉ lòng mới thể bén rễ trong tim.”

 

Chu Thiến từng

 

quên sạch và thậm chí còn trả thù dám dạy điều đó.

 

bật , một tiếng lạc lõng và trống rỗng.

 

“Ha ha ha ha… buồn thật đấy.”

 

hít sâu, bóp chặt cằm Chu Thiến, mặc cho cô vùng vẫy, vẫn đẩy cô đến mặt giáo viên chủ nhiệm.

 

“Chu Thiến, khuôn mặt mày nhớ ? Một chút cũng nhớ ?”

 

chằm chằm phản ứng của cô .

 

Đáng tiếc cô chỉ run rẩy, một mực né tránh, lùi về phía .

 

! chẳng gì hết! Triệu Vũ Đồng, mày đừng phát điên trong trò chơi nữa!”

Loading...