Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão y sư mặt đổi sắc, chỉ , khi rời phủ liền lén lút đến chỗ Tạ Ngọc Cung , qua cửa sổ lén lút rõ mạch tượng của Bạch Du.
"Cửu hoàng tử phi tâm hỗn loạn, mạch tượng phù hư, cứ tiếp tục như e rằng sẽ tổn thương tâm mạch..."
Nói nhảm, lo lắng suy nghĩ cả buổi chiều, tâm trạng thể loạn .
Tạ Ngọc Cung , lông mày nhíu chặt thành hình chữ xuyên. Phải bây giờ?
"Dương lão thuốc nào thể giảm bớt ? Tốt nhất là thuốc viên." Tạ Ngọc Cung , "Loại thuốc mà mẫu phi từng dùng... còn ?"
Lão y sư , chậm rãi lắc đầu. nhanh đưa cho Tạ Ngọc Cung một cái lọ nhỏ, : "Đây là An Thần Hoàn, công dụng an thần tĩnh tâm, uống thể tạm thời thuận khí khai hung, hoạt huyết thông kinh, lẽ chút tác dụng."
"Chỉ là mắc chứng tâm bệnh, nếu rõ bệnh tình của , e rằng tâm trạng càng khó khống chế, thuốc ... Cửu điện hạ định thế nào để Cửu hoàng tử phi uống?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/107.html.]
"Ta cách." Tạ Ngọc Cung nắm chặt lọ thuốc, thấp giọng .
Lão y sư cũng hỏi nhiều, chỉ : "Còn về chứng tâm bệnh... Cửu điện hạ cứ chờ một hai tháng, lão hủ tìm thảo dược, sẽ chế thêm một ít."
"Được." Tạ Ngọc Cung tiễn Dương lão rời loạng choạng từ cửa .
Mà Bạch Du cuối cùng cũng loại trừ hết khả năng, kết luận Tạ Ngọc Cung đang chờ cơ hội thử nàng thì thái y trong cung đến, chẩn trị cho Tạ Ngọc Cung một hồi, châm cứu đến mức trông như con nhím.
Hoàng đế tan triều liền Cửu hoàng tử mắc bệnh nặng, phái thái giám cận mang theo một đống nhân sâm linh chi thượng hạng đến thăm bệnh. Trước đây mỗi hoàng đế phái đến, Tạ Ngọc Cung đều giả điên giả dại một phen, để duy trì trạng thái "mất trí nhớ" của .
uống thuốc giả bệnh, vì chuyện của Cửu hoàng tử phi, Tạ Ngọc Cung giả vờ nữa, ủ rũ đó, mặc cho thái y châm cứu thành con nhím. Còn ngoan ngoãn để bắt mạch.
Tổng quản thái giám bên cạnh hoàng đế tên là Hồng Nhạn, là một cao gầy, nhưng lẽ do quanh năm hầu hạ cúi đầu khom lưng quen , cho dù ở , cũng giống như một gù lưng. Hắn mặt trắng râu, bốn mươi tuổi, nhưng trông chỉ như ba mươi, mày mắt thanh tú, ngũ quan nổi bật, vẻ nho nhã lịch sự.