Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lâu đài  xây dựng bằng lời  dối dù cao lớn nguy nga đến , cuối cùng cũng sẽ sụp đổ, tan thành ảo ảnh như hải thị thần lâu, biến mất  bầu trời.
Nàng .
Luôn luôn .
Chưa từng  ngoại lệ.
Bạch Du chỉ nguyện  khi tất cả hoá thành bọt biển, hãy tận hưởng trò chơi trong ảo cảnh huy hoàng  từng  do chính  tạo  .
Vì  tối hôm đó Bạch Du thật sự cùng Tạ Ngọc Cung  đến Ngột Lan Các.
Tạ Ngọc Cung  sắp xếp cho nàng ở phòng bên cạnh, Bạch Du đường đường chính chính  lén, chỉ tiếc Ngột Lan Các cách âm quá , ngoài những lời chúc rượu lớn tiếng, Bạch Du cái gì cũng   thấy.
Tạ Ngọc Cung  đúng là  sai  mang đến cho nàng cả bàn món ăn đặc trưng, nhưng mấy ngày nay lao lực quá sức,  phóng túng  ít, ăn no liền buồn ngủ.
Bạch Du đẩy cửa sổ , gian phòng của nàng ở ngay phía  thuỷ tạ nơi nàng gặp Thái tử hôm đó.
Bạch Du buồn chán  nhoài bên cửa sổ  đèn hoa đăng  nước.
Ánh đèn lay động như những chiếc thuyền nhỏ trôi nổi bất định  mặt nước, trong lồng n.g.ự.c Bạch Du, sinh  một chút u sầu.
Nàng cảm thấy  cũng như ánh đèn lay động  mặt nước,  thì  đấy, nhưng    chỗ dựa thực sự.
Chỉ cần sơ sẩy một chút, liền sẽ rơi xuống nước trong gió, đến lúc đó ánh nến tắt, hóa thành một mảng bùn nhão nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/323.html.]
Nỗi buồn của Bạch Du dâng lên từ lồng ngực,  kịp lan    thì cửa phòng bỗng  thứ gì đó đụng mở.
Bạch Du giật ,  đầu  liền thấy Tạ Ngọc Cung  hùng hổ  tới.
Bạch Du: "Sao ?"
Tạ Ngọc Cung  như tên cướp   lý lẽ xông  thành trì của  khác, mang theo  rượu lạnh lẽo, vẻ mặt nghiêm túc  đến bên cạnh Bạch Du, kẹp eo nàng lên ——
Bạch Du   đặt bên cạnh cửa sổ.
Tạ Ngọc Cung  tiến lên một bước, ôm chặt Bạch Du  lòng, cánh tay còn đang dùng sức siết chặt.
"Sao... ưm." Bạch Du  siết đến mức bật  một tiếng rên.
Đôi môi nóng bỏng của Tạ Ngọc Cung    rượu kích thích  áp sát ,  mơ hồ: "Nhớ nàng... Bọn họ thật phiền! Ta  g.i.ế.c hết bọn họ!"
Bạch Du  hôn đến  thở nổi, đầy miệng đều là  thở xâm lược của Tạ Ngọc Cung .
Gian phòng  ở tầng năm, tầng cao nhất của Ngột Lan Các, dựa lưng  cửa sổ đang mở, bên  là mặt đất  thể ngã c.h.ế.t .
Giờ phút  nàng như ngọn đèn nước  nơi nương tựa, nhưng đôi tay siết chặt  ngừng  lưng nàng,  như bức tường thành vững chắc nhất thế gian.
Khiến nỗi buồn của nàng như sương sớm  ánh mặt trời, như bụi trần theo gió cuốn , tan biến trong nụ hôn khát khao của Tạ Ngọc Cung .
... Ai  tham gia yến tiệc đến một nửa,  chuồn sang phòng bên cạnh để hôn hít chứ!